2010–2019
Tôi Có Phải Là Con của Thượng Đế Không?
Tháng Tư năm 2018


Tôi Có Phải Là Con của Thượng Đế Không?

Thưa anh chị em, làm thế nào mỗi người chúng ta có thể cảm nhận được quyền năng của việc hiểu được nguồn gốc thiêng liêng của mình? Điều đó bắt đầu bằng việc tìm kiếm để biết được Thượng Đế, Cha chúng ta.

Gần đây, tôi đi nhà thờ với người mẹ hiền của tôi tại một giáo đường cũ xây bằng đá của chúng tôi. Bị lôi cuốn bởi những tiếng hát trẻ thơ vọng lại từ cùng một căn phòng của Hội Thiếu Nhi mà tôi đã tham dự cách đây nhiều thập niên, tôi đi vào phía sau và quan sát những người lãnh đạo đầy quan tâm đang giảng dạy đề tài của năm nay: “Tôi Là Con của Thượng Đế.”1 Tôi mỉm cười khi nhớ lại các giảng viên kiên nhẫn và nhân từ là những người, mà trong giờ hát của chúng tôi lúc bấy giờ, thường nhìn tôi—một đứa bé nghịch ngợm ngồi ở cuối cái ghế dài, như thể nói: “Nó có thực sự là con của Thượng Đế không? Và ai đã gửi nó đến đây vậy?”2

Tôi mời mỗi người chúng ta hãy tiếp nhận Đức Thánh Linh, là Đấng “làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời.”3

Những lời của Chủ Tịch Boyd K. Packer là minh bạch và quý báu: “Anh chị em là con của Thượng Đế. Ngài là Cha linh hồn của chúng ta. Về phần thuộc linh, anh chị em thuộc dòng dõi quý phái, là con cái của Vua trên Thiên Thượng. Hãy ghi khắc lẽ thật đó trong tâm trí của anh chị em và giữ chặt lẽ thật đó. Bất kể có bao nhiêu thế hệ trong dòng họ của anh chị em, bất kể anh chị em tiêu biểu cho sắc tộc hay dân tộc nào, thì gia phả của phần thuộc linh của anh chị em cũng có thể được tóm gọn trong một hàng duy nhất. Anh chị em là con cái của Thượng Đế!”4

Brigham Young đã mô tả: “Khi … gặp Đức Chúa Cha, anh chị em sẽ thấy một Đấng mà anh chị em đã quen biết từ lâu, và Ngài sẽ đón anh chị em vào vòng tay của Ngài, và anh chị em sẽ sẵn sàng ôm choàng lấy Ngài và hôn Ngài.”5

Trận Đại Chiến về Nguồn Gốc Thiêng Liêng

Môi Se biết được di sản thiêng liêng của mình khi nói chuyện trực diện với Chúa. Tiếp theo kinh nghiệm đó, “Sa Tan đến cám dỗ” với ý định khéo léo nhưng xấu xa nhằm xuyên tạc nguồn gốc của Môi Se nữa, “nó nói rằng: Hỡi Môi Se, con của người, hãy thờ phượng ta. Và … Môi Se nhìn Sa Tan và nói rằng: Ngươi là ai? Vì này, ta là con trai của Thượng Đế.”6

Trận đại chiến này về nguồn gốc thiêng liêng diễn ra ác liệt trong khi Sa Tan liên tục gia tăng các thủ đoạn để hủy diệt niềm tin và sự hiểu biết về mối quan hệ của chúng ta với Thượng Đế. May mắn thay, chúng ta đã được ban phước với sự hiểu biết rõ ràng về nguồn gốc thật sự của mình ngay từ lúc ban đầu: “Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta,”7 và các vị tiên tri tại thế của Ngài tuyên bố: “Mỗi người là một con trai hay con gái linh hồn yêu dấu của cha mẹ thiên thượng, và, vì lẽ đó, mỗi người có một thiên tính và một số mệnh thiêng liêng.”8

Việc đạt được sự hiểu biết về những lẽ thật này một cách chắc chắn9 giúp chúng ta khắc phục đủ loại thử thách, phiền muộn và khổ sở.10 Khi được hỏi: “Làm thế nào chúng ta có thể giúp những người đang vật lộn với [một thử thách cá nhân]?” một Sứ Đồ của Chúa đã dạy: “Hãy dạy cho họ biết về nguồn gốc và mục đích của họ.”11

“Sự Hiểu Biết Vững Mạnh Nhất mà Tôi Có Được”

Những lẽ thật mạnh mẽ này đã thay đổi cuộc sống của bạn tôi là Jen,12 là người đã gây ra một tai nạn xe hơi trầm trọng khi còn ở tuổi niên thiếu. Mặc dù cơ thể bị chấn thương nặng, nhưng điều làm cho chị ấy đau đớn cùng cực là người lái xe kia đã bị tử nạn. Chị ấy nói: “Một người nào đó đã mất mẹ, và đó là lỗi của tôi.” Jen, là người mới vài ngày trước đã đứng đọc: “Chúng ta là các con gái của Cha Thiên Thượng, là Đấng yêu thương chúng ta,”13 giờ đây tự hỏi: “Làm thế nào Ngài có thể yêu thương tôi được chứ?”

