2010–2019
Khao Khát được Trở Về Nhà
Tháng Mười năm 2017


Khao Khát được Trở Về Nhà

Vậy hãy hướng lòng mình tới ánh sáng đó. Hãy bắt đầu cuộc hành trình tuyệt vời của riêng mình để trở về nhà. Khi anh chị em làm như vậy, cuộc sống của anh chị em sẽ tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn, và có mục đích hơn.

Mới gần đây, khi chúng tôi đến gặp Chủ Tịch Thomas S. Monson, với một thái độ nghiêm trang và gương mặt vui vẻ, ông bày tỏ rằng ông yêu thương Chúa biết bao và ông biết rằng Chúa yêu thương ông. Các anh chị em yêu quý, tôi biết rằng Chủ Tịch Monson vô cùng biết ơn về tình yêu thương, những lời cầu nguyện, và lòng tận tụy của anh chị em dành cho Chúa và phúc âm vĩ đại của Ngài.

Chú Chó Diệu Kỳ Bobbie

Cách đây gần một thế kỷ, một gia đình từ Oregon đang đi du lịch ở Indiana—cách xa nhà hơn 2.000 dặm (3,200 km)—thì họ lạc mất con chó yêu quý Bobbie. Gia đình này cuống quýt tìm kiếm nó khắp nơi nhưng không thành công. Họ không thể tìm thấy nó.

Vô cùng đau khổ, họ lên đường trở về nhà, mỗi dặm đường dẫn họ đi xa dần con chó cưng của mình.

Sáu tháng sau, gia đình đó sửng sốt khi thấy Bobbie xuất hiện trước cửa nhà họ ở Oregon. “Mình mẩy bẩn thỉu, gầy nhom, chân chỉ còn thấy xương—[nó] dường như đã tự mình … đi suốt cả chặng đường.”1 Câu chuyện của Bobbie thu hút sự chú ý của nhiều người trên khắp nước Mỹ, và nó được biết đến là Chú Chó Diệu Kỳ Bobbie.

Bobbie không phải là con vật duy nhất đã làm cho các nhà khoa học bối rối trước khả năng tìm phương hướng tuyệt vời và bản năng tìm đường về nhà. Mỗi năm, một số bướm chúa di cư 3.000 dặm (4.800 km) đến những vùng khí hậu phù hợp hơn cho sự sống còn của chúng. Rùa da di chuyển từ Indonesia vượt Thái Bình Dương đến những bờ biển ở California. Cá voi lưng gù bơi từ những vùng nước lạnh ở Vùng Nam Cực và Bắc Cực về phía đường xích đạo và quay trở lại. Có lẽ còn đáng kinh ngạc hơn nữa, mỗi năm, loài chim nhàn bắc cực bay từ Vòng Cực Bắc đến Nam Cực và trở lại, một chặng đường khoảng 60.000 dặm (97.000 km).

Khi các nhà khoa học nghiên cứu tập tính hấp dẫn này, họ có những thắc mắc như “Làm thế nào chúng biết được đường đi?” và “Làm thế nào mỗi thế hệ kế tiếp học được tập tính này?”

Khi tôi đọc về bản năng mạnh mẽ này ở thú vật, tôi không thể nào không tự hỏi: “Có thể nào nhân loại cũng có niềm khao khát tương tự—một hệ thống hướng dẫn nội tâm, nếu anh chị em cho phép tôi gọi như thế—hướng họ tới căn nhà thiên thượng của mình không?”

Tôi tin rằng mỗi người nam, người nữ và trẻ em đều đã cảm thấy thiên thượng vẫy gọi vào một thời điểm nào đó trong cuộc đời mình. Sâu thẳm trong lòng chúng ta là một niềm khát khao để bằng một cách nào đó đến được bên kia tấm màn che và ôm chầm lấy Cha Mẹ Thiên Thượng mà chúng ta đã từng biết và trân quý.

Một số người có thể kìm nén cảm giác khao khát này và thờ ơ với cảm giác đó. Nhưng những ai không kìm nén cảm giác này bên trong mình đều có thể bắt đầu một cuộc hành trình tuyệt vời—một cuộc di cư kỳ diệu tới những nơi chốn thượng thiên.

