Thánh Thư
Môi Se 3


Chương 3

(Tháng Sáu–Tháng Mười năm 1830)

Thượng Đế sáng tạo tất cả mọi vật trong thể linh trước khi chúng ở thể thiên nhiên trên đất—Ngài sáng tạo loài người, xác thịt đầu tiên, trên đất—Người nữ là người phụ giúp cho người nam.

1 Như vậy là trời và đất đã được tạo dựng xong, và muôn vật trong đó.

2 Và đến ngày thứ bảy, ta, Thượng Đế, chấm dứt công việc của ta, và tất cả mọi vật mà ta đã làm; và ngày thứ bảy ta nghỉ ngơi mọi công việc của ta, và tất cả mọi vật ta đã làm đều đã xong, và ta, Thượng Đế, thấy rằng những việc ấy đều tốt lành;

3 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho ngày thứ bảy và thánh hóa ngày ấy; vì trong ngày ấy ta nghỉ ngơi mọi công việc của ta mà ta, Thượng Đế, đã sáng tạo và làm ra.

4 Và giờ đây, này, ta nói với ngươi rằng, ấy là gốc tích trời và đất, khi chúng được sáng tạo ra, vào ngày mà ta, Đức Chúa Trời, dựng nên trời và đất,

5 Cùng mọi cây cối ngoài đồng trước khi nó có ở trên đất, và mọi thảo mộc ngoài đồng trước khi nó mọc lên. Vì ta, Đức Chúa Trời, đã sáng tạo mọi vật, mà ta vừa nói tới, trong thể linh, trước khi chúng ở thể thiên nhiên trên mặt đất. Vì ta, Đức Chúa Trời, chưa có cho mưa xuống trên mặt đất. Và ta, Đức Chúa Trời, đã sáng tạo ra tất cả con cái loài người; và chưa có một người nào để cày cấy đất đai; vì ta đã sáng tạo ra họ ở trên trời; và chưa có một xác thịt nào ở trên đất, cũng như ở dưới nước, hay ở trên không trung.

6 Nhưng ta, Đức Chúa Trời, phán ra thì một đám sương mù dưới đất bay lên, và tưới khắp cùng mặt đất.

7 Và ta, Đức Chúa Trời, lấy bụi đất nắn nên hình người, và hà sinh khí vào lỗ mũi; và người trở nên một loài sinh linh, một xác thịt đầu tiên trên đất, cũng là người đầu tiên; tuy nhiên, tất cả mọi vật đều đã được sáng tạo ra từ trước; nhưng chúng được sáng tạo và làm ra trong thể linh theo như lời nói của ta.

8 Và ta, Đức Chúa Trời, lập một khu vườn về phía đông trong Ê Đen, và ta đặt người mà ta đã dựng nên ở đó.

9 Và ta, Đức Chúa Trời, khiến đất mọc lên mọi thứ cây, theo thể cách thiên nhiên, để cho loài người vui mắt; và loài người có thể nhìn thấy nó. Và nó cũng trở nên một loài sinh linh. Vì nó đã ở trong thể linh vào ngày ta sáng tạo ra nó; vì nó ở trong lãnh vực mà ta, Thượng Đế, đã sáng tạo ra nó, phải, ngay cả tất cả mọi vật mà ta đã chuẩn bị cho loài người dùng; và loài người thấy rằng dùng nó làm thực phẩm là tốt. Và ta, Đức Chúa Trời, cũng đã trồng cây sự sống ở chính giữa vườn, và thêm cây hiểu biết điều thiện và điều ác.

10 Và ta, Đức Chúa Trời, tạo một con sông từ Ê Đen chảy ra để tưới vườn; và từ đó nó được chia ra và trở thành bốn ngả.

11 Và ta, Đức Chúa Trời, gọi tên sông thứ nhất là Bi Sôn, và nó chảy quanh toàn xứ Ha Vi La, là nơi mà ta, Đức Chúa Trời, đã sáng tạo ra rất nhiều vàng;

12 Và vàng ở xứ ấy rất tốt, và có nhũ hương và bích ngọc.

13 Và tên sông thứ nhì được gọi là Ghi Hôn; sông này cũng chảy quanh toàn xứ Ê Thi Ô Bi.

14 Và tên sông thứ ba là Hi Đê Ke; sông này chảy về hướng đông của A Si Ri. Còn sông thứ tư là Ơ Phơ Rát.

15 Và ta, Đức Chúa Trời, đem người nam đặt vào trong Vườn Ê Đen để trồng trọt và giữ vườn.

16 Và ta, Đức Chúa Trời, truyền lệnh cho người nam ấy rằng: Về mọi cây trong vườn này người được tự do ăn,

17 Nhưng về cây hiểu biết điều thiện và điều ác thì ngươi không được ăn, tuy nhiên, ngươi có thể tự chọn lựa, vì quyền đó được ban cho ngươi, nhưng nên nhớ rằng ta đã cấm việc ấy, vì ngày nào ngươi ăn quả cây ấy thì chắc chắn ngươi sẽ phải chết.

18 Và ta, Đức Chúa Trời, nói với Con Độc Sinh của ta rằng người nam sống một mình thì không tốt; vậy nên ta sẽ làm nên một người phụ giúp cho hắn.

19 Và ta, Đức Chúa Trời, lấy đất nắn nên mọi loài thú đồng, và mọi loài chim trên trời; rồi ta truyền lệnh cho chúng phải đến cùng A Đam đặng xem người đặt tên cho chúng là gì; và chúng cũng là những loài sinh linh; vì ta, Thượng Đế, đã hà sinh khí cho chúng, và truyền lệnh rằng, tên nào A Đam đặt cho mỗi sinh vật, đều thành tên riêng cho nó.

20 Và A Đam đặt tên cho tất cả các loài súc vật, và các loài chim trên trời cùng mọi loài thú đồng; nhưng về phần A Đam thì chưa tìm được một người phụ giúp cho mình.

21 Và ta, Đức Chúa Trời, làm cho A Đam ngủ mê; và khi hắn ngủ, ta lấy một xương sườn của hắn, rồi lấp thịt thế vào chỗ đó;

22 Và xương sườn mà ta, Đức Chúa Trời, đã lấy nơi người nam, ta làm thành một người nữ, rồi đem người nữ này lại cho người nam.

23 Và A Đam nói rằng: Bây giờ thì tôi biết rằng người này là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra, nàng sẽ được gọi là Người Nữ, vì nàng do nơi người nam mà có.

24 Vậy nên người nam sẽ lìa bỏ cha mẹ mình và sẽ kết hợp với vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt.

25 Và người nam cùng vợ mình, cả hai đều lõa lồ, và chẳng hổ thẹn.