2010–2019
Cuộc Hành Trình Vẫn Tiếp Tục!
Tháng Mười năm 2017


Cuộc Hành Trình Vẫn Tiếp Tục!

Cuộc hành trình trở về với Cha Thiên Thượng của chúng ta là cuộc hành trình quan trọng nhất trong đời chúng ta.

Một trăm bảy mươi năm về trước, Brigham Young đã nhìn khắp Thung Lũng Salt Lake này lần đầu tiên và tuyên bố: “Đúng chỗ này rồi!”1 Ông biết chỗ này vì Chúa đã mặc khải cho ông.

Đến năm 1869, hơn 70.000 Thánh Hữu đã thực hiện một cuộc hành trình tương tự. Bất chấp những khác biệt của họ về ngôn ngữ, văn hóa, và quốc tịch, họ đều chia sẻ một chứng ngôn về Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con, và Đức Thánh Linh, Sự Phục Hồi phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô, và một ước muốn để xây dựng Si Ôn—một nơi của sự bình an, hạnh phúc, và vẻ đẹp để chuẩn bị cho Ngày Tái Lâm của Đấng Cứu Rỗi.

Hình Ảnh
Jane Manning James

Trong số Các Thánh Hữu đầu tiên đặt chân đến Utah có Jane Manning James—con gái của một người nô lệ được trả tự do, một người cải đạo trong Giáo Hội phục hồi, và một môn đồ xuất sắc nhất đã đối mặt với nhiều thử thách khó khăn. Chị James là một Thánh Hữu Ngày Sau trung tín cho đến khi qua đời vào năm 1908.

Chị đã viết: “Tôi muốn nói vào ngay lúc này, rằng đức tin của tôi nơi phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô, như được Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô giảng dạy, đến hôm nay vẫn mạnh mẽ, không, có thể là còn mạnh mẽ hơn ngày tôi được báp têm nữa. Tôi đóng tiền thập phân và các của lễ, tuân giữ lời thông sáng, tôi đi ngủ sớm và dậy sớm, tôi cố gắng trong sự yếu kém của mình để làm gương cho tất cả mọi người.”2

Chị James, như rất nhiều Các Thánh Hữu Ngày Sau khác, không những đã xây dựng Si Ôn bằng máu, mồ hôi, và nước mắt mà còn tìm kiếm các phước lành của Chúa, qua việc sống theo các nguyên tắc phúc âm, với tất cả khả năng của bản thân trong khi tiếp tục củng cố đức tin của mình nơi Chúa Giê Su Ky Tô—là Đấng chữa lành vĩ đại, cho tất cả những ai chân thành tìm kiếm Ngài.

Các Thánh Hữu trong những ngày đầu không phải là hoàn hảo, nhưng họ đã thiết lập một nền tảng, mà trên đó chúng ta đang xây dựng các gia đình và một xã hội yêu chuộng và tuân giữ các giao ước, và điều này được làm nổi bật trong các tin tức thời sự trên khắp thế giới vì sự cam kết của chúng ta với Chúa Giê Su Ky Tô và các nỗ lực tình nguyện của chúng ta, để giúp đỡ những người gần xa.3

Thưa Chủ Tịch Eyring, tôi xin thêm vào lời vinh danh ông để bày tỏ sự cảm kích dành cho hàng chục nghìn thiên sứ áo vàng phục vụ ở bang Texas, nước Mexico, và những nơi khác.

Tôi tin chắc rằng, nếu đánh mất những mối liên kết với những người đi trước mình, kể cả các tổ phụ và tổ mẫu tiền phong của chúng ta, thì chúng ta sẽ đánh mất đi một kho báu vô cùng quý giá. Tôi đã nói chuyện về “Đức Tin trong Mỗi Bước Đi” trong quá khứ và sẽ tiếp tục trong tương lai bởi vì tôi biết rằng các thế hệ đang vươn lên phải có cùng một loại đức tin như các Thánh Hữu trong những ngày đầu đã có nơi Đức Chúa Giê Su Ky Tô và phúc âm phục hồi của Ngài.4

Các tổ phụ và tổ mẫu tiền phong của tôi nằm trong số những người tiền phong trung tín đã kéo xe kéo tay, cưỡi xe bò, và đi bộ đến Utah. Họ, cũng như Chị Jane Manning James, đã có đức tin mạnh mẽ trong từng bước đi của họ khi thực hiện cuộc hành trình của riêng mình.

Những cuốn nhật ký của họ tràn đầy những dòng mô tả những sự khó khăn, đói khát, và bệnh tật và cũng như những chứng ngôn về đức tin của họ nơi Thượng Đế và phúc âm phục hồi của Chúa Giê Su Ky Tô.

Họ có rất ít của cải vật chất nhưng lại được hưởng dồi dào các phước lành từ tình anh chị em mà họ tìm được trong Giáo Hội của Chúa Giê Su Ky Tô. Khi có thể, họ nâng đỡ những người bị áp bức và ban phước cho kẻ bệnh tật qua sự phục vụ lẫn nhau và qua chức tư tế của Thượng Đế.

