2010–2019
Các Phước Lành của Đền Thờ
Tháng tư 2015


Các Phước Lành của Đền Thờ

Khi tham dự đền thờ, chúng ta có thể có được một mức độ thuộc linh đáng kể và một cảm giác bình an.

Các anh chị em thân mến, tôi biết ơn biết bao được có mặt với các anh chị em vào buổi sáng Lễ Phục Sinh đẹp trời này khi những ý nghĩ của chúng ta hướng tới Đấng Cứu Rỗi của thế gian. Tôi bày tỏ tình yêu thương và lời chào của tôi đến mỗi anh chị em và cầu nguyện rằng Cha Thiên Thượng sẽ soi dẫn những lời nói của tôi.

Đại hội này đánh dấu bảy năm kể từ khi tôi được tán trợ với tư cách là Chủ Tịch của Giáo Hội. Đó là những năm bận rộn, không những đầy dẫy một số thử thách mà còn vô số phước lành nữa. Trong số các phước lành thú vị và thiêng liêng nhất này là cơ hội của tôi để làm lễ cung hiến và tái cung hiến các đền thờ.

Gần đây nhất, tháng Mười Một năm ngoái, tôi có đặc ân để làm lễ cung hiến ngôi Đền Thờ Phoenix Arizona mới và tuyệt đẹp. Tôi đã đi cùng Chủ Tịch Dieter F. Uchtdorf, Anh Cả Dallin H. Oaks, Anh Cả Richard J. Maynes, Anh Cả Lynn G. Robbins, và Anh Cả Kent F. Richards. Vào buổi tối trước khi lễ cung hiến, một buổi lễ kỷ niệm văn hóa tuyệt vời đã được tổ chức ở nơi có hơn 4.000 thanh thiếu niên của chúng ta từ khu vực đền thờ trình diễn xuất sắc. Ngày hôm sau, ngôi đền thờ được làm lễ cung hiến trong ba phiên lễ thiêng liêng và đầy soi dẫn.

Việc xây cất đền thờ là một dấu hiệu rất rõ ràng về sự phát triển của Giáo Hội. Chúng ta hiện có 144 đền thờ hoạt động trên toàn cầu, với 5 đền thờ đang được tu sửa và có thêm 13 đền thờ đang được xây cất. Ngoài ra, 13 đền thờ đã được loan báo trước đây đang ở trong nhiều giai đoạn chuẩn bị trước khi bắt đầu xây cất. Năm nay chúng tôi dự kiến sẽ làm lễ tái cung hiến 2 đền thờ và làm lễ cung hiến 5 ngôi đền thờ mới đã được đưa vào lịch trình là sẽ hoàn thành.

Trong hai năm qua, trong khi tập trung nỗ lực vào việc hoàn tất các đền thờ đã được loan báo trước đây, chúng tôi đã tạm hoãn lại các kế hoạch để xây cất thêm đền thờ. Tuy nhiên, sáng hôm nay, tôi rất hân hạnh loan báo ba ngôi đền thờ mới sẽ được xây cất tại các địa điểm sau đây: Abidjan, Bờ Biển Ngà; Port-au-Prince, Haiti; và Bangkok, Thái Lan. Đây thật là phước lành kỳ diệu được dành cho các tín hữu trung thành của chúng ta ở các khu vực này, và quả thực, ở bất cứ nơi nào đền thờ tọa lạc trên khắp thế giới.

Tiến trình xác định nhu cầu và tìm kiếm địa điểm cho thêm các ngôi đền thờ nữa vẫn tiếp tục, vì chúng tôi mong muốn rằng càng nhiều tín hữu càng tốt sẽ có cơ hội tham dự đền thờ mà không phải hy sinh nhiều thời gian và phương tiện. Như chúng tôi đã làm trước đây, chúng tôi sẽ thông báo cho các anh chị em khi có các quyết định trong lĩnh vực này.

Khi tôi nghĩ về đền thờ, ý nghĩ của tôi hướng đến nhiều phước lành chúng ta nhận được trong đó. Khi bước qua những cánh cửa của đền thờ, chúng ta để lại phía sau mình những điều xao lãng và hỗn loạn của thế gian. Bên trong thánh đường thiêng liêng này, chúng ta thấy được vẻ đẹp và trật tự. Linh hồn chúng ta được nghỉ ngơi và là một thời gian để khuây khỏa khỏi những lo lắng của cuộc sống.

