2010–2019
Mến Gửi Các Cháu của Tôi
Tháng mười 2013


Mến Gửi Các Cháu của Tôi

Có một giáo lệnh chi phối để giúp chúng ta đối phó với những thử thách và tạo dựng một gia đình hạnh phúc.

Hai đứa cháu nội đầu tiên của chúng tôi sẽ kết hôn trong năm nay. Trong vòng một vài năm nữa chúng sẽ có đến 10 anh chị em họ đến tuổi lập gia đình, thật là một điều tuyệt vời.

Điều này đã làm tôi vui mừng nhưng cũng làm cho tôi suy ngẫm nhiều khi chúng muốn tôi đưa ra lời khuyên bảo. Chủ yếu, chúng đã hỏi: “Con có thể lựa chọn điều gì để dẫn đến hạnh phúc?” Và câu hỏi khác: “Những lựa chọn nào có thể dẫn con đến đau khổ?”

Cha Thiên Thượng đã sáng tạo ra mỗi người chúng ta độc nhất vô nhị. Không có hai người nào trong chúng ta có những kinh nghiệm giống hệt nhau. Không có hai gia đình nào là giống nhau. Vì vậy, không có gì là ngạc nhiên khi lời khuyên về cách chọn hạnh phúc trong cuộc sống gia đình là rất khó đưa ra. Tuy nhiên, một Cha Thiên Thượng nhân từ đã thiết lập cùng một tiến trình để tất cả con cái của Ngài được hạnh phúc. Bất cứ cá tính của chúng ta là gì đi nữa hoặc đã có bất cứ kinh nghiệm nào, thì cũng chỉ có một kế hoạch hạnh phúc. Kế hoạch đó là tuân theo tất cả các giáo lệnh của Thượng Đế.

Đối với tất cả chúng ta, kể cả các cháu của tôi đang dự định kết hôn, thì có một giáo lệnh chi phối để giúp chúng ta đối phó với những thử thách và tạo dựng một gia đình hạnh phúc. Giáo lệnh đó áp dụng cho tất cả các mối quan hệ bất kể hoàn cảnh là gì đi nữa. Giáo lệnh đó được lặp lại trong khắp các thánh thư và trong những lời giảng dạy của các vị tiên tri trong thời kỳ của chúng ta. Đây là cách diễn đạt trong Kinh Thánh về lời khuyên dạy của Chúa cho tất cả những ai muốn sống bên nhau mãi mãi trong hạnh phúc yêu thương:

“Có một thầy dạy luật trong bọn họ hỏi câu nầy để thử Ngài:

“Thưa thầy, trong luật pháp, điều răn nào là lớn hơn hết?

“Đức Chúa Giê Su đáp rằng: Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi.

“Ấy là điều răn thứ nhất và lớn hơn hết.

“Còn điều răn thứ hai đây, cũng như vậy:

“Hết thảy luật pháp và lời tiên tri đều bởi hai điều răn đó mà ra.”1

Để tóm tắt tất cả những gì tôi đã học được về những lựa chọn nào mang đến hạnh phúc trong gia đình từ lời phán giản dị đó thì không phải là khó. Tôi bắt đầu với câu hỏi: “Những lựa chọn nào đã dẫn tôi hướng đến việc hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa?” Đối với tôi, câu trả lời cho câu hỏi đó là những lựa chọn đã cho phép tôi cảm thấy niềm vui đến từ sự tha thứ qua Sự Chuộc Tội của Chúa.

Cách đây nhiều năm, tôi làm phép báp têm cho một thanh niên ở Albuquerque, New Mexico, mà người bạn đồng hành truyền giáo của tôi và tôi đã giảng dạy cho anh ta. Tôi hạ người của thanh niên đó xuống nước và nâng anh ta ra khỏi nước. Anh ta chắc hẳn cũng cao bằng tôi vì anh ta nói thẳng vào tai tôi. Với nước từ hồ nước báp têm và nước mắt chảy dài trên mặt và với niềm vui được thể hiện trong giọng nói, anh ta nói: “Tôi được thanh sạch rồi.”

