2010–2019
Tin Tưởng, Vâng Lời, và Kiên Trì Chịu Đựng
Tháng tư 2012


Tin Tưởng, Vâng Lời và Kiên Trì Chịu Đựng

Hãy tin rằng việc luôn vững mạnh và trung tín với các lẽ thật của phúc âm là quan trọng tột bậc. Tôi làm chứng điều đó là như thế!

Các em thiếu nữ thân mến, thật là một trách nhiệm khiêm nhường để ngỏ lời cùng các em. Tôi cầu nguyện có được sự giúp đỡ của thiên thượng để tôi có thể làm tròn một cơ hội như vậy.

Cách đây chỉ 20 năm khi các em còn chưa bắt đầu cuộc sống trần thế. Các em vẫn còn ở trên ngôi nhà thiên thượng của mình. Nơi đó, các em ở giữa những người yêu thương các em và quan tâm đến sự an lạc vĩnh cửu của các em. Cuối cùng, cuộc sống trần thế trở nên cần thiết cho sự tiến triển của các em. Chắc chắn là những lời từ giã đã được thốt ra và những cảm nghĩ tin tưởng đã được biểu lộ. Các em nhận được thể xác và trở nên hữu diệt, xa lìa nơi hiện diện của Cha Thiên Thượng.

Tuy nhiên, một sự chào đón vui mừng chờ đợi các em ở thế gian này đây. Những năm đầu đó thật là những năm đặc biệt quý báu. Sa Tan đã không có khả năng để cám dỗ các em vì các em chưa trở nên chịu trách nhiệm. Các em vô tội trước Thượng Đế.

Chẳng bao lâu các em bước vào thời kỳ mà một số người đã gán cho là “những năm niên thiếu đầy khủng khiếp.” Tôi lại thích gọi đó là “những năm niên thiếu tuyệt diệu.” Thật là một thời kỳ của cơ hội, một thời gian để tăng trưởng, một thời kỳ để phát triển—đánh dấu bởi việc đạt được kiến thức và sự tìm kiếm lẽ thật.

Không một người nào mô tả rằng những năm niên thiếu là dễ dàng. Đó thường là những năm thiếu tự tin, với cảm nghĩ là ta không đủ tốt, cố gắng tìm ra một chỗ đứng với bạn bè của mình, cố gắng hòa hợp với họ. Đây là lúc mà các em trở nên độc lập—và có lẽ mong muốn tự do nhiều hơn cha mẹ các em sẵn lòng cho các em ngay bây giờ. Đây cũng là những năm rất quan trọng mà Sa Tan sẽ cám dỗ các em và cố gắng hết sức để lôi kéo các em ra khỏi con đường dẫn các em trở lại ngôi nhà thiên thượng đó, từ đó các em đã đến và trở lại với những người thân của mình ở đó và trở lại với Cha Thiên Thượng.

Thế giới xung quanh các em không được trang bị để mang đến sự giúp đỡ mà các em cần để sống qua cuộc đời đầy dối trá này. Rất nhiều người trong xã hội chúng ta ngày nay dường như đã giảm bớt lòng cam kết của mình với các nguyên tắc mang đến bình an.

Tính dễ dãi, sự đồi bại, hình ảnh sách báo khiêu dâm, ma túy, sức mạnh áp lực của bạn bè—tất cả những điều này và thêm những điều khác nữa—khiến cho nhiều người bị ném vào biển tội lỗi rồi bị đè nát trên đá lởm chởm của những cơ hội và các phước lành bị mất, cũng như các giấc mơ tan vỡ.

Có cách nào để đi đến nơi an toàn không? Có lối thoát khỏi sự hủy diệt đầy đe dọa không? Câu trả lời là tiếng vang dội! Tôi khuyên các em hãy nhìn về hướng ngọn hải đăng của Chúa. Tôi đã nói điều đó trước đây; tôi sẽ nói lại điều đó: không có sương mù nào quá dày đặc, không có đêm nào quá tối, không có cơn gió nào quá mạnh, không có người thủy thủ nào bị thất lạc đến nỗi ngọn hải đăng của Chúa không thể giải cứu được. Ngọn hải đăng ra hiệu qua những cơn bão tố của cuộc đời. Nó kêu gọi: “Con đường này dẫn đến nơi an toàn đây. Con đường này dẫn về nhà đây.” Nó gửi ra tín hiệu của ngọn đèn được thấy dễ dàng và không bao giờ thất bại. Nếu đi theo, thì các tín hiệu đó sẽ dẫn dắt các em trở về ngôi nhà thiên thượng.