Khi tham dự đền thờ, chúng ta có thể có được một mức độ thuộc linh và một cảm giác bình an mà sẽ vượt quá bất cứ cảm giác nào khác có thể xâm nhập vào tâm hồn con người. Chúng ta sẽ hiểu được ý nghĩa thực sự của những lời của Đấng Cứu Rỗi khi Ngài phán: “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi. … Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi.”1

Sự bình an như vậy có thể tràn ngập bất cứ tâm hồn người nào—tâm hồn đang gặp rắc rối, tâm hồn trĩu nặng với nỗi buồn, tâm hồn cảm thấy bối rối, tâm hồn cầu khẩn sự giúp đỡ.

Gần đây tôi biết được có một thanh niên đi đền thờ với một tấm lòng khẩn cầu xin giúp đỡ. Nhiều tháng trước đó, em ấy đã nhận được sự kêu gọi đi phục vụ trong một phái bộ truyền giáo ở Nam Mỹ. Tuy nhiên, hộ chiếu của em ấy đã bị trì hoãn trong một thời gian dài đến nỗi em ấy đã được chỉ định lại để phục vụ trong một phái bộ truyền giáo ở Hoa Kỳ. Mặc dù thất vọng rằng mình không thể phục vụ trong khu vực đã được kêu gọi lúc ban đầu, nhưng em ấy vẫn làm việc chăm chỉ trong chỉ định mới, và quyết định phải phục vụ với hết khả năng của mình. Tuy nhiên, em ấy trở nên nản lòng vì có những kinh nghiệm tiêu cực về những người truyền giáo, mà đối với em ấy, dường như thích vui chơi hơn là chia sẻ phúc âm.

Một vài tháng ngắn ngủi sau đó người thanh niên này gặp một thử thách về sức khỏe rất nghiêm trọng làm cho em ấy bị liệt một phần cơ thể, và do đó, đã được cho về nhà vì lý do sức khỏe.

Vài tháng sau, người thanh niên ấy đã được hoàn toàn chữa lành bệnh, và em ấy đã hết bị liệt. Em ấy được thông báo rằng em ấy có thể phục vụ một lần nữa với tư cách là người truyền giáo, và em ấy đã cầu nguyện hàng ngày để có được phước lành đó. Tin đáng thất vọng duy nhất là em ấy sẽ trở lại cùng một phái bộ truyền giáo mà em ấy đã ra về, là nơi em ấy đã cảm thấy những hành vi và thái độ của một số người truyền giáo là không thích đáng.

Em ấy đã đến đền thờ để tìm kiếm sự an ủi và xác nhận để có thể có được một kinh nghiệm tốt với tư cách là một người truyền giáo. Cha mẹ của em ấy cũng đã cầu nguyện rằng chuyến đi đến ngôi đền thờ này sẽ giúp đỡ cho điều con trai họ đang cần.

Khi người thanh niên trẻ tuổi bước vào phòng thượng thiên sau phiên lễ, em ấy ngồi trên một chiếc ghế và bắt đầu cầu nguyện để được Cha Thiên Thượng hướng dẫn.

Ngay sau đó, một thanh niên tên là Landon bước vào phòng thượng thiên. Ngay khi bước vào phòng, Landon lập tức chú ý đến người thanh niên đang ngồi trên ghế, mắt nhắm và rõ ràng là đang cầu nguyện. Landon cảm thấy có thúc giục rõ ràng rằng anh ta cần phải nói chuyện với người thanh niên đó. Tuy nhiên, do dự vì sợ có thể gây phiền hà, Landon đã quyết định chờ. Sau vài phút nữa trôi qua và người thanh niên đó vẫn còn cầu nguyện, Landon biết anh ta không còn có thể trì hoãn cảm giác thúc giục nữa. Anh ta đến gần người thanh niên và chạm nhẹ vào vai người ấy. Người thanh niên mở mắt ra, giật mình vì bị quấy rầy. Landon nói nhỏ: “Tôi đã cảm thấy có ấn tượng là cần phải nói chuyện với anh, mặc dù tôi không biết chắc tại sao.”

