2010–2019
Nên Nhìn Lên Là Tốt Hơn
Tháng mười 2011


Nên Nhìn Lên Là Tốt Hơn

Nếu sử dụng đức tin của mình và trông cậy vào Thượng Đế để được giúp đỡ, giống như Chủ Tịch Monson, thì chúng ta sẽ không bị tràn ngập với các gánh nặng của cuộc sống.

Vào cuối một ngày vô cùng mệt mỏi sau gần cả tuần lễ đầu tiên với tư cách là một Vị Thẩm Quyền Trung Ương, cái cặp của tôi trĩu nặng và tâm trí của tôi lo lắng với câu hỏi “Bằng cách nào tôi có thể làm được điều này?” Tôi rời văn phòng của Nhóm Túc Số Thầy Bảy Mươi và đi vào thang máy của Tòa Nhà Hành Chính của Giáo Hội. Trong khi thang máy đang xuống, tôi cúi đầu và ngây ra nhìn sàn nhà.

Cửa thang máy mở ra và một người nào đó bước vào, nhưng tôi không nhìn lên. Khi cửa đóng lại, tôi nghe người nào đó hỏi: “Anh đang nhìn cái gì dưới đó vậy?” Tôi nhận ra tiếng nói ấy—đó là Chủ Tịch Thomas S. Monson.

Tôi nhanh chóng nhìn lên và đáp: “Dạ không có gì cả ạ.” (Tôi chắc rằng câu trả lời thông minh đó cho tôi cảm thấy sự tin tưởng nơi khả năng của mình!)

Nhưng ông đã nhìn thấy diện mạo lo âu và cái cặp nặng nề của tôi. Ông mỉm cười và ân cần đề nghị đồng thời chỉ lên trời: “Nên nhìn lên thì tốt hơn đấy!” Khi chúng tôi đi xuống thêm một tầng nữa, ông vui vẻ giải thích rằng ông đang trên đường đi đến đền thờ. Khi ông chia tay tôi, cái nhìn của ông dường như nói với tôi một lần nữa: “Này, hãy nhớ nhé, nên nhìn lên thì tốt hơn đấy.”

Sau khi chúng tôi chia tay nhau, những lời của một câu thánh thư hiện lên trong tâm trí tôi: “Hãy tin nơi Thượng Đế; hãy tin là Ngài hằng hữu … ; hãy tin rằng Ngài có mọi sự thông sáng, mọi quyền năng, cả trên trời lẫn dưới đất.”1 Trong khi tôi nghĩ tới quyền năng của Cha Thiên Thượng và Chúa Giê Su Ky Tô, lòng tôi tìm được niềm an ủi mà tôi đã tìm kiếm một cách vô ích dưới cái sàn thang máy đang xuống đó.

Kể từ lúc đó, tôi đã suy ngẫm về kinh nghiệm này và vai trò của các vị tiên tri. Tôi đã cảm thấy gánh nặng và đầu tôi cúi xuống. Khi vị tiên tri nói, tôi nhìn vào ông. Ông đã chuyển điểm nhìn của tôi lên Thượng Đế, là nơi tôi có thể được chữa lành và củng cố nhờ vào Sự Chuộc Tội của Đấng Ky Tô. Đó là điều mà các vị tiên tri làm cho chúng ta. Họ dẫn chúng ta đến Thượng Đế.2

Tôi làm chứng rằng Chủ Tịch Monson không những là một vị tiên tri, tiên kiến và mặc khải mà ông còn là một tấm gương tuyệt diệu về việc sống theo nguyên tắc nhìn lên. Ông có thể cảm thấy trách nhiệm của mình là nặng nề so với trách nhiệm của tất cả mọi người khác. Thay vì thế, ông đã sử dụng đức tin lớn lao và tràn đầy lạc quan, sự thông sáng, và tình yêu thương dành cho những người khác. Thái độ của ông làm cho ông trở nên lạc quan và cam kết. Ông tin cậy Chúa cùng trông cậy vào Ngài để có được sức mạnh và Chúa ban phước cho ông.