Chị ấy nói: “Nỗi đau thể xác đã chấm dứt, nhưng tôi không nghĩ rằng tôi sẽ được chữa lành từ những vết thương cảm xúc và tinh thần.”

Để tiếp tục sống, Jen đã chôn giấu những mối cảm xúc của mình vào lòng, trở nên xa cách và lãnh đạm. Sau một năm, khi mà cuối cùng chị ấy đã có thể nói về tai nạn đó thì một người tư vấn đầy soi dẫn đã mời chị ấy viết câu “Tôi là con của Thượng Đế” và nói câu đó 10 lần mỗi ngày.

Chị ấy nhớ lại: “Viết những lời đó thật là dễ, nhưng tôi không thể nói được những lời đó. … Việc đó quá khó, và tôi đã không thực sự tin rằng Thượng Đế muốn tôi làm con của Ngài. Tôi thường nằm thu mình lại mà khóc.”

Sau vài tháng, cuối cùng Jen đã có thể hoàn thành nhiệm vụ đó mỗi ngày. Chị nói: “Tôi đã trút hết lòng mình để khẩn nài với Thượng Đế. … Rồi tôi bắt đầu tin vào những lời đó.” Niềm tin này đã để cho Đấng Cứu Rỗi bắt đầu hàn gắn tâm hồn đau thương của chị. Sách Mặc Môn đã mang lại sự an ủi và can đảm nơi Sự Chuộc Tội của Ngài.14

Jen kết luận: “Đấng Ky Tô đã cảm thấy những nỗi đau đớn, buồn phiền, tội lỗi của tôi. Tôi đã cảm nhận được tình thương yêu thanh khiết của Thượng Đế và chưa bao giờ cảm nhận được điều gì một cách mạnh mẽ như vậy! Việc biết rằng tôi là con của Thượng Đế là sự hiểu biết vững mạnh nhất mà tôi có!”

Tìm Kiếm để Biết Được Thượng Đế, Cha Chúng Ta

Thưa anh chị em, làm thế nào mỗi người chúng ta có thể cảm nhận được quyền năng của việc hiểu được nguồn gốc thiêng liêng của mình? Điều đó bắt đầu bằng việc tìm kiếm để biết được Thượng Đế, Cha chúng ta.15 Chủ tịch Russell M. Nelson đã làm chứng: “Một điều đầy quyền năng xảy ra khi một người con của Thượng Đế tìm kiếm để biết thêm về Ngài và Con Trai Yêu Dấu của Ngài.”16

Việc học hỏi nơi Đấng Cứu Rỗi và tuân theo Ngài giúp chúng ta tiến đến việc biết được Đức Chúa Cha. Chúa Giê Su dạy: “Con là … hình bóng của bản thể [Cha],17 Con chẳng tự mình làm việc gì được; chỉ làm điều chi mà Con thấy Cha làm.”18 Mỗi lời nói và việc làm của Đấng Ky Tô cho thấy thiên tính của Thượng Đế và mối quan hệ của chúng ta với Ngài.19 Anh Cả Jeffrey R. Holland đã dạy: “Với máu rướm ra ở mọi lỗ chân lông và tiếng kêu đau đớn trên môi Ngài, Đấng Ky Tô đã tìm kiếm Đấng mà Ngài đã luôn luôn tìm kiếm—Cha Ngài. Ngài đã kêu lên: ‘A Ba, lạy Cha.’”20

Giống như Chúa Giê Su đã thiết tha tìm kiếm Cha Ngài trong Vườn Ghết Sê Ma Nê, thiếu niên Joseph Smith, để khai mở gian kỳ của chúng ta, cũng đã thành tâm tìm kiếm Thượng Đế trong Khu Rừng Thiêng Liêng vào năm 1820. Sau khi đọc “Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời,”21 Joseph đã đi cầu nguyện.

Về sau, ông viết: “Tôi mới quỳ xuống và bắt đầu dâng lên Thượng Đế những ước muốn của lòng tôi. …

“… tôi thấy một luồng ánh sáng ngay trên đầu tôi. …

“… tôi thấy có hai Nhân Vật đứng bên trên tôi giữa không trung, vẻ rực rỡ và hào quang chói lọi của hai người thật không bút nào tả xiết. Một trong hai vị nói chuyện với tôi, gọi tên tôi và trỏ tay vào vị kia mà nói rằng—[Joseph,] Đây là Con Trai Yêu Quý của Ta.Hãy nghe lời Người!”22

Khi noi theo gương của Đấng Cứu Rỗi và Tiên Tri Joseph bằng cách thiết tha tìm kiếm Thượng Đế, chúng ta sẽ tiến đến việc hiểu một cách thật sự, như Jen đã hiểu, rằng Đức Chúa Cha biết tên chúng ta, rằng chúng ta là con cái của Ngài.