Các chị em ở Cache Valley, Utah, đã phục sự cho các Thánh Hữu trong tinh thần của Hội Phụ Nữ: “làm việc trong sự hiệp nhất để phục vụ những người trong cơn hoạn nạn.”5 Bà cố nội Margaret McNeil Ballard của tôi đã phục vụ bên cạnh chồng bà, Henry, khi ông chủ tọa với tư cách là giám trợ của Tiểu Giáo Khu Logan Second trong suốt 40 năm. Trong thời gian đó, Bà Margaret là chủ tịch Hội Phụ Nữ của tiểu giáo khu đó suốt 30 năm. Bà đón về nhà mình những người nghèo khó, bệnh tật, và các quả phụ và cô nhi, và bà thậm chí còn tẩm liệm cho những người đã khuất bằng các trang phục đi lễ đền thờ sạch sẽ của vợ chồng bà.

Mặc dù việc tưởng nhớ đến cuộc hành trình mang tính lịch sử của những người tiền phong Mặc Môn vào thế kỷ 19 là thích hợp và quan trọng, nhưng chúng ta cũng cần phải nhớ rằng “cuộc hành trình của cuộc sống vẫn tiếp tục!” đối với từng người trong chúng ta khi chúng ta chứng tỏ “đức tin trong từng bước đi” của riêng mình.

Hình Ảnh
Các tín hữu quy tụ trong các giáo đoàn địa phương của họ

Những người mới cải đạo không còn phải quy tụ ở các khu định cư ở miền tây nước Mỹ. Thay vào đó, những người cải đạo quy tụ trong các giáo đoàn địa phương của họ, nơi các Thánh Hữu thờ phượng Cha Thiên Thượng của chúng ta trong danh của Chúa Giê Su Ky Tô. Với hơn 30.000 giáo đoàn được thiết lập trên khắp thế giới, tất cả đều được quy tụ ở Si Ôn của riêng mình. Như thánh thư đã nói: “Vì đây là Si Ôn—những kẻ có tấm lòng thanh khiết.”6

Khi chúng ta bước trên con đường của cuộc sống, chúng ta được thử thách để xem chúng ta sẽ “tuân hành theo tất cả những điều [Chúa đã] truyền lệnh”7 không.

Nhiều người trong chúng ta đang ở trên những cuộc hành trình khám phá tuyệt vời—dẫn đến sự hoàn thiện cá nhân và sự khai sáng thuộc linh. Tuy nhiên, một số trong chúng ta đang ở trên một cuộc hành trình đi đến phiền muộn, tội lỗi, thống khổ, và tuyệt vọng.

Trong bối cảnh này, xin các anh chị em hãy tự hỏi mình: Đích đến cuối cùng của tôi là gì? Những bước chân của tôi đang đưa tôi đi đến đâu? Và liệu cuộc hành trình của tôi có đang đưa tôi đến sự “gấp bội phước lành” đó mà Đấng Cứu Rỗi đã hứa không?8

Cuộc hành trình trở về với Cha Thiên Thượng của chúng ta là cuộc hành trình quan trọng nhất trong đời chúng ta, và nó tiếp tục mỗi ngày, mỗi tuần, mỗi tháng, và mỗi năm trong khi chúng ta gia tăng đức tin của mình nơi Ngài và nơi Vị Nam Tử Yêu Dấu của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô.

Chúng ta phải cẩn thận xem từng bước đi trong cuộc sống đưa mình đến đâu. Chúng ta phải thận trọng và chú tâm đến lời khuyên dạy của Chúa Giê Su dành cho các môn đồ của Ngài khi Ngài trả lời các câu hỏi này: “Xin Chúa phán cho chúng tôi biết lúc nào những sự việc đó sẽ xảy ra và có điềm gì chỉ về ngày Chúa đến và tận thế?

“Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy giữ, kẻo có kẻ [và tôi thêm vào là cả nam lẫn nữ] dỗ dành các ngươi.”9

Hôm nay tôi lặp lại lời khuyên dạy trước đây từ các vị lãnh đạo Giáo Hội.

  • Hỡi các anh chị em, hãy giữ giáo lý của Đấng Ky Tô được thanh khiết và đừng bao giờ bị dỗ dành bởi những kẻ chỉnh sửa giáo lý. Phúc âm của Đứa Chúa Cha và Đức Chúa Con đã được phục hồi qua Joseph Smith, vị tiên tri của gian kỳ cuối cùng này.

  • Đừng lắng nghe những người chưa được sắc phong hoặc phong nhiệm vào sự kêu gọi của họ trong Giáo Hội và chưa được công nhận bằng sự ưng thuận chung của các tín hữu Giáo Hội.10

  • Hãy đề phòng với các tổ chức, đoàn thể, hoặc cá nhân tự nhận là mình có các câu trả lời bí mật cho những câu hỏi giáo lý mà họ nói rằng các vị sứ đồ và tiên tri ngày nay không có hoặc không hiểu.

