2022
Vẻ Đẹp của Sự Lớn Tuổi
Tháng Chín năm 2022


“Vẻ Đẹp của Sự Lớn Tuổi,” Liahona, tháng Chín năm 2022.

Lớn Tuổi Hơn Trong Đức Tin

Vẻ Đẹp của Sự Lớn Tuổi

Tôi thà có một khuôn mặt với nhiều nếp nhăn đến từ nụ cười và nước mắt còn hơn.

Hình Ảnh
người bà đang ôm lấy cháu gái

Tôi nhớ lại khi mình còn nhỏ và ngắm nhìn đôi má có nhiều nếp nhăn của bà tôi. Khóe mắt bà tôi có nhiều nếp nhăn, và môi trên của bà cũng có những nếp nhăn nhỏ. Tôi hỏi bà làm thế nào để tôi tránh được những nếp nhăn như vậy.

Bà nói: “Đừng cười,”. “Và đừng khóc.”

Tôi làm theo lời khuyên của bà—được đúng một ngày. Rồi tôi bỏ cuộc. Làm thế nào một người có thể sống mà không cười hay khóc? Tôi quyết định rằng tôi thà có một khuôn mặt với nhiều nếp nhăn đến từ nụ cười và nước mắt còn hơn.

Trong Sách Mặc Môn, Lê Hi đã dạy con trai Gia Cốp của ông rằng chúng ta tồn tại trên thế gian để hưởng được niềm vui (xin xem 2 Nê Phi 2:25). Nhưng ông cũng dạy rằng để biết được niềm vui, chúng ta phải trải qua nỗi buồn (xin xem 2 Nê Phi 2:22–23). Tôi đã chứng kiến được cả niềm vui lẫn nỗi buồn, vì nó hằn sâu trên gương mặt của những người từng trải. Gương mặt họ mang theo câu chuyện về cuộc đời họ.

Tôi đồng ý với người đã từng nói: “Những người đẹp lão chính là các tác phẩm nghệ thuật.”1 Một số người phát triển tính cách theo độ tuổi mà làm cho họ trở nên đặc biệt. Ví dụ, tôi đã nhìn vào đôi mắt của những người tóc bạc trắng, mặc trang phục trắng phục vụ trong đền thờ và ngạc nhiên vì ánh sáng lạ thường phát ra từ đôi mắt họ và lan tỏa trên gương mặt tươi cười của họ.

Giờ đây chính tôi đang trở thành một người phụ nữ lớn tuổi, tôi dần biết được rằng việc trở nên lớn tuổi cũng có một số niềm vui nhất định. Ví dụ, tôi trở nên thoải mái hơn với cơ thể của mình. Tôi biết ơn rằng nó vẫn còn hoạt động! Tôi bước đi và nói chuyện chậm rãi hơn xưa. Bụng tôi to hơn một chút, và cánh tay tôi mềm hơn. Nhưng tôi nghĩ rằng sự tiếp xúc của tôi cũng nhẹ nhàng hơn.

Tôi biết rằng mình vẫn có thể tiếp tục tiến triển và học hỏi, rằng “bất cứ nguyên tắc tri thức nào chúng ta thu hoạch được trong cuộc sống này cũng sẽ tồn tại với chúng ta khi chúng ta phục sinh” (Giáo Lý và Giao Ước 130:18). Và do đó, tôi luôn trông đợi các bài học mà tôi vẫn có thể học được. Còn nữa, tôi có thể giúp người khác—như những đứa cháu của tôi—học hỏi từ những câu chuyện cuộc đời mà tôi có thể chia sẻ với chúng.

Hình Ảnh
một cặp vợ chồng đang ngồi với nhau

Ảnh do người mẫu thực hiện

Chồng tôi và tôi dễ dàng chấp nhận nhau hơn và biết rằng chúng tôi vẫn còn có thể học hỏi và phát triển cùng nhau. Cuộc hôn nhân của chúng tôi trở nên sâu đậm hơn vì những thử thách mà chúng tôi đã cùng nhau vượt qua. Con cái của chúng tôi lớn lên và làm chúng tôi tự hào, hoặc làm chúng tôi lo lắng, tùy theo thời điểm. Các cháu thì mang lại niềm vui và niềm hân hoan thực sự.

Và tuổi tác mang lại nhận thức rằng cuộc sống trần thế không kéo dài mãi mãi. Đây là lúc thực hiện những điều mà tôi đã và đang muốn làm. Nếu không phải bây giờ thì khi nào? “Phải, này, thời gian của cuộc sống này là thời gian cho loài người thực thi những công việc lao nhọc của mình” (An Ma 34:32). Hy vọng rằng, khi lớn tuổi, chúng ta nhận ra rằng đây là lúc nói những lời chưa nói, chữa lành các mối quan hệ, và hoàn thành các mục tiêu còn lại.

Khi tôi lớn tuổi hơn, tôi nghĩ về di sản mà mình sẽ để lại cho hậu thế. Tôi hy vọng rằng một phần trong di sản đó là khi tôi trải qua niềm vui và nỗi buồn, tôi đã tìm thấy sự khôn ngoan. Và do đó, tôi đã tìm thấy vẻ đẹp của sự lớn tuổi.

Tác giả sống ở California, Hoa Kỳ.

Ghi Chú

  1. Được cho là của Eleanor Roosevelt; xin xem A–Z Quotes, azquotes.com.