Xin những người mẹ, nhất là những người mẹ trẻ, là những người cảm thấy quá sức chịu đựng và choáng ngợp trong khi cố gắng nuôi dạy một “thế hệ chống lại tội lỗi,”23 đừng bao giờ đánh giá thấp vai trò quan trọng của các chị em trong kế hoạch của Thượng Đế. Trong những khoảnh khắc căng thẳng—có lẽ khi các chị em chạy đuổi theo mấy đứa con nhỏ và mùi khét từ nhà bếp cho các chị em biết rằng bữa ăn tối mà các chị em đã chuẩn bị với tình yêu thương giờ đây chỉ còn là một của lễ thiêu—hãy biết rằng Thượng Đế thánh hóa những ngày khó khăn nhất của các chị em.24 Ngài trấn an: “Chớ sợ chi; ta ở cùng ngươi”25. Chúng tôi tôn vinh các chị em khi các chị em làm ứng nghiệm niềm hy vọng của Chị Joy D. Jones, là người đã nói: “Con cái chúng ta xứng đáng để hiểu được nguồn gốc thiêng liêng của chúng.”26

Tôi mời mỗi người chúng ta nên tìm kiếm Thượng Đế và Con Trai Yêu Quý của Ngài. Chủ Tịch Nelson nói: “Không có nơi nào mà những lẽ thật đó được giảng dạy một cách rõ ràng và mạnh mẽ hơn trong Sách Mặc Môn.”27 Hãy mở ra các trang sách đó và học rằng Thượng Đế “đã làm mọi điều vì sự an lạc và hạnh phúc [của chúng ta]”;28 rằng Ngài “có lòng thương xót và hay làm ơn, chậm nóng giận, nhịn nhục và đầy sự nhân từ”;29 và rằng “tất cả mọi người đều như nhau trước mặt [Ngài].”30 Khi anh chị em cảm thấy bị tổn thương, lạc lõng, sợ hãi, tức giận, buồn bã, đói, hoặc cô đơn và không có hy vọng trong cảnh khổ sở cùng cực của đời sống31—hãy mở ra quyển Sách Mặc Môn, và anh chị em sẽ tiến đến việc biết rằng “[Thượng Đế] sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta, Ngài chưa bao giờ và sẽ không bao giờ làm thế. Ngài đã không bao giờ và Ngài sẽ không bao giờ làm điều đó. Ngài không thể làm điều đó. Đó không phải là đặc tính của Ngài [để làm như vậy].”32

Việc biết được Đức Chúa Cha thay đổi mọi điều, nhất là tâm hồn chúng ta, khi Thánh Linh dịu dàng của Ngài xác nhận nguồn gốc thật sự của chúng ta và giá trị lớn lao dưới mắt của Ngài.33 Thượng Đế bước đi với chúng ta trên con đường giao ước khi chúng ta tìm kiếm Ngài qua những lời cầu nguyện khẩn thiết, việc tra cứu thánh thư và những nỗ lực để vâng lời.

Thiên Tính Tuyệt Diệu của Thượng Đế—Lời Chứng của Tôi

Tôi yêu mến Thượng Đế của tổ phụ tôi,34 “Chúa Thượng Đế Toàn Năng,”35 là Đấng khóc với chúng ta trong nỗi đau buồn của chúng ta, kiên nhẫn khiển trách sự không ngay chính của chúng ta, và hân hoan khi chúng ta tìm cách “từ bỏ tất cả mọi tội lỗi [của chúng ta] để chỉ biết có [Ngài].”36 Tôi thờ phượng Ngài là “Cha kẻ mồ côi,”37 và Đấng đồng hành với người côi cút. Với lòng biết ơn, tôi làm chứng rằng tôi đã tiến đến việc biết được Thượng Đế, Đức Chúa Cha của tôi, và làm chứng về sự hoàn hảo, các thuộc tính và “thiên tính tuyệt diệu của [Ngài].”38

Tôi chân thành cầu nguyện rằng mỗi người chúng ta có thể thật sự hiểu và yêu mến “quyền thừa kế cao quý”39 của mình với tư cách là con của Thượng Đế bằng cách đạt được việc biết được Ngài, “tức là Đức Chúa Trời có một và thật, cùng Chúa Giê Su Ky Tô, là Đấng Cha đã sai đến”40. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.