  • Đừng lắng nghe những ai thuyết phục các anh chị em với các kế hoạch làm giàu nhanh chóng. Các tín hữu của chúng ta đã mất quá nhiều tiền rồi, nên xin hãy cẩn thận.

Ở một số nơi, quá nhiều người trong chúng ta đang nhìn xa quá điểm nhắm và tìm kiến thức huyền bí trong những cách thức tốn kém và đáng nghi ngờ để được chữa lành và ủng hộ.

Một bản tuyên bố chính thức của Giáo Hội, được đưa ra một năm trước, nói rằng: “Chúng tôi khuyên các tín hữu Giáo Hội hãy cẩn trọng về việc tham gia vào bất cứ đoàn thể nào hứa sẽ đem lại—với một khoản tiền nhất định—những sự chữa lành kỳ diệu hoặc tự nhận là có những phương pháp đặc biệt có thể tiếp cận quyền năng chữa lành ngoài những người nắm giữ chức tư tế được sắc phong hợp thức.”11

Sách Hướng Dẫn của Giáo Hội khuyên dạy: “Các tín hữu không nên sử dụng các cách thức y tế hay sức khỏe đáng nghi ngờ về mặt đạo đức và pháp luật. Các vị lãnh đạo địa phương nên khuyên bảo các tín hữu có vấn đề về sức khỏe nên hỏi ý kiến của các chuyên gia có chuyên môn được cấp phép ở các quốc gia nơi họ hành nghề.”12

Hỡi các anh chị em, hãy khôn ngoan và nhận thức được rằng những cách thức như vậy có thể rất thu hút về mặt tình cảm nhưng cuối cùng lại có thể có hại về mặt thuộc linh và thể chất.

Đối với các tổ tiên tiền phong của chúng ta, sự tự lập và tự lực cánh sinh mang tính sống còn, nhưng ý thức cộng đồng của họ cũng quan trọng như vậy. Họ đã cùng nhau làm việc và giúp đỡ lẫn nhau vượt qua những thử thách vật chất và tình cảm trong thời của họ. Đối với những người đàn ông, họ có nhóm túc số chức tư tế, và những người phụ nữ được Hội Phụ Nữ phục vụ. Những kết quả này chưa hề thay đổi trong thời của chúng ta.

Hội Phụ Nữ và các nhóm túc số chức tư tế cung ứng cho sự an lạc thể xác và thuộc linh của các tín hữu của chúng ta.

Hãy ở trên con đường phúc âm bằng cách có “đức tin trong mỗi bước đi” để các anh chị em có thể an toàn trở về nơi hiện diện của Cha Thiên Thượng và Chúa Giê Su Ky Tô. Chúa là Đấng Cứu Rỗi quý báu của chúng ta. Ngài là Đấng Cứu Chuộc của thế gian. Chúng ta phải tôn kính danh xưng thiêng liêng của Ngài và không lạm dụng nó dưới mọi hình thức, luôn luôn cố gắng tuân giữ các lệnh truyền của Ngài. Nếu chúng ta làm như vậy, thì Ngài sẽ ban phước cho chúng ta và dẫn dắt chúng ta an toàn trở về nhà.

Tôi mời gọi tất cả những ai nghe tiếng tôi nói hãy hoan nghênh và chấp nhận bất cứ ai đang thực hiện cuộc hành trình của mình ngày hôm nay, bất kể họ đang ở đâu trên con đường của họ.

Xin hãy nhớ rằng không phước lành nào mà bất cứ ai có thể chia sẻ lại vĩ đại hơn sứ điệp về Sự Phục Hồi, mà khi được tiếp nhận và sống theo, hứa sẽ mang lại niềm vui và sự bình an bất diệt—tức là cuộc sống vĩnh cửu. Chúng ta hãy sử dụng năng lực, sức mạnh, và chứng ngôn của mình trong việc phụ giúp những người truyền giáo của chúng ta tìm kiếm, giảng dạy, và báp têm các con cái của Thượng Đế để họ có thể có được quyền năng của giáo lý phúc âm hướng dẫn cuộc sống hằng ngày của họ.

Chúng ta cần phải chấp nhận các con cái của Thượng Đế với lòng trắc ẩn và loại trừ mọi thành kiến, kể cả chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, giới tính, và quốc gia. Hãy để người đời nói rằng chúng ta thật sự tin các phước lành phúc âm phục hồi của Chúa Giê Su là dành cho mọi người con của Thượng Đế.

Tôi làm chứng rằng “cuộc hành trình vẫn tiếp tục,” và tôi mời gọi các anh chị em, hãy ở trên con đường phúc âm khi tiếp tục tiến về phía trước, bằng cách đưa tay giúp đỡ tất cả các con cái của Thượng Đế trong tình yêu thương và lòng trắc ẩn, để chúng ta có thể hiệp một làm cho tấm lòng chúng ta thanh khiết và tay chúng ta trong sạch, để nhận được “gấp bội phước lành” đang chờ đón tất cả những ai thật lòng yêu mến Cha Thiên Thượng của chúng ta và Vị Nam Tử Yêu Dấu của Ngài, và tôi khiêm nhường cầu nguyện cho điều này trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.