Đại Hội Trung Ương
Câu Trả Lời Là Chúa Giê Su
Đại hội trung ương tháng Mười năm 2022


Câu Trả Lời Là Chúa Giê Su

Bất kể những thử thách của các em có khó khăn hay hoang mang đến mấy, thì các em có thể luôn nhớ rằng câu trả lời rất đơn giản: đó luôn luôn là Chúa Giê Su.

Thật vinh dự khi được nói chuyện với anh chị em trong phiên họp này của đại hội. Hôm nay tôi xin ngỏ lời cùng với anh chị em như những người bạn. Trong sách Phúc Âm của Giăng, Đấng Cứu Rỗi đã dạy rằng chúng ta là bạn Ngài nếu chúng ta làm theo điều Ngài dạy.1

Chính tình yêu thương của cá nhân lẫn tập thể của chúng ta đối với Đấng Cứu Rỗi, và các giao ước với Ngài, là điều ràng buộc chúng ta với nhau. Như Chủ Tịch Henry B. Eyring đã dạy: “Tôi muốn nói rằng Chúa yêu thương và tin cậy các anh chị em biết bao. Và, hơn thế nữa, tôi muốn nói cho các anh chị em biết rằng Ngài trông cậy nơi các anh chị em biết bao.”2

Khi tôi được Chủ Tịch Russell M. Nelson kêu gọi là Thầy Bảy Mươi Có Thẩm Quyền Trung Ương, tôi đã tràn ngập cảm xúc. Điều đó thật choáng ngợp. Vợ tôi là Julie và tôi hồi hộp chờ đợi đến phiên họp chiều thứ Bảy của đại hội trung ương. Thật là khiêm nhường khi được tán trợ. Tôi đã cẩn thận đếm từng bước đi đến chỗ ngồi của mình trên bục chủ tọa vì không muốn vấp ngã trong chỉ định đầu tiên này.

Vào lúc kết thúc phiên họp đó, có một điều xảy ra mà đã ảnh hưởng sâu sắc đến tôi. Từng thành viên trong nhóm túc số đã lần lượt chào mừng Các Vị Thẩm Quyền Trung Ương mới. Mỗi người đều chia sẻ tình yêu thương và sự hỗ trợ. Với cái ôm abrazo nồng ấm, họ nói: “Đừng lo—anh thuộc vào đây.”

Trong mối quan hệ của chúng ta với Đấng Cứu Rỗi, Ngài nhìn thấy trong lòng và “không vị nể ai.”3 Hãy xem cách Ngài chọn các Sứ Đồ của Ngài. Ngài không để ý đến địa vị hay sự giàu sang. Ngài mời chúng ta noi theo Ngài, và tôi tin Ngài trấn an chúng ta rằng chúng ta thuộc về Ngài.

Sứ điệp này đặc biệt áp dụng cho giới trẻ của Giáo Hội. Tôi thấy ở các em những gì Chủ Tịch Nelson thấy ở các em. Ông nói rằng: “Có một điều gì đó đặc biệt không thể phủ nhận ở thế hệ thanh thiếu niên này. Cha Thiên Thượng của các em chắc hẳn phải tin tưởng các em rất nhiều mới gửi các em xuống thế gian vào lúc này. Các em đã được sinh ra cho điều vĩ đại!”4

Tôi biết ơn về những điều tôi học được từ giới trẻ. Tôi biết ơn về những điều các con tôi dạy tôi, những điều người truyền giáo dạy tôi, và những điều mấy đứa cháu của tôi dạy cho tôi.

Cách đây không lâu, tôi đang làm việc trong nông trại của chúng tôi với đứa cháu trai là Nash. Thằng bé sáu tuổi và có một tấm lòng trong sáng. Đứa cháu cưng duy nhất của tôi tên là Nash, và tôi tin rằng tôi là người cậu yêu quý duy nhất của nó mà đang nói chuyện tại đại hội hôm nay.