Thượng Đế Kêu Gọi Anh Chị Em

Sứ điệp tuyệt vời của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô là Thượng Đế là Đức Chúa Cha của chúng ta, rằng Ngài quan tâm đến chúng ta, và rằng có một con đường để trở về với Ngài.

Thượng Đế kêu gọi anh chị em.

Thượng Đế biết mọi ý nghĩ, những nỗi buồn phiền, và những niềm hy vọng lớn lao nhất của anh chị em. Thượng Đế biết bao nhiêu lần anh chị em đã tìm đến Ngài. Bao nhiêu lần anh chị em đã cảm thấy niềm vui vô hạn. Bao nhiêu lần anh chị em đã khóc trong cô đơn. Bao nhiêu lần anh chị em cảm thấy vô vọng, hoang mang, hoặc giận dữ.

Nhưng bất kể những gì anh chị em đã trải qua hoặc cảm thấy—dù anh chị em có nao núng, thất bại, cảm thấy tuyệt vọng, cay đắng, bị phản bội, hay nản chí—thì hãy biết rằng anh chị em không cô đơn đâu. Thượng Đế vẫn kêu gọi anh chị em đó.

Đấng Cứu Rỗi dang tay Ngài ra cho anh chị em. Và, giống như Ngài đã làm với các ngư dân đã đứng bên bờ Biển Ga Li Lê cách đây rất lâu, Ngài phán cùng anh chị em với tình thương yêu vô hạn: “Hãy đến mà theo ta.”2

Nếu anh chị em sẽ lắng nghe Ngài, thì Ngài sẽ phán với anh chị em ngày hôm nay.

Khi anh chị em bước trên con đường làm môn đồ—khi anh chị em tiến gần tới Cha Thiên Thượng—sẽ có một điều gì đó bên trong anh chị em xác nhận rằng anh chị em đã nghe lời kêu gọi của Đấng Cứu Rỗi và đặt tấm lòng của mình hướng tới ánh sáng của Ngài. Ánh sáng đó sẽ cho anh chị em biết rằng mình đang ở trên con đường chân chính, và rằng anh chị em đang trở về nhà.

Từ thuở ban đầu, các vị tiên tri của Thượng Đế đã khẩn nài dân chúng trong thời của họ hãy “nghe theo tiếng phán của Giê Hô Va Đức Chúa Trời ngươi, gìn giữ các điều răn và luật lệ của Ngài … , [và] hết lòng hết ý trở lại cùng [Ngài].”3

Thánh thư dạy cho chúng ta cả ngàn lý do tại sao chúng ta cần làm điều này.

Hôm nay, tôi muốn đưa ra hai lý do tại sao chúng ta cần tìm đến Chúa.

Thứ nhất, cuộc sống của anh chị em sẽ tốt đẹp hơn.

Thứ hai, Thượng Đế sẽ sử dụng anh chị em để làm cho cuộc sống của những người khác được tốt đẹp hơn.

Cuộc Sống của Anh Chị Em Sẽ Tốt Đẹp Hơn

Tôi làm chứng rằng khi dấn mình vào hoặc tiếp tục cuộc hành trình tuyệt vời mà dẫn chúng ta đến với Thượng Đế, thì cuộc sống của chúng ta sẽ được tốt đẹp hơn.

Điều này không có nghĩa là cuộc sống của chúng ta sẽ không có buồn phiền. Tất cả chúng ta đều biết về các môn đồ trung tín của Đấng Ky Tô đã phải chịu đựng những thảm họa và bất công—chính Chúa Giê Su Ky Tô đã phải chịu đựng nhiều hơn bất cứ ai. Giống như Đức Chúa Cha khiến “mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành,” Ngài cũng cho phép nghịch cảnh thử thách cả người công bình và kẻ độc ác.4 Thật ra, đôi khi cuộc sống của chúng ta dường như khó khăn hơn bởi vì chúng ta cố gắng sống theo đức tin của mình.