Kinh nghiệm đã dạy cho tôi biết rằng nếu sử dụng đức tin của mình và trông cậy vào Thượng Đế để được giúp đỡ, giống như Chủ Tịch Monson, thì chúng ta sẽ không bị tràn ngập với các gánh nặng của cuộc sống. Chúng ta sẽ không cảm thấy thiếu khả năng để làm điều mình được kêu gọi để làm hoặc cần phải làm. Chúng ta sẽ được củng cố, cuộc sống của chúng ta sẽ tràn đầy bình an và niềm vui.3 Chúng ta sẽ tiến đến việc biết rằng hầu hết những điều chúng ta lo lắng thì không có ý nghĩa vĩnh cửu nào cả—và nếu có đi chăng nữa, thì Chúa cũng sẽ giúp đỡ chúng ta. Nhưng chúng ta cần phải có đức tin để nhìn lên và can đảm để tuân theo sự hướng dẫn của Ngài.

Tại sao việc thường xuyên nhìn lên trong cuộc sống của chúng ta là một thử thách? Có lẽ chúng ta thiếu đức tin rằng một hành động đơn giản như vậy có thể giải quyết các vấn đề của mình. Ví dụ, khi con cái của Y Sơ Ra Ên bị rắn độc cắn, Môi Se đã được truyền lệnh phải treo con rắn bằng đồng lên trên cây sào. Con rắn bằng đồng tượng trưng cho Đấng Ky Tô. Những người nhìn lên con rắn đó, như đã được vị tiên tri khuyên bảo, đều được chữa lành.4 Nhưng nhiều người khác không nhìn lên, và họ đã chết.5

An Ma đồng ý rằng lý do dân Y Sơ Ra Ên không nhìn đến con rắn là vì họ đã không tin là việc làm điều đó sẽ chữa lành cho họ. Những lời của An Ma rất thích hợp với chúng ta ngày nay:

“Hỡi đồng bào, nếu các người chỉ có việc đưa mắt lên nhìn là sẽ được chữa lành, thì các người có nên mau lẹ nhìn lên không, hay các người vẫn chai đá trong lòng vì sự vô tín ngưỡng và biếng nhác … ?

“Nếu quả thật như vậy, thì sự bất hạnh sẽ đến với các người; còn nếu không, thì các người hãy ngước mắt lên nhìn và bắt đầu tin nơi Vị Nam Tử của Thượng Đế, rằng Ngài sẽ đến để cứu chuộc dân Ngài, và Ngài sẽ chịu thống khổ và chết để chuộc tội cho [chúng ta]; và rằng Ngài sẽ sống lại từ cõi chết.”6

Lời Chủ Tịch Monson khuyến khích tôi nên nhìn lên là một ẩn dụ để tưởng nhớ tới Đấng Ky Tô. Khi tưởng nhớ tới Ngài và tin cậy vào quyền năng của Ngài, chúng ta nhận được sức mạnh nhờ vào Sự Chuộc Tội của Ngài. Đó là phương tiện nhằm giúp chúng ta có thể bớt được lo âu, gánh nặng và nỗi khổ sở của mình. Đó là phương tiện nhằm giúp chúng ta có thể được tha thứ và chữa lành khỏi nỗi đau đớn vì tội lỗi của mình. Đó là phương tiện nhằm giúp chúng ta có thể nhận được đức tin cùng sức mạnh để chịu đựng mọi điều.7

Mới đây, Chị Cook và tôi tham dự một đại hội phụ nữ ở Nam Phi. Sau khi lắng nghe một số sứ điệp đầy soi dẫn về việc áp dụng Sự Chuộc Tội vào cuộc sống của chúng ta, chủ tịch Hội Phụ Nữ giáo khu mời mọi người đi ra ngoài. Mỗi người chúng tôi được đưa cho một cái bong bóng. Chị ấy giải thích rằng cái bong bóng của chúng tôi tượng trưng cho bất cứ gánh nặng, thử thách hay gian nan nào đang giữ chúng ta lại trong cuộc sống của mình. Khi đếm đến ba, thì chúng tôi thả cái bong bóng hoặc “gánh nặng” của mình ra. Khi chúng tôi nhìn lên và nhìn theo gánh nặng của mình lơ lửng bay lên cao, thì nghe được một tiếng “Ahhhh.” Hành động giản dị đó để thả cái bong bóng ra đã là một điều nhắc nhở tuyệt diệu về niềm vui không tả xiết có được từ việc nhìn lên và nghĩ tới Đấng Ky Tô.

