Thánh Thư
Môi Se 4


Chương 4

(Tháng Sáu–Tháng Mười năm 1830)

Sa Tan đã trở thành quỷ dữ như thế nào—Nó cám dỗ Ê Va—A Đam và Ê Va sa ngã, và sự chết đến với thế gian.

1 Và ta, Đức Chúa Trời, phán bảo Môi Se rằng: Sa Tan, là kẻ mà ngươi đã truyền lệnh trong danh Con Độc Sinh của ta, cũng là kẻ từ lúc khởi thủy, và nó đã đến trước mặt ta mà nói rằng—Này, tôi đây, xin phái tôi đi, tôi sẽ là con trai của Ngài, và tôi sẽ cứu chuộc tất cả nhân loại, khiến cho không một linh hồn nào sẽ bị thất lạc, và chắc chắn tôi sẽ làm được điều đó; vậy nên xin ban sự vinh hiển của Ngài cho tôi.

2 Nhưng, này, Con Trai Yêu Dấu của ta, tức là Kẻ Được Yêu Dấu và Được Chọn Lựa từ lúc khởi thủy, nói với ta rằng—Thưa Cha, xin ý Cha sẽ được nên và vinh quang sẽ thuộc về Cha mãi mãi.

3 Vậy nên, vì Sa Tan phản nghịch chống lại ta, và tìm cách hủy diệt quyền tự quyết của loài người, là quyền được ta, Đức Chúa Trời, ban cho, và cũng muốn ta ban cho nó quyền năng của ta; nên bởi quyền năng của Con Độc Sinh của ta, ta khiến nó phải bị ném xuống;

4 Và nó trở thành Sa Tan, phải, tức là quỷ dữ, cha đẻ của mọi lời dối trá, để lừa gạt và làm mù quáng con người, và dẫn dắt họ vào cảnh tù đày theo ý muốn của nó, đó là tất cả những người không muốn nghe theo tiếng nói của ta.

5 Và giờ đây, con rắn là một con vật xảo quyệt nhất trong mọi loài thú đồng mà ta, Đức Chúa Trời, đã làm ra.

6 Và Sa Tan đã gieo sự dối trá đó vào lòng con rắn, (vì nó đã lôi kéo rất nhiều kẻ theo nó,) và nó cũng tìm cách dụ dỗ Ê Va, vì nó không hiểu được ý định của Thượng Đế, vậy nên nó tìm cách hủy diệt thế gian.

7 Và nó nói với người nữ rằng: Có phải Thượng Đế đã phán rằng—Các ngươi không được ăn trái của mọi cây trong vườn phải không? (Và nó nói qua miệng con rắn.)

8 Và người nữ đáp lời con rắn rằng: Chúng tôi được phép ăn trái các cây trong vườn.

9 Song về phần trái của cây mà ngươi thấy ở giữa vườn, Thượng Đế có phán rằng—Hai ngươi không được ăn và cũng không được đụng vào nó, e hai ngươi phải chết.

10 Và con rắn nói với người nữ rằng: Chắc chắn là hai ngươi không chết đâu;

11 Vì Thượng Đế biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, thì mắt hai ngươi sẽ mở ra, và hai ngươi sẽ trở thành như các thượng đế, biết điều thiện và điều ác.

12 Và khi người nữ thấy trái của cây ấy là đồ ăn ngon, và nó đẹp mắt, và là một cái cây để mở trí khôn, nàng hái ăn, và còn cho chồng đứng gần mình và chồng cũng ăn nữa.

13 Và mắt hai người đều mở ra, và họ biết rằng mình đang lõa lồ. Và họ lấy lá cây vả đóng khố che thân.

14 Và họ nghe tiếng nói của Đức Chúa Trời, trong khi họ đang bách bộ trong vườn, dưới thời tiết mát mẻ của ban ngày; và A Đam cùng vợ mình đi ẩn trốn khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời ở giữa các bụi cây trong vườn.

15 Và ta, Đức Chúa Trời, kêu A Đam và phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu?

16 Và hắn thưa: Tôi có nghe tiếng Ngài trong vườn, và tôi sợ, vì tôi thấy mình đang lõa lồ nên tôi phải đi ẩn mình.

17 Và ta, Đức Chúa Trời, hỏi A Đam: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình lõa lồ? Phải chăng ngươi đã ăn trái cây mà ta truyền lệnh cho ngươi không được ăn, kẻo ngươi chắc sẽ phải chết?

18 Và người nam thưa rằng: Người nữ mà Ngài đã cho tôi và truyền lệnh cho nàng phải ở với tôi, nàng đã cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi.

19 Và ta, Đức Chúa Trời, phán hỏi người nữ rằng: Ngươi đã làm điều chi vậy? Và người nữ thưa rằng: Con rắn đã dụ dỗ tôi, và tôi đã ăn rồi.

20 Và ta, Đức Chúa Trời, phán với con rắn rằng: Vì mầy đã làm điều như vậy nên mầy phải bị rủa sả hơn mọi loài súc vật, và hơn mọi loài thú đồng; mầy sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời;

21 Và ta sẽ làm cho mầy và người nữ, giữa dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ, thù hằn nhau; và người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người.

22 Ta, Đức Chúa Trời, phán với người nữ rằng: Ta sẽ gia tăng gấp bội khó nhọc của ngươi và thai nghén của ngươi. Ngươi sẽ phải chịu khó nhọc mỗi khi sinh con, sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.

23 Và ta, Đức Chúa Trời, phán với A Đam rằng: Vì ngươi đã nghe theo lời vợ mà ăn trái cây ta đã truyền lệnh cho ngươi rằng—Ngươi không được ăn, vậy đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn cả đời ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sinh ra mà ăn.

24 Đất sẽ sinh gai góc và cây gai kế ra cho ngươi, và ngươi sẽ ăn thảo mộc của đồng ruộng.

25 Ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về với đất—vì chắc chắn ngươi sẽ phải chết—là nơi ngươi được tạo ra: vì ngươi là bụi đất ngươi sẽ trở về với bụi đất.

26 Và A Đam đặt tên vợ mình là Ê Va, vì là mẹ của tất cả loài người; vì ta, Đức Chúa Trời, đã gọi người đàn bà đầu tiên là như vậy, và đàn bà sẽ có rất đông.

27 Ta, Đức Chúa Trời, lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng A Đam, và mặc cho họ.

28 Và ta, Đức Chúa Trời, nói với Con Độc Sinh của ta rằng: Này, loài người đã trở thành một bực như chúng ta về sự phân biệt điều thiện và điều ác; và giờ đây kẻo loài người cũng giơ tay lên hái trái cây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng,

29 Vì vậy, ta, Đức Chúa Trời, bèn đuổi loài người ra khỏi Vườn Ê Đen, để cày cấy đất đai là nơi có loài người ra;

30 Vì như ta, Đức Chúa Trời, hằng sống, thì cũng vậy, những lời nói của ta không thể trở thành vô ích, vì một khi những lời nói ấy từ miệng ta thốt ra, nó phải được ứng nghiệm.

31 Vậy nên ta đuổi loài người ra, và ta đặt ở hướng đông Vườn Ê Đen các thần chê ru bin với gươm lửa chói lòa, nó xoay đủ mọi chiều để giữ con đường đi đến cây sự sống.

32 (Và đây là những lời ta nói với tôi tớ Môi Se của ta, và những lời này trung thực như ta muốn; và ta đã nói cho ngươi nghe những lời này. Ngươi không được cho thấy những lời này, cho đến khi ta truyền lệnh cho ngươi, ngoại trừ những kẻ tin. A Men.)