Tôi đã thấy cũng những giọt lệ vui mừng đó trong mắt của một người đã kể lại những lời của một Vị Sứ Đồ của Thượng Đế: Vị Sứ Đồ đã nói với chị ấy, sau một cuộc phỏng vấn ân cần và chu đáo: “Tôi tha thứ cho chị trong danh của Chúa. Ngài sẽ tha thứ cho chị theo kỳ định và cách thức riêng của Ngài.” Và Ngài đã làm như vậy.

Tôi đã thấy lý do tại sao Chúa có thể phán điều đó khi tội lỗi đã được tha. Ngài đã không nhớ đến các tội lỗi đó nữa. Bằng quyền năng của Sự Chuộc Tội, những người tôi biết rõ và yêu thương đã trở thành con người mới, và ảnh hưởng của tội lỗi đã được xóa bỏ. Lòng tôi tràn ngập tình yêu thương dành cho Đấng Cứu Rỗi và Đức Chúa Cha nhân từ là Đấng đã gửi Ngài đến.

Phước lành lớn lao đó đã đến qua việc khuyến khích những người tôi chăm sóc đến với Đấng Cứu Rỗi để được giảm bớt nỗi đau khổ mà chỉ có Ngài mới có thể thực hiện được điều đó. Đó là lý do tại sao tôi kêu gọi những người tôi yêu thương nên chấp nhận và làm vinh hiển mỗi sự kêu gọi của họ trong Giáo Hội. Sự lựa chọn đó là một trong số các chìa khóa chính yếu mang đến hạnh phúc gia đình.

Những áp lực ở mọi giai đoạn của cuộc sống có thể cám dỗ chúng ta khước từ hoặc xao lãng những chức vụ kêu gọi để phục vụ Đấng Cứu Rỗi. Điều đó có thể đặt chúng ta trước nguy cơ thuộc linh cho bản thân, người phối ngẫu và gia đình của mình. Một số những chức vụ kêu gọi đó có thể dường như không quan trọng, nhưng cuộc sống của tôi, và gia đình của tôi, đã được thay đổi tốt hơn vì tôi đã chấp nhận một chức vụ kêu gọi để giảng dạy một nhóm túc số các thầy trợ tế. Tôi cảm thấy tình yêu mến của các thầy trợ tế đó dành cho Đấng Cứu Rỗi và tình yêu thương của Ngài dành cho họ.

Tôi đã thấy điều đó xảy ra trong cuộc sống của một cựu chủ tịch giáo khu và phái bộ truyền giáo trong chức vụ kêu gọi của ông để cố vấn cho một nhóm túc số các thầy giảng. Tôi biết một người khác đã từng là giám trợ và rồi một Thầy Bảy Mươi có Thẩm Quyền Giáo Vùng đã được Chúa sử dụng để giúp đỡ một cậu bé trong một nhóm túc số các thầy giảng đã bị thương trong một tai nạn. Các phép lạ từ sự phục vụ đó đã ảnh hưởng đến cuộc sống của nhiều người, kể cả cuộc sống của tôi, và gia tăng tình yêu của họ dành cho Đấng Cứu Rỗi.

Trong khi phục vụ người khác, chúng ta có lẽ phải luôn khẩn nài sự đồng hành của Đức Thánh Linh. Việc thành công phục vụ Chúa luôn luôn sinh ra các phép lạ vượt quá khả năng của chúng ta. Cha mẹ có con ương ngạnh đều biết rằng điều đó là đúng, cũng như khi người giảng viên thăm viếng được một chị phụ nữ tìm đến để được an ủi khi chồng của chị ấy nói là sẽ ly dị chị ấy. Cả hai người tôi tớ đó đều biết ơn là họ đã cầu nguyện buổi sáng hôm đó để Chúa gửi Đức Thánh Linh đến làm người bạn đồng hành của họ.