Buổi tối hôm nay, tôi muốn nói chuyện với các em về ba tín hiệu thiết yếu của ngọn hải đăng của Chúa mà sẽ giúp các em trở lại cùng Đức Chúa Cha đang thiết tha chờ đón sự trở về đầy hân hoan của các em. Ba tín hiệu đó là tin tưởng, vâng lời, kiên trì chịu đựng.

Trước hết, tôi nói đến một tín hiệu cơ bản và thiết yếu: tin tưởng. Hãy tin rằng các em là con gái của Cha Thiên Thượng, rằng Ngài yêu thương các em, và rằng các em ở đây vì một mục đích vinh quang—để đạt được sự cứu rỗi vĩnh cửu của mình. Hãy tin rằng việc luôn vững mạnh và trung tín với các lẽ thật của phúc âm là quan trọng tột bậc. Tôi làm chứng điều đó là như thế!

Các bạn trẻ của tôi ơi, hãy tin vào những lời các em nói mỗi tuần khi đọc thuộc lòng chủ đề của Hội Thiếu Nữ. Hãy nghĩ về ý nghĩa của những lời đó. Có lẽ thật trong chủ đề đó. Hãy luôn luôn cố gắng sống theo các giá trị đã được nêu ra trong chủ đề đó. Khi đọc lên chủ đề của mình, hãy tin rằng nếu chấp nhận và hành động theo các giá trị đó, thì các em sẽ được chuẩn bị để củng cố mái gia đình của mình, lập và tuân giữ các giao ước thiêng liêng, tiếp nhận các giáo lễ của đền thờ, và cuối cùng vui hưởng các phước lành của sự tôn cao. Đây là những lẽ thật tuyệt vời của phúc âm, và khi tuân theo các lẽ thật đó, các em sẽ được hạnh phúc trong suốt cuộc sống của mình ở nơi đây và sau này hơn là cuộc sống của các em nếu coi thường các lẽ thật đó.

Hầu hết các em đã được giảng dạy các lẽ thật của phúc âm từ lúc mới chập chững biết đi. Các em được cha mẹ yêu thương và các giảng viên đầy quan tâm giảng dạy. Các lẽ thật mà họ chia sẻ với các em đã giúp các em đạt được một chứng ngôn; các em đã tin điều mình được giảng dạy. Mặc dù chứng ngôn đó có thể tiếp tục được nuôi dưỡng theo cách thuộc linh và phát triển khi các em học hỏi, khi các em cầu nguyện để được hướng dẫn, và khi các em tham dự các buổi họp nhà thờ mỗi tuần, nhưng chứng ngôn cũng tùy thuộc vào các em có giữ cho chứng ngôn đó được tồn tại hay không. Sa Tan sẽ cố gắng hết sức để hủy diệt chứng ngôn đó. Trong suốt cuộc sống của các em, các em sẽ cần phải nuôi dưỡng chứng ngôn đó. Cũng như ngọn lửa đang rực cháy, chứng ngôn của các em sẽ tàn lụi thành những cục than hồng và rồi hoàn toàn nguội lạnh, nếu không được tiếp tục nuôi dưỡng. Các em đừng để cho điều này xảy ra nhé.

Ngoài việc tham dự các buổi họp ngày Chủ Nhật và các sinh hoạt trong các buổi tối hằng tuần, khi các em có cơ hội để tham gia lớp giáo lý, cho dù là sáng sớm hay trong những lớp học được cho phép vắng mặt để tham dự lớp giáo lý, thì hãy tận dụng cơ hội đó. Nhiều em hiện đang tham dự lớp giáo lý. Cũng giống như bất cứ điều gì trong cuộc sống, hầu hết những gì các em đạt được từ kinh nghiệm trong lớp giáo lý đều tùy thuộc vào thái độ và sự sẵn lòng của các em để được giảng dạy. Cầu xin cho thái độ của các em là thái độ khiêm nhường và một ước muốn học hỏi. Tôi biết ơn biết bao về cơ hội tôi đã có khi còn là một thiếu niên đi tham dự lớp giáo lý sáng sớm, vì điều này đã đóng một vai trò quan trọng trong việc phát triển bản thân tôi và phát triển chứng ngôn của tôi. Lớp giáo lý có thể thay đổi cuộc sống.