Khi họ bắt đầu trò chuyện, người thanh niên trút hết nỗi lòng của mình với Landon, giải thích hoàn cảnh của mình và kết thúc với ước muốn nhận được lời an ủi và khuyến khích về công việc truyền giáo của mình. Vì đã trở về từ một công việc truyền giáo thành công chỉ một năm trước đó, nên Landon kể về những kinh nghiệm truyền giáo của mình, những thử thách và mối quan tâm mà Landon đã phải đối phó, cách Landon đã hướng tới Chúa để được giúp đỡ, và các phước lành Landon đã nhận được. Những lời của Landon thật là đầy an ủi và trấn an, và người thanh niên cảm thấy lây lan bởi lòng nhiệt tình của Landon về công việc truyền giáo. Cuối cùng, khi nỗi lo sợ đã lắng xuống, một cảm giác bình an đã đến với người thanh niên đó. Anh ta cảm thấy vô cùng biết ơn khi nhận biết rằng lời cầu nguyện của mình đã được đáp ứng.

Hai thanh niên này đã cùng nhau cầu nguyện, rồi Landon chuẩn bị đi về, vui mừng rằng anh ta đã nghe theo sự soi dẫn đã đến với mình. Khi anh ta đứng lên để đi, thì người thanh niên đó hỏi Landon: “Anh đã phục vụ truyền giáo ở đâu vậy?” Cho đến giây phút này, không một ai trong họ đã đề cập với người kia tên của phái bộ truyền giáo mà mình đã phục vụ. Khi Landon nói tên của phái bộ truyền giáo, thì mắt của người thanh niên nhòa lệ. Landon đã phục vụ trong cùng phái bộ truyền giáo mà người thanh niên sẽ trở lại!

Trong một bức thư gần đây gửi cho tôi, Landon đã chia sẻ với tôi những lời mà người thanh niên đã nói với Landon khi họ chia tay: “Tôi có đức tin rằng Cha Thiên Thượng sẽ ban phước cho tôi, nhưng tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được rằng người mà Ngài gửi đến giúp tôi lại là người đã phục vụ trong chính phái bộ truyền giáo của tôi. Bây giờ, tôi biết rằng tất cả đều sẽ tốt đẹp.”2 Lời cầu nguyện khiêm nhường của một tâm hồn chân thành đã được nghe thấu và đáp ứng.

Thưa các anh chị em, trong cuộc sống của mình, chúng ta sẽ có những cám dỗ; chúng ta sẽ có những thử thách và khó khăn. Khi đi đền thờ, khi ghi nhớ các giao ước lập ở đó, chúng ta sẽ có khả năng nhiều hơn để khắc phục các cám dỗ đó và chịu đựng được những thử thách của mình. Trong đền thờ, chúng ta có thể tìm thấy sự bình an.

Các phước lành của đền thờ là vô giá. Một trong các phước lành mà tôi biết ơn mỗi ngày trong cuộc sống của mình là phước lành mà người vợ yêu quý Frances của tôi, và tôi nhận được khi chúng tôi quỳ tại một bàn thờ thiêng liêng và lập các giao ước ràng buộc chúng tôi lại với nhau trong suốt thời vĩnh cửu. Không có phước lành nào quý báu đối với tôi hơn là sự bình an và an ủi tôi nhận được từ sự hiểu biết của tôi rằng vợ chồng tôi sẽ được sống với nhau một lần nữa.

Cầu xin Cha Thiên Thượng ban phước cho chúng ta để chúng ta có thể có được tinh thần thờ phượng trong đền thờ, để chúng ta có thể tuân theo các lệnh truyền của Ngài, và để chúng ta có thể noi theo kỹ tấm gương của Chúa và Đấng Cứu Rỗi, Chúa Giê Su Ky Tô. Tôi làm chứng rằng Ngài là Đấng Cứu Chuộc của chúng ta. Ngài là Vị Nam Tử của Thượng Đế. Ngài chính là Đấng bước ra khỏi ngôi mộ vào buổi sáng lễ Phục Sinh đầu tiên đó, mang lại với Ngài ân tứ về cuộc sống vĩnh cửu cho tất cả con cái của Thượng Đế. Vào ngày đẹp trời này, khi chúng ta kỷ niệm sự kiện trọng đại ấy, cầu xin cho chúng ta có thể dâng lên những lời cầu nguyện biết ơn về các ân tứ tuyệt vời và kỳ diệu của Ngài dành cho chúng ta. Cầu xin cho điều này có thể được như vậy, tôi khiêm nhường cầu nguyện trong thánh danh của Ngài, A Men.

Ghi Chú

  1. Giăng 14:27.

  2. Thư từ do Thomas S. Monson sở hữu.