2010–2019
Hãy Nhìn Lên
Tháng mười 2013


Hãy Nhìn Lên

Ngày nay là lúc để nhìn lên Nguồn lẽ thật và bảo đảm rằng chứng ngôn của chúng ta là vững mạnh.

Khi tôi lên tám, hai người anh em họ và tôi đã được sai đi đến một thị trấn gần bên để mua thực phẩm và đồ dùng cho 15 ngày tới. Nhìn lại kinh nghiệm đó, tôi ngạc nhiên thấy bà ngoại, dì và cậu của tôi đã tin tưởng chúng tôi biết bao. Trời buổi sáng rất quang đãng và rực rỡ trong khi ba đứa chúng tôi cưỡi ba con ngựa.

Ở giữa đồng cỏ, chúng tôi đã có một ý tưởng tuyệt vời là chúng tôi nên xuống ngựa và chơi bắn bi. Vậy là chúng tôi làm điều đó—trong một thời gian rất lâu. Chúng tôi quá say mê trò chơi của mình đến mức đã không nhìn thấy “dấu chỉ thời giờ” ở trên đầu trong khi đám mây đen kéo đến bao phủ bầu trời. Đến lúc chúng tôi nhận biết điều đang xảy ra, thì không còn thời giờ để leo lên ngựa nữa. Trận mưa to giáng xuống rất mạnh, và mưa đá quất vào mặt chúng tôi, đến nỗi chúng tôi chỉ có thể nghĩ đến việc tháo yên ngựa và núp dưới cái mền nhỏ của cái yên ngựa.

Không có ngựa, người thì ướt và lạnh, chúng tôi tiếp tục đi, bây giờ phải cố gắng đi càng nhanh càng tốt. Khi đi đến gần nơi cần đến, thì chúng tôi thấy rằng con đường rộng lớn dẫn vào thị trấn đã bị ngập và giống như một dòng sông chảy về phía chúng tôi. Giờ đây, lựa chọn duy nhất của chúng tôi là bỏ cái mền che xuống và leo lên cái hàng rào kẽm gai bao quanh thị trấn. Lúc đó cũng khuya rồi, chúng tôi rất mệt mỏi, đau nhức và ướt sũng, chúng tôi đã tìm nơi trú ẩn trong căn nhà đầu tiên chúng tôi thấy khi vào thị trấn. Ở đó, một gia đình trẻ và tốt bụng đã giúp chúng tôi lau khô người, cho chúng tôi ăn burrito đậu rất ngon, rồi sau đó cho chúng tôi ngủ trong một căn phòng riêng. Ngay sau đó, chúng tôi khám phá ra là căn phòng có một cái nền đất bằng phẳng, vì vậy chúng tôi đã có một ý tưởng tuyệt vời khác nữa. Chúng tôi vẽ một vòng tròn trên sàn nhà và tiếp tục chơi bắn bi cho đến khi gục ngủ.

Khi còn nhỏ, chúng tôi chỉ nghĩ đến bản thân mình. Chúng tôi không bao giờ nghĩ đến những người thân yêu đang tuyệt vọng đi tìm kiếm chúng tôi trở về nhà—nếu biết thế, chúng tôi đã không bao giờ trì hoãn chuyến đi của mình vì mê chơi bắn bi như vậy. Và, nếu khôn ngoan hơn, thì chúng tôi đã nhìn lên bầu trời, phát hiện ra những đám mây đang kéo tới, và đi càng nhanh càng tốt để tránh được cơn bão. Bây giờ tôi có kinh nghiệm nhiều hơn một chút, tôi luôn luôn nhắc nhở bản thân mình: “Đừng quên nhìn lên.”

Kinh nghiệm của tôi với các anh em họ của tôi đã dạy cho tôi phải chú ý đến những dấu hiệu của thời kỳ chúng ta. Chúng ta sống trong những thời kỳ giông bão nguy hiểm mà Phao Lô đã mô tả: “Vì người ta đều tư kỷ, … nghịch cha mẹ, bội bạc, không tin kính, … hay phao vu, không tiết độ, … ưa thích sự vui chơi hơn là yêu mến Đức Chúa Trời” (2 Ti Mô Thê 3:2–4).