Cách đây nhiều năm, tôi ở trong ban giám đốc với một người tốt và thành công vô cùng trong cuộc đời. Tôi đã cảm kích trước tính liêm khiết và lòng trung kiên đối với Giáo Hội. Tôi biết được rằng người ấy đã nhận được một chứng ngôn và đã gia nhập Giáo Hội nhờ vào lớp giáo lý. Khi người ấy kết hôn, vợ của người ấy là một tín hữu lâu đời của Giáo Hội. Người ấy không thuộc vào giáo hội nào cả. Qua nhiều năm và bất kể nỗ lực của người vợ, người ấy cho thấy là không thích đi nhà thờ với vợ con mình. Và rồi người ấy bắt đầu lái xe đưa hai trong số mấy đứa con gái của mình đi học lớp giáo lý sáng sớm. Người ấy thường ngồi chờ ngoài xe trong khi mấy đứa con gái học trong lớp, rồi sau đó lái xe đưa chúng đến trường. Một ngày nọ, trời mưa, và một trong hai đứa con gái của người ấy nói: “Cha vào đi. Cha có thể ngồi ngoài hành lang.” Người ấy chấp nhận lời mời. Cửa phòng học không đóng và người ấy bắt đầu lắng nghe. Lòng người ấy cảm động. Suốt thời gian còn lại của niên học đó, người ấy tham dự lớp giáo lý với hai đứa con gái của mình, điều đó cuối cùng đã dẫn đến việc người ấy trở thành tín hữu và suốt đời tích cực hoạt động trong Giáo Hội. Hãy để cho lớp giáo lý giúp xây đắp và củng cố chứng ngôn của các em.

Sẽ có những lúc các em đối phó với những thử thách mà có thể làm nguy hại cho chứng ngôn của mình, hoặc các em có thể xao lãng chứng ngôn đó khi theo đuổi những sở thích khác. Tôi khẩn nài với các em hãy giữ cho chứng ngôn của mình được vững mạnh. Các em có trách nhiệm, và đó là trách nhiệm của riêng các em, để giữ cho ngọn lửa của chứng ngôn đó rực cháy. Cần có nỗ lực, nhưng chính là nỗ lực mà các em sẽ không bao giờ hối tiếc. Tôi nhớ những lời của một bài ca do Julie de Azevedo Hanks viết. Khi nói về chứng ngôn của mình, chị ấy đã viết:

Trải qua những cơn gió đổi thay

Vây quanh bởi những đám mây đau khổ

Tôi giữ gìn nó với mạng sống của mình

Tôi cần hơi ấm—Tôi cần ánh sáng

Dù cho bão tố sẽ hoành hành

Tôi đứng chống lại cơn mưa rầm rầm

Tôi vẫn là

Người giữ ngọn lửa.1

Cầu xin cho các em tin, và rồi cầu xin cho các em giữ vững ngọn lửa của chứng ngôn mình được rực cháy, bất chấp điều gì có thể xảy ra trong cuộc sống.

Các em thiếu nữ, kế đến là cầu xin cho các em biết vâng lời. Hãy vâng lời cha mẹ của các em. Hãy tuân theo các luật pháp của Thượng Đế. Các luật pháp này được Cha Thiên Thượng nhân từ ban cho chúng ta. Khi các luật pháp này được tuân theo thì cuộc sống của chúng ta sẽ được mãn nguyện hơn, ít rắc rối hơn. Những thử thách và vấn đề của chúng ta sẽ dễ dàng hơn để đối phó. Chúng ta sẽ nhận được các phước lành đã được Chúa hứa. Ngài đã phán: “Chúa đòi hỏi tấm lòng thành và tâm hồn đầy thiện chí, và những kẻ có thiện chí và biết tuân lời sẽ hưởng sự tốt lành của đất Si Ôn vào những ngày sau cùng này.”2

Các em chỉ có một cuộc đời để sống mà thôi. Hãy cố gắng hết sức để giữ cho cuộc sống của mình khỏi rắc rối. Các em sẽ bị cám dỗ, đôi khi bởi những người mà các em tưởng là bạn của mình.