Không giống như việc thả một cái bong bóng, việc nhìn lên trong phương diện thuộc linh không phải là một kinh nghiệm chỉ xảy đến một lần. Chúng ta biết được từ lời cầu nguyện Tiệc Thánh rằng chúng ta phải luôn luôn tưởng nhớ tới Ngài và tuân giữ các giáo lệnh của Ngài, rằng chúng ta có thể có được Thánh Linh ở cùng với mình mỗi ngày để hướng dẫn chúng ta.8

Khi con cái Y Sơ Ra Ên lang thang trong vùng hoang dã, Chúa đã hướng dẫn cuộc hành trình của họ mỗi ngày khi họ trông cậy Ngài để được hướng dẫn. Chúng ta đọc trong sách Xuất Ê Díp Tô Ký: “Đức Giê Hô Va đi trước dân sự, ban ngày ở trong một trụ mây, để dẫn đường đi; ban đêm trong một trụ lửa, để soi sáng cho chúng.”9 Sự dẫn đường của Ngài là liên tục, và tôi xin khiêm nhường làm chứng rằng Chúa có thể làm như vậy đối với chúng ta.

Vậy thì Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta như thế nào trong ngày nay? Qua các vị tiên tri, sứ đồ và các vị lãnh đạo chức tư tế và qua những cảm nghĩ đến với chúng ta sau khi bày tỏ ước muốn sâu xa nhất của mình lên Cha Thiên Thượng trong lời cầu nguyện. Ngài hướng dẫn chúng ta khi chúng ta từ bỏ những sự việc của thế gian, hối cải và thay đổi. Ngài hướng dẫn chúng ta khi chúng ta tuân giữ các giáo lệnh của Ngài và cố gắng giống như Ngài hơn. Và Ngài hướng dẫn chúng ta qua Đức Thánh Linh.10

Để được hướng dẫn trong cuộc hành trình của cuộc sống và có được sự đồng hành thường xuyên của Đức Thánh Linh, chúng ta cần phải có “tai để nghe” và “mắt để thấy,” cả hai đều hướng lên trên.11 Chúng ta cần phải hành động theo sự hướng dẫn mình nhận được. Chúng ta cần phải nhìn lên và tiến bước. Và khi làm như vậy, tôi biết rằng chúng ta sẽ vui mừng, vì Thượng Đế muốn chúng ta được hạnh phúc.

Chúng ta là con cái của Cha Thiên Thượng. Ngài muốn dự phần vào cuộc sống của chúng ta, ban phước và giúp đỡ chúng ta. Ngài sẽ chữa lành những vết thương, lau khô nước mắt của chúng ta, và giúp chúng ta dọc theo con đường của mình để trở lại nơi hiện diện của Ngài. Khi chúng ta trông cậy vào Ngài, Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta.

Giê Su là sự sáng. Ta há sợ chi nữa?

Mỗi phút ngày hay đêm có Chúa gần bên hoài. …

Là nguồn vui sướng, là bài ca

Mọi lúc đêm hay ngày Giê Su đưa dắt dìu bước tôi.12

Tôi làm chứng rằng các tội lỗi đã được tha thứ và các gánh nặng được làm nhẹ đi khi chúng ta trông cậy Đấng Ky Tô. “Chúng ta hãy nhớ đến Ngài, … và đừng cúi gầm mặt xuống,”13 bởi vì, như Chủ Tịch Monson nói: “Nên nhìn lên thì tốt hơn.”

Tôi làm chứng rằng Chúa Giê Su là Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.