Khi nói về những thời kỳ này, Anh Cả Dallin H. Oaks cho biết: “Chúng ta cần phải chuẩn bị về phần vật chất lẫn thuộc linh. … Và sự chuẩn bị mà có khả năng bị xao lãng nhiều nhất là sự chuẩn bị khó có thể nhìn thấy được và khó hơn—đó là phần thuộc linh” (“Sự Chuẩn Bị cho Ngày Tái Lâm,” Liahona, tháng Năm năm 2004, 9). Nói cách khác, đừng xao lãng việc nhìn lên.

Do nhu cầu cấp bách để chuẩn bị phần thuộc linh trong một thời kỳ nguy hiểm như hiện nay, tôi muốn đưa ra một lời cảnh báo về một dấu hiệu rất mạnh mẽ về thời kỳ này. Tôi được đi đầu trong lĩnh vực công nghệ vì nghề nghiệp, nên tôi nhận ra giá trị của nó, nhất là trong lĩnh vực truyền thông. Rất nhiều thông tin do con người tạo ra hiện nằm trong tầm tay với của chúng ta. Nhưng Internet cũng có rất nhiều điều bẩn thỉu và sai lầm. Công nghệ đã gia tăng khả năng tự do ngôn luận của chúng ta, nhưng nó cũng làm cho một người không đủ tiêu chuẩn viết một điều gì đó trên Internet mà lại được nhiều người khâm phục chỉ dựa vào số người đọc trang đó. Đây là lý do tại sao bây giờ, hơn bao giờ hết, chúng ta phải ghi nhớ nguyên tắc vĩnh cửu này: “Các ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết được” (Ma Thi Ơ 7:20).

Đặc biệt, tôi cảnh cáo các anh chị em không được xem các hình ảnh bẩn thỉu hoặc chú ý đến những người cáo gian Đấng Ky Tô và Tiên Tri Joseph Smith. Cả hai hành động này tạo ra các tác dụng tương tự: mất Đức Thánh Linh và sự bảo vệ, quyền năng hỗ trợ của Ngài. Điều đó sẽ luôn luôn dẫn đến tội lỗi và đau khổ.

Các anh chị em thân mến, nếu các anh chị em đã từng gặp bất cứ điều gì làm nghi ngờ chứng ngôn của mình về phúc âm, thì tôi khẩn nài với các anh chị em là hãy nhìn lên. Hãy nhìn về Nguồn Gốc của tất cả sự khôn ngoan và lẽ thật. Hãy nuôi dưỡng đức tin và chứng ngôn của các anh chị em với lời của Thượng Đế. Có những người trên thế gian đang tìm cách làm suy yếu đức tin của các anh chị em bằng cách trộn lẫn những lời dối trá với một nửa sự thật. Đây là lý do tại sao việc các anh chị em vẫn liên tục xứng đáng với Thánh Linh là hoàn toàn thiết yếu. Sự đồng hành của Đức Thánh Linh không chỉ là để thuận tiện cho vui—mà còn cần thiết cho sự sống còn thuộc linh của các anh chị em. Nếu các anh chị em không chịu quý trọng những lời của Đấng Ky Tô và lắng nghe kỹ những sự thúc giục của Thánh Linh, thì các anh chị em sẽ bị lừa gạt (xin xem Joseph Smith—Ma Thi Ơ 1:37). Chúng ta cần phải làm những điều này.

Cả Chúa Giê Su Ky Tô, là Đấng hoàn hảo, lẫn Joseph Smith, là người đã thừa nhận rằng mình không hoàn hảo, đều bị giết chết bởi những người cáo gian mà không chấp nhận chứng ngôn của Chúa và Joseph. Làm thế nào chúng ta có thể biết rằng chứng ngôn của Chúa và Joseph là chân chính—rằng Chúa Giê Su Ky Tô là Vị Nam Tử của Thượng Đế và Joseph Smith là vị tiên tri chân chính?

“Các ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết được.” Trái tốt có thể sinh ra từ một cái cây xấu không? Tôi tự mình biết rằng Đấng Cứu Chuộc đã tha thứ các tội lỗi của tôi và giải thoát tôi khỏi cái ách của riêng tôi, mang đến cho tôi một trạng thái hạnh phúc mà tôi còn không biết là tồn tại. Và bản thân tôi biết rằng Joseph Smith là một vị tiên tri vì tôi đã áp dụng lời hứa giản dị trong Sách Mặc Môn: “Hãy cầu vấn Thượng Đế, Đức Chúa Cha Vĩnh Cửu, trong danh Đấng Ky Tô, …” (Mô Rô Ni 10:4). Nói một cách giản dị: hãy nhìn lên.