Không, việc noi theo Đấng Cứu Rỗi sẽ không cất bỏ tất cả những thử thách của anh chị em. Tuy nhiên, việc noi theo Đấng Cứu Rỗi sẽ cất bỏ những rào chắn giữa anh chị em và sự giúp đỡ mà Cha Thiên Thượng muốn ban cho anh chị em. Thượng Đế sẽ ở cùng với anh chị em. Ngài sẽ hướng dẫn hành động của anh chị em. Ngài sẽ bước đi bên cạnh anh chị em và thậm chí còn mang vác anh chị em khi anh chị em cần nhất.

Anh chị em sẽ cảm nhận được trái tuyệt vời của Thánh Linh: “lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhơn từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, [và] tiết độ.”5

Những trái thuộc linh này không phải là kết quả của sự thịnh vượng thành công, hay may mắn tức thời. Chúng đến từ việc noi theo Đấng Cứu Rỗi, và có thể giúp đỡ chúng ta thậm chí trong những lúc khó khăn nhất.

Những nguy hiểm và náo động của cuộc sống trần thế có thể là mối đe dọa và sợ hãi, nhưng những người hướng lòng về cùng Thượng Đế sẽ được bao bọc bởi sự bình an của Ngài. Niềm vui của họ sẽ không bị giảm bớt. Họ sẽ không bị bỏ rơi hay lãng quên.

Thánh thư dạy rằng: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê Hô Va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con. Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con.”6

Những người lắng nghe tiếng gọi nội tâm và tìm kiếm Thượng Đế, những người cầu nguyện, tin tưởng, và bước đi trên con đường mà Đấng Cữu Rỗi đã chuẩn bị sẵn—thậm chí thỉnh thoảng họ có vấp ngã dọc trên con đường—đều sẽ nhận được sự bảo đảm đầy an ủi rằng “mọi việc sẽ hiệp lại làm lợi ích cho [họ].”7

Vì Thượng Đế “ban sức mạnh cho kẻ nhọc nhằn, thêm lực lượng cho kẻ chẳng có sức.”8

“Vì người công bình dầu sa ngã bảy lần, cũng chổi dậy.”9

Và với lòng nhân từ của Ngài, Chúa hỏi:

Anh chị em có muốn có được niềm vui lâu dài không?

Anh chị em có khao khát có được cảm giác bình an trong lòng mình mà vượt quá mọi sự hiểu biết không?10

Vậy hãy hướng lòng mình tới ánh sáng đó.

Hãy bắt đầu cuộc hành trình tuyệt vời của riêng mình để trở về nhà.

Khi anh chị em làm như vậy, cuộc sống của anh chị em sẽ tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn, và có mục đích hơn.

Thượng Đế Sẽ Sử Dụng Anh Chị Em

Trên cuộc hành trình trở về với Cha Thiên Thượng, anh chị em sẽ sớm nhận ra rằng cuộc hành trình này không chỉ nhằm tập trung vào cuộc sống riêng của mình. Không, con đường này chắc chắn sẽ dẫn anh chị em trở thành một phước lành trong cuộc sống của các con cái khác của Thượng Đế—các anh chị em của mình. Và điều thú vị về cuộc hành trình này là khi anh chị em phục vụ Thượng Đế, và khi anh chị em quan tâm và giúp đỡ đồng loại của mình, thì anh chị em sẽ thấy sự tiến triển lớn lao trong cuộc sống của riêng mình, trong những cách thức không bao giờ có thể tưởng tượng được.

Có lẽ anh chị em cho rằng mình không có ích lợi gì hết; có lẽ anh chị em cho rằng mình không là một phước lành trong cuộc sống của người khác. Thường thường, khi chúng ta nhìn vào bản thân mình, chúng ta chỉ thấy những hạn chế và thiếu sót. Chúng ta có thể nghĩ mình phải trở thành một điều gì đó “hơn nữa” để Thượng Đế có thể sử dụng mình—thông minh hơn, giàu có hơn, có sức thuyết phục hơn, có tài hơn, đầy thuộc linh hơn. Các phước lành sẽ đến không phải bởi vì khả năng của anh chị em mà bởi vì những sự lựa chọn của anh chị em. Và Thượng Đế của vũ trụ sẽ tác động bên trong và qua anh chị em, làm vinh hiển những nỗ lực khiêm nhường của anh chị em vì các mục đích của Ngài.

