2011
Có Đủ Tiền
tháng Sáu năm 2011


Giới Trẻ

Có Đủ Tiền

Tôi gặp những người truyền giáo khi tôi 17 tuổi. Vào lúc đó anh trai tôi và tôi sống với nhau. Mẹ chúng tôi đã qua đời năm trước đó và cuộc sống rất khó khăn. Khi những người truyền giáo giảng dạy cho tôi, tôi có thể thấy rằng Giáo Hội chính là giáo hội mà tôi đã luôn luôn tìm kiếm. Nhưng ảnh hưởng của bạn bè tôi đã ngăn cản không cho tôi đi nhà thờ vào những ngày Chúa Nhật.

Một lần nọ, tôi đi đến một sinh hoạt của Giáo Hội trong tuần. Việc thấy tất cả những người trẻ tuổi cười đùa mang đến cho tôi niềm vui lớn lao. Những người truyền giáo, với giới trẻ, lấy cơ hội đó để giảng dạy cho tôi một bài học về phúc âm, và tôi cảm thấy vui sướng đến nỗi tôi quyết tâm chịu phép báp têm.

Nhưng ngay cả sau khi gia nhập Giáo Hội tôi cũng gặp thử thách. Tôi là tín hữu độc nhất của Giáo Hội ở khu vực đó của thị trấn và sống xa nhà hội. Những người bạn ngoại đạo của tôi không còn muốn dính líu gì đến tôi nữa. Khi cảm thấy cô đơn, tôi đã cầu nguyện và cảm nhận được tình yêu thương của Chúa.

Mỗi tháng, tôi nhận được một phần nhỏ số tiền từ một ngân quỹ mẹ tôi để lại. Số tiền nhỏ như vậy thì rất khó để nuôi sống bản thân tôi. Nhưng tôi quyết tâm phải vâng lời. Tôi đóng tiền thập phân và còn phải trả tiền chuyên chở đến lớp giáo lý và các buổi họp ngày Chúa Nhật. Tôi không hiểu bằng cách nào, nhưng đến cuối tháng, tôi thấy có đủ tiền để làm tất cả những điều đó.

Tôi biết rằng tôi đã được ban phước qua việc đóng tiền thập phân. Việc tuân theo lệnh truyền này đã giúp tôi đạt được một chứng ngôn vững mạnh hơn, phục vụ truyền giáo, và nhận biết các phước lành để tôi có thể củng cố các tín hữu mới đang gặp thử thách.