Chỉ với sự đồng hành của Đức Thánh Linh chúng ta mới có thể hy vọng được đoàn kết với tư cách là hai người bạn đời bình đẳng trong một cuộc hôn nhân hòa thuận. Tôi đã thấy sự đồng hành đó rất quan trọng như thế nào để có được hạnh phúc trong hôn nhân. Phép lạ để trở nên hiệp một đòi hỏi sự giúp đỡ của thiên thượng, và phải mất thời gian. Mục tiêu của chúng ta là được sống bên nhau mãi mãi nơi hiện diện của Cha Thiên Thượng và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta.

Cha mẹ tôi rất khác nhau. Mẹ tôi là một ca sĩ và một nghệ sĩ. Cha tôi yêu môn hóa học. Một lần tại một buổi hòa nhạc giao hưởng, mẹ tôi đã rất ngạc nhiên khi cha tôi đứng dậy và bắt đầu đi ra trước khi khán giả bắt đầu vỗ tay. Mẹ tôi hỏi ông đi đâu. Câu trả lời của ông thật ngây thơ: “Ủa, không phải là hết rồi à?” Chỉ có ảnh hưởng dịu dàng của Đức Thánh Linh mới thoạt tiên mang ông đi nghe hòa nhạc với bà, và rồi mang ông trở lại dự nhiều buổi hòa nhạc nữa.

Mẹ tôi sống ở New Jersey trong 16 năm để cha tôi có thể chu cấp cho gia đình bằng cách làm công việc nghiên cứu và giảng dạy hóa học. Đối với mẹ, đó là một sự hy sinh vì bà phải rời xa người mẹ góa và cô em gái chưa lập gia đình là người đã chăm sóc cho mẹ bà trong căn nhà cũ kỹ ở trang trại của gia đình. Cả hai người này đều qua đời trong khi Mẹ tôi ở rất xa tận New Jersey. Đó là những lần duy nhất tôi thấy mẹ tôi khóc.

Nhiều năm sau đó cha tôi được mời làm việc ở Utah. Ông hỏi mẹ tôi một lần nữa rất thơ ngây: “Mildred nè, em nghĩ anh nên làm gì?”

Mẹ tôi nói: “Henry ơi, anh hãy làm bất cứ điều gì anh nghĩ là tốt nhất.”

Ông từ chối lời mời đó. Sáng hôm sau bà đã viết cho ông một lá thư mà tôi ước gì tôi vẫn còn giữ lá thư đó. Tôi nhớ là bà nói với ông: “Đừng mở thư ra ở đây. Anh hãy đi đến văn phòng rồi hãy mở ra.” Thư bắt đầu với một lời trách móc. Ông đã hứa với bà nhiều năm trước là nếu có thể được, ông sẽ đưa bà về sống gần gia đình của bà. Cha tôi rất ngạc nhiên khi thấy bà giận như thế. Ông đã không nhớ đến ước muốn của lòng bà. Ngay lập tức cha tôi gửi một tin nhắn chấp nhận lời mời làm việc.

Ông nói: “Mildred ơi, tại sao em không nói cho anh biết?”

Bà nói: “Anh có nhiệm vụ phải nhớ chứ.”

Cha tôi luôn luôn nói về sự lựa chọn để dọn đến Utah đó như là sự lựa chọn của riêng ông chứ không bao giờ là một sự hy sinh sự nghiệp của mình. Cha mẹ tôi đã nhận được phép lạ để trở nên hiệp một. Chắc hẳn sẽ tốt hơn nếu cha tôi đã được Đức Thánh Linh nhắc nhở về lời hứa ông đã hứa với bà nhiều năm trước đó. Nhưng cha tôi đã thật sự để cho Đức Thánh Linh xoa dịu lòng ông nên lựa chọn của ông cũng giống như lựa chọn của mẹ tôi.