Công việc của Ngài luôn luôn tiến triển trên nguyên tắc quan trọng này: “Từ những việc nhỏ sẽ đưa lại những việc lớn.”11

Khi viết cho Các Thánh Hữu ở Cô Rinh Tô, Sứ Đồ Phao Lô nhận thấy rằng không có nhiều người trong số họ được coi là khôn ngoan theo các tiêu chuẩn của thế gian. Nhưng điều đó không quan trọng, bởi vì “Đức Chúa Trời đã chọn những sự dại ở thế gian để làm hổ thẹn những sự mạnh.”12

Lịch sử công việc của Thượng Đế có rất nhiều người tự cho mình là không xứng. Nhưng họ đã khiêm nhường phục vụ, trông cậy vào ân điển của Thượng Đế, và lời hứa của Ngài: “Cánh tay của họ sẽ là cánh tay ta, và ta sẽ là cái mộc và cái khiên của họ … , và họ sẽ chiến đấu anh dũng cho ta; và … Ta [sẽ] bảo tồn họ.”13

Mùa hè vừa qua, gia đình chúng tôi đã có một cơ hội tuyệt vời để tham quan một số di tích lịch sử của những ngày đầu của Giáo Hội ở miền đông Hoa Kỳ. Trong một cách đặc biệt, chúng tôi đã hồi tưởng lại lịch sử của thời kỳ đó. Những người—như Martin Harris, Oliver Cowdery, và Thomas B. Marsh—mà tôi đã đọc rất nhiều về họ, trở nên sống động hơn đối với tôi trong khi chúng tôi bước đi nơi họ đã bước đi và suy ngẫm những sự hy sinh mà họ đã thực hiện để xây đắp vương quốc của Thượng Đế.

Họ đã có nhiều đặc điểm cho phép họ đóng góp đáng kể cho Sự Phục Hồi của Giáo Hội của Chúa Giê Su Ky Tô. Nhưng họ cũng là con người, cũng yếu kém và không hoàn hảo—giống như anh chị em và tôi. Một số người rơi vào tình trạng bất đồng với Tiên Tri Joseph Smith và xa rời Giáo Hội. Về sau, nhiều người trong số những người đó đã có sự thay đổi trong lòng, trở nên khiêm nhường, và một lần nữa tìm cách kết thân với Các Thánh Hữu.

Chúng ta có thể có khuynh hướng xét đoán các anh em này và các tín hữu khác giống như họ. Chúng ta có thể nói: “Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Tiên Tri Joseph.”

Trong khi điều đó có thể đúng, nhưng chúng ta thật sự không biết cuộc sống thời đó, trong những hoàn cảnh đó như thế nào. Không, họ không phải là những người hoàn hảo, nhưng thật là khích lệ biết bao để biết rằng Thượng Đế vẫn có thể sử dụng họ. Ngài biết sức mạnh và sự yếu kém của họ, và Ngài ban cho họ cơ hội phi thường để đóng góp chỉ một phần nhỏ cho Sự Phục Hồi đầy vinh quang.

Thật là khích lệ biết bao để biết, mặc dù chúng ta không hoàn hảo, nhưng nếu tấm lòng chúng ta hướng về Thượng Đế, thì Ngài sẽ rộng lượng và nhân từ và sử dụng chúng ta cho các mục đích của Ngài.

Những người yêu mến và phục vụ Thượng Đế và đồng loại, cùng khiêm nhường và tham gia tích cực vào công việc của Ngài, sẽ thấy được những điều kỳ diệu xảy ra trong cuộc sống của họ và của những người họ yêu mến.

Những cơ hội dường như không có trước đây giờ đã có sẵn.

Các thiên sứ sẽ đi trước và mở đường cho họ.

Bất kể địa vị của anh chị em trong cộng đồng của mình hoặc trong Giáo Hội là gì đi nữa, Thượng Đế cũng sẽ sử dụng anh chị em nếu anh chị em sẵn lòng. Ngài sẽ làm vinh hiển những mong muốn ngay chính của anh chị em và biến những hành động trắc ẩn anh chị em đang ban phát thành một tấm lòng nhân từ bao la.

