2013
Sắm Sửa về Ngày Tranh Chiến
Tháng Mười năm 2013


Sắm Sửa về Ngày Tranh Chiến

Hình Ảnh
Anh Cả Eduardo Gavarret

Cầu xin cho chúng ta, bằng cách đặt sự tin cậy nơi Đấng Cứu Rỗi, Chúa Muôn Quân, được chuẩn bị và không vấp ngã trên chiến trường.

Vào năm 1485, Richard III lên ngôi vua ở nước Anh. Đó là một thời kỳ bất ổn, và Richard phải bảo vệ ngôi báu của mình nhiều hơn một lần. Nhưng ông là một cựu chiến binh quân sự giàu kinh nghiệm, một chiến sĩ dũng cảm và tài giỏi có trong tay một quân đội từ 8.000 đến 10.000 người.

Cùng năm đó, có một người đầy tham vọng muốn giành ngôi vua nước Anh tên là Henry Tudor, Bá Tước của Richmond, đã thách thức và đối đầu với Richard ở một nơi mà trận đánh được đặt theo tên của nó: Bosworth Field (Chiến Trường Bosworth). Không giống như Richard, Henry có rất ít kinh nghiệm chiến đấu, và lực lượng của ông chỉ có 5.000 người. Nhưng bên cạnh mình, ông đã có các cố vấn tốt—các nhà quý tộc đã tham gia vào trận đánh tương tự, trong đó có một số trận đánh với Richard. Buổi sáng của trận chiến đã đến, và mọi điều đều làm cho người ta nghĩ rằng Richard sẽ là người chiến thắng.

Một câu chuyện truyền thuyết bi thảm nổi tiếng tóm tắt các sự kiện của ngày 22 tháng Tám năm 1485. Buổi sáng hôm đó, Vua Richard và quân lính của ông chuẩn bị đối mặt với quân đội của Henry. Người chiến thắng trận chiến đó sẽ là người cai trị nước Anh. Ngay trước khi trận chiến bắt đầu, Richard đã gửi một người giữ ngựa đi xem con ngựa yêu thích của mình đã sẵn sàng chưa.

Người giữ ngựa ra lệnh cho người thợ rèn: “Đóng móng cho ngựa nhanh lên. Nhà vua muốn cưỡi ngựa dẫn đầu đoàn quân của mình.”

Người thợ rèn đáp rằng người giữ ngựa sẽ phải chờ. Ông nói: “Tôi đã đóng móng ngựa cho tất cả các con ngựa trong quân đội của nhà vua mấy ngày qua, và bây giờ tôi phải đi lấy thêm sắt.”

Người giữ ngựa nôn nóng nói rằng ông không thể chờ được. Ông nói: “Những kẻ thù của nhà vua đang tiến lên ngay bây giờ, và chúng ta phải đọ sức với họ trên chiến trường. Hãy làm với những gì anh có sẵn vậy.”

Khi được ra lệnh, người thợ rèn đã làm hết khả năng của mình, làm ra bốn móng ngựa từ một thanh sắt. Sau khi đóng búa vào móng ngựa, ông đóng ba cây đinh lên trên móng ngựa. Tuy nhiên, khi cố gắng để đóng cái móng thứ tư, ông nhận ra rằng ông đã không có đủ đinh.

Ông nói với người giữ ngựa: “Tôi cần thêm một hoặc hai cây đinh nữa, và sẽ mất một thời gian để đóng búa vào móng ngựa.”

Tuy nhiên, người giữ ngựa không thể chờ đợi lâu hơn nữa. Ông nói: “Tôi nghe tiếng kèn bây giờ rồi. Ông không thể sử dụng những gì ông đã có được sao?”

Người thợ rèn trả lời rằng ông sẽ làm hết sức mình nhưng ông không thể bảo đảm rằng cái móng ngựa thứ tư sẽ được giữ chặt.

Người giữ ngựa ra lệnh: “Cứ đóng đinh lên nó đi. Và hãy nhanh lên, nếu không Vua Richard sẽ nổi giận với cả hai chúng mình đó.”

Trận chiến sắp bắt đầu. Để tập hợp quân lính của mình lại, Richard cưỡi ngựa ra trận, chiến đấu và thúc giục họ với lời kêu gọi: “Hãy tiến lên! Hãy tiến lên!”

Tuy nhiên, khi Richard nhìn ngang qua chiến trường thì ông thấy một số quân lính của mình ngã xuống. Lo sợ rằng các binh sĩ khác của mình cũng có thể bắt đầu rút lui, nên ông cưỡi ngựa phi nước đại về phía nơi quân lính của ông đã rút lui để khuyến khích họ tiếp tục chiến đấu. Nhưng trước khi Richard có thể tới được bên họ, thì con ngựa của ông vấp ngã, quăng nhà vua xuống đất. Một trong các móng ngựa, cũng giống như người thợ rèn đã lo sợ, đã rơi ra khi nhà vua đang cưỡi ngựa phi nước đại.