Cách đây vài năm, tôi đã nói chuyện với một người cố vấn lớp Mia Maid là người đã kể cho tôi biết về kinh nghiệm với một trong số các thiếu nữ trong lớp học của mình. Em thiếu nữ này đã bị cám dỗ nhiều lần để rời xa con đường của lẽ thật và đi theo con đường sai lầm của tội lỗi. Qua lời thuyết phục liên tục của một số bạn bè của mình ở trường học, cuối cùng em ấy đã đồng ý đi theo con đường sai lầm đó. Kế hoạch đã được đề ra: em ấy sẽ nói cho cha mẹ mình biết là em đang đi sinh hoạt ban đêm với Hội Thiếu Nữ. Tuy nhiên, em dự định ở đó đủ lâu để các bạn gái của em và những người đi chơi hẹn hò của họ đến chở em đi. Rồi họ sẽ tham dự một bữa tiệc liên hoan mà sẽ có thức uống bằng rượu và có các hành vi sẽ hoàn toàn vi phạm vào điều mà em thiếu nữ này biết là đúng.

Người giảng viên đã cầu nguyện để được soi dẫn trong việc giúp đỡ tất cả các thiếu nữ, nhưng nhất là em thiếu nữ đặc biệt này là người dường như không chắc chắn về lòng cam kết của mình với phúc âm. Người giảng viên đã nhận được sự soi dẫn vào buổi tối hôm đó là phải bỏ những gì người ấy đã hoạch định trước đó để nói với các thiếu nữ về việc luôn luôn trong sạch về mặt đạo đức. Trong khi người ấy bắt đầu chia sẻ những ý nghĩ và cảm nghĩ của mình, thì người thiếu nữ đang được nói đến luôn luôn nhìn vào đồng hồ để chắc chắn rằng mình không bị lỡ hẹn với bạn bè. Tuy nhiên, khi cuộc thảo luận đang diễn ra, thì lòng em ấy cảm động, lương tâm của em ấy thức tỉnh, và quyết tâm của em ấy được đổi mới. Khi tiếng còi xe nhiều lần vang lên thúc giục em ấy, em ấy đã làm ngơ. Em ấy vẫn ở lại suốt buổi tối ấy với người giảng viên của mình và các thiếu nữ khác trong lớp học. Em ấy đã tránh được sự cám dỗ để đi ra khỏi con đường đã được Thượng Đế chấp thuận. Sa Tan đã bị ngăn chặn. Sau khi các em thiếu nữ khác ra về, em thiếu nữ ấy đã ở lại để cám ơn người giảng viên của mình về bài học và cho người ấy biết bài học ấy đã giúp em tránh điều có lẽ đã có một hậu quả bi thảm. Lời cầu nguyện của người giảng viên đã được đáp ứng.

Rồi sau đó, tôi biết được rằng vì em thiếu nữ ấy đã quyết định là không đi với những người bạn của mình vào buổi tối hôm đó—họ là một số thiếu nữ và thiếu niên nổi tiếng nhất ở trường—nên em ấy đã bị họ tránh xa và trong nhiều tháng đã không có bạn bè ở trường. Họ không thể chấp nhận việc em ấy đã không sẵn lòng làm những điều họ làm. Đó là một thời gian vô cùng khó khăn và cô đơn đối với em ấy, nhưng em ấy vẫn luôn luôn kiên quyết và cuối cùng đã tìm được bạn bè có cùng tiêu chuẩn với mình. Giờ đây, vài năm sau, em ấy đã có được lễ hôn phối trong đền thờ và bốn đứa con xinh đẹp. Cuộc sống của em ấy có thể đã khác biệt biết bao rồi. Quyết định của chúng ta định đoạt số mệnh của chúng ta.