Có một số người có thể đề nghị rằng các anh chị em phải có bằng chứng cụ thể để tin vào Sự Phục Sinh của Đấng Ky Tô hay tính xác thực của phúc âm phục hồi của Ngài. Đối với họ, tôi xin trích dẫn lời của An Ma nói với Cô Ri Ho, là người đã cố gắng thuyết phục người khác không tin: “Ngươi đã có đủ điềm triệu rồi; ngươi còn thử thách Thượng Đế của ngươi làm gì nữa? Ngươi có còn nói rằng: Hãy cho tôi thấy một điềm triệu, trong lúc ngươi có lời chứng của tất cả những người anh em này của ngươi và luôn cả của tất cả các thánh tiên tri? Các thánh thư đang ở trước mặt ngươi đó” (An Ma 30:44).

Các anh chị em và tôi là bằng chứng sống về quyền năng cứu chuộc của Đấng Cứu Rỗi. Chúng ta là bằng chứng sống về giáo vụ của Tiên Tri Joseph và lòng trung thành của Các Thánh Hữu đầu tiên, là những người vẫn vững mạnh trong chứng ngôn của họ. Giáo Hội của Chúa Giê Su Ky Tô hiện đang phát triển trên toàn thế giới và đang tăng trưởng hơn bao giờ hết—đã được chấp nhận, như trong thời kỳ của Đấng Ky Tô, bởi những người khiêm tốn không cần phải nhìn thấy và chạm tay vào mới tin.

Không một ai biết khi nào Chúa sẽ tái lâm. Nhưng bây giờ chúng ta đang trải qua thời kỳ nguy hiểm. Ngày nay là lúc để nhìn lên Nguồn lẽ thật và bảo đảm rằng chứng ngôn của chúng ta là vững mạnh.

Trở lại câu chuyện kể của tôi, các anh em họ của tôi và tôi thức dậy vào buổi sáng với ánh nắng rực rỡ và trời quang đãng. Một người đàn ông gõ cửa tìm kiếm ba đứa con trai đi lạc. Ông đưa ngựa cho chúng tôi cưỡi, và chúng tôi bắt đầu trở về nhà ngang qua cũng cánh đồng đó. Tôi sẽ không bao giờ quên điều chúng tôi đã thấy trên đường trở về nhà—một số đông người đã tìm kiếm chúng tôi suốt đêm, máy kéo và xe tải của họ bị mắc kẹt trong đám bùn. Họ đã tìm thấy một yên ngựa ở nơi đây và một con ngựa ở đằng kia, và khi họ thấy chúng tôi trở về nhà, tôi có thể cảm thấy lòng họ nhẹ nhõm và tình yêu thương của họ. Ở lối vào thị trấn, nhiều người đang chờ chúng tôi, và đứng trước họ là bà ngoại yêu dấu, cậu và dì của tôi. Họ ôm chúng tôi và khóc, vui mừng rằng họ đã tìm thấy mấy đứa con thất lạc của họ. Đây là một điều nhắc nhở tuyệt vời cho tôi rằng Cha Thiên Thượng quan tâm đến chúng ta. Ngài nóng lòng mong đợi chúng ta trở về nhà.

Vâng, xung quanh chúng ta đều có những dấu hiệu về các cơn bão đang hình thành. Chúng ta hãy nhìn lên và tự chuẩn bị. Một chứng ngôn vững mạnh đều mang đến cảm giác an toàn. Chúng ta hãy quý trọng và củng cố chứng ngôn của mình mỗi ngày.

Tôi biết rằng chúng ta có thể sống chung với nhau là gia đình cho đến vĩnh cửu, rằng Cha Thiên Thượng nhân từ đang chờ đợi chúng ta, con cái của Ngài, với cánh tay dang rộng. Tôi biết rằng Chúa Giê Su Ky Tô, Đấng Giải Cứu của chúng ta, hằng sống. Giống như Phi E Rơ, chẳng phải thịt và huyết tỏ cho tôi biết điều nầy, mà chính là Đức Chúa Cha trên trời cho tôi biết (xin xem Ma Thi Ơ 16:15–19). Trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.