Richard nhảy lên từ mặt đất trong khi con ngựa của ông đứng dậy và chạy đi. Trong khi quân đội của Henry tiến lên, Richard vẫy cao thanh kiếm của mình trong không khí, hét lên: “Một con ngựa! Một con ngựa! Tôi sẵn sàng đánh đổi vương quốc của mình cho một con ngựa!”

Nhưng đã quá trễ. Đến lúc đó, quân lính của Richard đã tháo chạy vì sợ đoàn quân của Henry đang tiến lên, và Richard đã thua trận. Kể từ lúc đó người ta đã truyền tụng bài thơ này:

Vì thiếu một cây đinh, nên một móng ngựa bị mất,

Vì thiếu một móng ngựa nên một con ngựa bị mất,

Vì thiếu một con ngựa, nên bị thua trận,

Vì thua một trận chiến, nên một vương quốc đã bị mất,

Và tất cả chỉ vì thiếu một cây đinh cho cái móng ngựa.1

Tập Trung vào Nguyên Tắc của Chúng Ta

Khi suy nghĩ về câu chuyện này, tôi nghĩ về một điều gì đó giản dị như một cái móng ngựa bị đóng cẩu thả đã dẫn đến một sự thay đổi trong lịch sử. Chúng ta có thể so sánh cây đinh bị thiếu với các nguyên tắc của phúc âm. Việc thiếu các nguyên tắc phúc âm và các giá trị và sự thực hành liên quan của các nguyên tắc đó có thể làm cho chúng ta bất lực trên chiến trận chống lại cám dỗ và điều tà ác.

Cuộc sống và gia đình của chúng ta đang thiếu những điều thực hành nào? Chúng ta có xao lãng việc cầu nguyện riêng cá nhân hoặc chung với gia đình không? Có siêng năng nghiên cứu thánh thư không? Có thường xuyên tổ chức buổi họp tối gia đình không? Có đóng tiên thập phân đầy đủ không? Có phục vụ các anh chị em của chúng ta không? Có tuân thủ ngày Sa Bát không? Có đi thờ phượng trong đền thờ không? Có yêu thương những người lân cận của chúng ta không?

Mỗi người chúng ta có thể đánh giá cuộc sống của mình và tìm thấy những gì chúng ta có thể thiếu sót —nguyên tắc hay những điều thực hành nào cần phải giữ chặt hơn trong cuộc sống và trong gia đình của mình. Sau đó, sau khi nhận ra nguyên tắc hay điều thực hành đó, thì chúng ta có thể hành động một cách siêng năng và quyết tâm để thắt chặt nền tảng—để sống theo nguyên tắc đó một cách đầy đủ hơn và chuẩn bị kỹ hơn cho bản thân mình và gia đình mình để đứng lên bênh vực cho điều đúng.

Trong sách Giáo Lý và Giao Ước, Chúa dạy: “Cũng hãy lấy sự cứu rỗi làm mão trụ, và cầm gươm của Thánh Linh ta, mà ta sẽ đổ lên các ngươi, cùng lời nói của ta mà ta sẽ tiết lộ cho các ngươi, và hãy … trung thành cho tới ngày ta đến” (27:18).

Đấng Cứu Rỗi đã hứa với các tôi tớ trung tín của Ngài: “Cánh tay của họ sẽ là cánh tay ta, và ta sẽ là cái mộc và cái khiên của họ; ta sẽ thắt lưng họ lại và họ sẽ chiến đấu anh dũng cho ta; … ta sẽ bảo tồn họ bằng ngọn lửa phẫn nộ của ta” (GLGƯ 35:14).

Cầu xin cho chúng ta nhớ rằng, như sách Châm Ngôn dạy, cho dù “ngựa sắm sửa về ngày tranh chiến; Nhưng sự thắng trận thuộc về Đức Giê Hô Va” (21:31). Cầu xin cho chúng ta tuân theo lời mời của Mô Rô Ni để “đến cùng Đấng Ky Tô để được toàn thiện trong Ngài” (Mô Rô Ni 10:32). Và cầu xin cho chúng ta được chuẩn bị và không vấp ngã trên trận chiến chống lại điều ác, bằng cách đặt sự tin cậy nơi Đấng Cứu Rỗi, Chúa Muôn Quân.

Ghi Chú

  1. Xin xem “For Want of a Horseshoe Nail,” trong William J. Bennett, xuất bản., The Book of Virtues: A Treasury of Great Moral Stories (1993), 198–200.

Hình ảnh do Greg Newbold minh họa