Các em thiếu nữ yêu quý, hãy chọn mỗi quyết định mà các em dự tính sẽ thành công trong bài trắc nghiệm này: “Điều đó ảnh hưởng gì đến tôi? Điều đó làm gì cho tôi?” Và để cho quy tắc ứng xử của các em nhấn mạnh đến điều “Tôi sẽ nghĩ về mình như thế nào?” thay vì “Những người khác sẽ nghĩ gì?” Hãy để cho tiếng nói nhỏ nhẹ êm ái đó chi phối mình. Hãy nhớ rằng một người có thẩm quyền đã đặt tay lên đầu các em lúc làm lễ xác nhận cho các em và nói: “Hãy tiếp nhận Đức Thánh Linh.” Hãy mở rộng lòng mình, chính là tâm hồn của các em, cho tiếng nói đặc biệt đó làm chứng về lẽ thật. Như tiên tri Ê Sai đã hứa: “Tai các ngươi sẽ nghe có tiếng … : Nầy là đường đây, hãy noi theo.”3

Thái độ chung của thời kỳ chúng ta là tính dễ dãi. Các tạp chí và chương trình truyền hình đăng hình ảnh của các minh tinh điện ảnh, những người hùng của sân vận động—những người mà nhiều người trẻ tuổi ao ước bắt chước—những người bất chấp các luật pháp của Thượng Đế và công khai tham gia vào những lối thực hành tội lỗi, dường như không có những hậu quả xấu. Các em đừng tin vào điều đó! Có lúc phải suy xét—chính là việc cân nhắc điều tốt với điều xấu. Chúng ta đều phải đối diện trực tiếp với những hậu quả của hành động mình—nếu không là trong cuộc sống này thì sẽ là trong cuộc sống mai sau. Ngày Phán Xét sẽ đến với mọi người. Các em đã sẵn sàng chưa? Các em có hài lòng với việc làm của mình không?

Nếu có bất cứ em nào vấp ngã trong cuộc hành trình của mình, thì tôi hứa với các em là luôn luôn có một con đường để trở lại. Tiến trình đó gọi là sự hối cải. Đấng Cứu Rỗi của chúng ta chết để cung ứng cho các em và tôi ân tứ đầy ơn phước đó. Dù con đường đầy khó khăn, nhưng lời hứa thì có thật: Chúa phán: “Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết.”4 “Và ta chẳng nhớ tội [các ngươi] nữa.”5

Các em thiếu nữ thân mến, các em có được ân tứ quý báu về quyền tự quyết. Tôi khẩn nài với các em hãy chọn vâng lời.

Cuối cùng, cầu xin cho các em kiên trì chịu đựng. Kiên trì chịu đựng có nghĩa là gì? Tôi yêu thích định nghĩa này: chịu đựng với lòng can đảm. Lòng can đảm có thể là cần thiết để các em tin; đôi khi các em sẽ rất cần phải vâng lời. Điều đó gần như chắc chắn là cần thiết khi các em kiên trì cho đến ngày các em qua đời.

Trong những năm qua, nhiều người tôi trò chuyện với đã nói cho tôi biết rằng: “Tôi có rất nhiều vấn đề, những mối quan tâm thật sự. Tôi đã chồng chất với những thử thách của cuộc đời. Tôi có thể làm gì?” Tôi đã đưa ra cho họ và giờ đây tôi đưa ra cho các em, lời đề nghị cụ thể này: hãy tìm kiếm sự hướng dẫn của thiên thượng mỗi lần một ngày. Sống trên đời mà lo lắng về tương lai là điều khó khăn; sống trên đời mà lo lắng về hiện tại thì dễ dàng hơn. Mỗi chúng ta có thể trung tín chỉ trong một ngày—và rồi thêm một ngày nữa và sau đó, một ngày nữa—cho đến khi chúng ta đã sống suốt một đời được Thánh Linh hướng dẫn, suốt một đời gần gũi với Chúa, suốt một đời làm những điều thiện và ngay chính. Đấng Cứu Rỗi hứa: “Hãy hướng về ta và kiên trì đến cùng, rồi các ngươi sẽ sống; vì ai kiên trì đến cùng thì sẽ được ta ban cho cuộc sống vĩng cửu.”6

Các bạn trẻ của tôi ơi, vì mục đích này mà các em đã đến trần thế. Không có điều gì quan trọng hơn là mục tiêu mà các em cố gắng đạt được—ấy là cuộc sống vĩnh cửu trong vương quốc của Đức Chúa Cha.

Các em rất quý báu, các con gái quý báu của Cha Thiên Thượng được gửi đến thế gian vào thời kỳ và thời gian này vì một mục đích. Các em đã được giữ gìn cho đến giờ này. Những điều kỳ diệu, vinh quang đã được để dành cho các em nếu các em chỉ chịu tin tưởng, vâng lời và kiên trì chịu đựng. Cầu xin cho điều này là phước lành của các em, tôi cầu nguyện trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, A Men.