Cha Thiên Thượng có tầm nhìn xa hoàn hảo, Ngài biết mỗi người chúng ta, và biết tương lai của chúng ta. Ngài biết những khó khăn nào chúng ta sẽ trải qua. Ngài đã gửi Vị Nam Tử đến chịu đau khổ để Ngài biết cách giúp đỡ trong tất cả các thử thách của chúng ta.

Chúng ta biết rằng Cha Thiên Thượng có con cái linh hồn trên thế giới này là những người đôi khi chọn con đường tội lỗi và nhiều đau khổ. Đó là lý do tại sao Ngài đã gửi Con Trai Đầu Lòng của Ngài đến làm Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, tức là hành động vĩ đại nhất của tình yêu thương trong mọi tạo vật. Đó là lý do tại sao chúng ta phải kỳ vọng rằng cần phải có sự giúp đỡ của Thượng Đế và thời gian để cải tiến bản thân, để chuẩn bị cho cuộc sống vĩnh cửu, để sống với Đức Chúa Cha.

Cuộc sống trong gia đình sẽ thử thách chúng ta. Đó là một trong những mục đích của Thượng Đế trong việc ban cho chúng ta ân tứ của cuộc sống hữu diệt—để củng cố chúng ta bằng cách trải qua những thử thách. Điều đó sẽ là đặc biệt đúng trong cuộc sống gia đình là nơi chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui và nỗi buồn lớn lao và những thử thách đôi khi có thể dường như gay go hơn khả năng chịu đựng của chúng ta.

Chủ Tịch George Q. Cannon đã nói về cách Thượng Đế đã chuẩn bị các anh chị em và tôi cùng con cái của chúng ta cho những thử thách chúng ta sẽ phải đối phó như thế nào: “Không có ai trong chúng ta lại không nhận được tình yêu thương của Thượng Đế. Không có ai trong chúng ta lại không được Ngài quan tâm đến và yêu mến. Không có ai trong chúng ta lại không mong muốn được Ngài cứu rỗi, và Ngài đã không hoạch định một cách để cứu rỗi. Không có ai trong chúng ta lại không được các thiên thần đã được Ngài trao nhiệm vụ trông nom. Trong mắt của chúng ta và của những người khác, thì chúng ta có thể là vô nghĩa và tầm thường, tuy nhiên sự thật chúng ta vẫn là con cái của Thượng Đế, và Ngài đã thực sự trao cho các thiên thần của Ngài—là các đấng vô hình với quyền năng và sức mạnh—nhiệm vụ trông nom chúng ta, và họ gìn giữ và bảo vệ chúng ta.”2

Điều Chủ Tịch Cannon dạy là đúng sự thật. Các anh chị em sẽ cần sự đảm bảo đó, như tôi đã cần và phụ thuộc vào sự đảm bảo đó.

Tôi đã cầu nguyện với đức tin rằng một người mà tôi yêu thương sẽ tìm kiếm và cảm nhận được quyền năng của Sự Chuộc Tội. Tôi đã cầu nguyện với đức tin rằng những người hành động như thiên thần sẽ đến giúp đỡ họ, và họ đã đến.

Thượng Đế đã hoạch định cách để cứu rỗi mỗi con cái của Ngài. Đối với nhiều người, điều đó liên quan đến việc có được một người anh em trai hoặc chị em gái hoặc một người ông hay bà là người yêu thương họ bất kể họ đã làm gì đi nữa.

Cách đây nhiều năm, một người bạn của tôi đã nói về bà nội của mình. Bà đã sống một cuộc sống ngay chính, luôn luôn trung thành với Chúa và Giáo Hội của Ngài. Tuy nhiên, một trong các cháu trai của bà đã chọn một cuộc sống tội phạm. Cuối cùng nó đã bị kết án tù. Bạn tôi nhớ lại rằng bà nội của mình, trong khi lái xe dọc theo đường cao tốc để đi thăm đứa cháu trong tù, đã khóc khi cầu nguyện với tấm lòng đau đớn: “Con đã cố gắng để sống một cuộc sống tốt đẹp. Tại sao, tại sao con phải có một đứa cháu trai gây ra thảm cảnh và dường như đã phá hủy cuộc đời của nó vậy?”