Chúng Ta Không Thể Tự Động Đến Được Đó

Mỗi chúng ta đều là “kẻ khách và bộ hành”14 trên thế gian này. Trong nhiều phương diện, chúng ta đang ở xa nhà. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta phải cảm thấy lạc lõng hay cô đơn.

Cha Thiên Thượng nhân từ của chúng ta đã ban cho chúng ta Ánh Sáng của Đấng Ky Tô. Và sâu thẳm bên trong mỗi người chúng ta, một sự thúc giục từ thiên thượng thôi thúc chúng ta hướng đôi mắt và tấm lòng của mình tới Ngài khi chúng ta hành trình trở về căn nhà thiên thượng của mình.

Việc này đòi hỏi nỗ lực. Anh chị em không thể đến được đó nếu không cố gắng hết sức để học hỏi về Ngài, hiểu những lời chỉ dẫn của Ngài, áp dụng những lời đó, và tiếp tục tiến bước bất chấp khó khăn.

Không, cuộc sống không phải là một chiếc xe tự lái. Cuộc sống không phải là một chiếc máy bay được đặt theo chế độ lái tự động.

Anh chị em không thể trôi nổi trên biển đời và tin tưởng rằng sóng sẽ đưa mình tới bất cứ nơi nào anh chị em hy vọng muốn đến một ngày nào đó. Vai trò làm môn đồ đòi hỏi chúng ta phải sẵn sàng đối phó với những khó khăn với tất cả nỗ lực của mình khi cần.

Không có ai khác chịu trách nhiệm về cuộc hành trình cá nhân của anh chị em. Đấng Cứu Rỗi sẽ giúp đỡ anh chị em và sẽ sửa soạn con đường trước cho anh chị em, nhưng sự cam kết để noi theo Ngài và tuân giữ các giáo lệnh của Ngài cần phải đến từ anh chị em. Đó là trách nhiệm của riêng anh chị em, là đặc ân của riêng anh chị em.

Đây là cuộc phiêu lưu trọng đại của anh chị em.

Xin hãy lắng nghe lời kêu gọi của Đấng Cứu Rỗi của anh chị em.

Hãy noi theo Ngài.

Chúa đã thiết lập Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô nhằm giúp đỡ anh chị em trong sự cam kết này để phục vụ Thượng Đế và đồng loại của mình. Mục đích của Giáo Hội là để khuyến khích, giảng dạy, nâng đỡ, và soi dẫn. Giáo Hội tuyệt diệu này cung cấp cho anh chị em những cơ hội để sử dụng lòng trắc ẩn, tìm đến những người khác, và tái lập cùng tuân giữ các giao ước thiêng liêng. Mục đích của Giáo Hội là nhằm ban phước cho cuộc sống của anh chị em và cải thiện mái gia đình, cộng đồng, và quốc gia của anh chị em.

Hãy đến, tham gia cùng với chúng tôi và tin cậy nơi Chúa. Hãy cống hiến tài năng của anh chị em cho công việc kỳ diệu này của Ngài. Hãy dang tay ra, khuyến khích, chữa lành, và hỗ trợ tất cả những người nào mong muốn cảm thấy và khao khát căn nhà thiên thượng của chúng ta. Chúng ta hãy cùng nhau tham gia trong cuộc hành trình đầy vinh quang này đến những nơi chốn thượng thiên.

Phúc âm là một sứ điệp huy hoàng về hy vọng, hạnh phúc, và niềm vui. Đó là con đường dẫn chúng ta trở về nhà.

Khi hoàn toàn chấp nhận phúc âm trong đức tin và hành động mỗi ngày và mỗi giờ, thì chúng ta sẽ đến gần Thượng Đế hơn một chút. Cuộc sống của chúng ta sẽ được tốt đẹp hơn, và Chúa sẽ sử dụng chúng ta trong những cách thức đặc biệt để ban phước cho những người xung quanh và làm tròn các mục đích vĩnh cửu của Ngài. Tôi làm chứng về điều này và để lại cho anh chị em phước lành của tôi trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.