Câu trả lời đến với tâm trí của bà bằng những lời này: “Ta đã ban nó cho ngươi vì ta biết ngươi có thể và sẽ yêu thương nó dù nó có làm gì đi nữa.”

Có một bài học tuyệt vời cho tất cả chúng ta. Con đường dành cho các bậc cha mẹ và ông bà cùng tất cả các tôi tớ của Thượng Đế đầy lòng nhân từ sẽ không dễ dàng trong một thế giới đang càng ngày càng tà ác. Chúng ta không thể ép buộc con cái của Thượng Đế phải chọn con đường dẫn đến hạnh phúc. Thượng Đế không thể làm điều đó vì quyền tự quyết mà Ngài đã ban cho chúng ta.

Cha Thiên Thượng và Vị Nam Tử Yêu Dấu của Ngài yêu thương tất cả con cái của Thượng Đế cho dù họ chọn để làm điều gì hoặc họ đã trở thành con người như thế nào. Đấng Cứu Rỗi đã trả giá cho tất cả các tội lỗi, dù tàn ác đến đâu đi nữa. Mặc dù phải có công lý, nhưng cơ hội để có lòng thương xót sẽ được mở rộng mà sẽ không cướp đoạt công lý.

An Ma bày tỏ niềm hy vọng đó cùng với con trai Cô Ri An Tôn của ông bằng những lời này: “Vậy nên, theo công lý, kế hoạch cứu chuộc chỉ có thể được thực hiện với điều kiện là loài người phải hối cải khi còn ở trong trạng thái thử thách này, phải, trong trạng thái chuẩn bị này; vì nếu không có điều kiện này, thì sự thương xót không thể nào có hiệu quả trừ phi nó phải hủy diệt việc làm của công lý. Này, việc làm của công lý không thể nào bị hủy diệt được; nếu việc ấy xảy ra như vậy thì Thượng Đế sẽ không còn là Thượng Đế nữa.”3

Vậy thì sứ điệp của tôi dành cho các cháu của tôi, và cho tất cả chúng ta đang cố gắng để tạo lập gia đình vĩnh cửu, là người trung tín được bảo đảm là sẽ có niềm vui. Trước khi chưa có thế gian, Cha Thiên Thượng và Vị Nam Tử Yêu Dấu của Ngài đã yêu thương và làm việc với những người mà hai Ngài biết sẽ đi sai đường. Thượng Đế sẽ yêu thương họ mãi mãi.

Anh chị em có lợi thế khi biết rằng họ đã học được kế hoạch cứu rỗi từ những lời giảng dạy nhận được trong thế giới linh hồn. Họ và các anh chị em đều đã trung tín đến mức được phép đến thế gian trong khi nhiều người khác thì không được.

Với sự giúp đỡ của Đức Thánh Linh, tất cả những lẽ thật sẽ được nhắc cho chúng ta nhớ. Chúng ta không thể ép buộc những người khác nhận được ảnh hưởng của Đức Thánh Linh, nhưng chúng ta có thể cho họ thấy được ảnh hưởng của Đức Thánh Linh trong cuộc sống của mình. Chúng ta luôn luôn có thể có can đảm từ sự bảo đảm rằng tất cả chúng ta đã từng cảm thấy niềm vui được sống cùng nhau với tư cách là một người trong gia đình yêu dấu của Cha Thiên Thượng. Với sự giúp đỡ của Thượng Đế, chúng ta đều có thể có được niềm hy vọng đó và niềm vui đó một lần nữa. Tôi cầu nguyện rằng điều đó có thể được như vậy đối với tất cả chúng ta trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.

Ghi Chú

  1. Ma Thi Ơ 22:35–40.

  2. George Q. Cannon, “Our Pre-existence and Present Probation,” Contributor, tháng Mười năm 1890, 476.

  3. An Ma 42:13.