Khi nó giúp tôi tìm ra giải pháp cho dự án nhỏ của chúng tôi, tôi nói: “Đó là một ý tưởng rất hay đó Nash. Sao cháu thông minh thế?” Nó nhìn tôi với đôi mắt dường như muốn nói: “Cậu Ryan ơi, cậu không biết câu trả lời cho câu hỏi này sao?”

Thằng bé chỉ nhún vai, mỉm cười, và đầy tự tin đáp: “Chúa Giê Su.”

Ngày hôm đó, Nash đã nhắc nhở tôi về lời giảng dạy đơn giản nhưng sâu sắc này. Câu trả lời cho những câu hỏi đơn giản nhất và cho những vấn đề hóc búa nhất vẫn luôn giống nhau. Câu trả lời là Chúa Giê Su Ky Tô. Mọi giải pháp đều được tìm thấy nơi Ngài.

Trong Sách Phúc Âm của Giăng, Đấng Cứu Rỗi đã phán cùng các môn đồ Ngài rằng Ngài sẽ chuẩn bị một nơi chốn cho họ. Thô Ma bối rối và thưa cùng Đấng Cứu Rỗi:

“Lạy Chúa, chúng tôi chẳng biết Chúa đi đâu; làm sao biết đường được?

“Vậy Chúa Giê Su đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.”5

Đấng Cứu Rỗi đã giảng dạy các môn đồ Ngài rằng Ngài là “đường đi, lẽ thật, và sự sống.” Ngài là câu trả lời cho câu hỏi về cách để đến cùng Cha Thiên Thượng. Việc đạt được một chứng ngôn về vai trò thiêng liêng của Ngài trong cuộc sống của chúng ta là điều mà tôi đã học được lúc còn niên thiếu.

Trong khi tôi đang phục vụ truyền giáo ở Argentina, Chủ Tịch Howard W. Hunter đã mời chúng tôi làm điều mà có một ảnh hưởng sâu đậm đến cuộc đời tôi. Ông nói: “Chúng ta cần biết rõ Đấng Ky Tô hơn chúng ta hiện đang biết Ngài; chúng ta cần tưởng nhớ Ngài thường xuyên hơn việc chúng ta hiện đang tưởng nhớ Ngài; chúng ta cần phục vụ Ngài một cách dũng cảm hơn chúng ta hiện đang phục vụ Ngài.”6

Lúc ấy, tôi đã lo là làm sao để trở thành một người truyền giáo giỏi hơn. Đây là câu trả lời: biết Đấng Ky Tô, tưởng nhớ tới Ngài, và phục vụ Ngài. Những người truyền giáo trên khắp thế giới đều hợp nhất trong mục đích này: “mời những người khác đến cùng Đấng Ky Tô bằng cách giúp họ nhận được phúc âm phục hồi qua đức tin nơi [Ngài] và Sự Chuộc Tội của Ngài”, và qua “sự hối cải, phép báp têm, tiếp nhận ân tứ Đức Thánh Linh, và kiên trì đến cùng.”7 Đối với bạn bè của chúng ta đang lắng nghe những người truyền giáo, tôi thêm vào lời mời là hãy đến cùng Đấng Ky Tô. Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng để biết Ngài, tưởng nhớ Ngài, và phục vụ Ngài.

Việc phục vụ truyền giáo là một thời gian thiêng liêng trong đời tôi. Trong lần phỏng vấn cuối cùng của tôi với tư cách là người truyền giáo toàn thời gian, Chủ Tịch Blair Pincock đã nói về sự thay đổi sắp tới trong giới lãnh đạo truyền giáo vì vợ chồng ông sắp hoàn thành công việc phục vụ của họ. Cả hai chúng tôi đều buồn vì phải bỏ lại những gì chúng tôi yêu thích rất nhiều. Ông có thể thấy rằng tôi đang băn khoăn với ý nghĩ về việc không còn là một người truyền giáo toàn thời gian nữa. Ông là một người có đức tin lớn lao và đã trìu mến giảng dạy cho tôi như ông đã làm trong hai năm qua. Ông chỉ vào bức tranh Chúa Giê Su Ky Tô trên bàn làm việc và nói: “Anh Cả Olsen, mọi việc đều sẽ tốt đẹp thôi, vì đây là công việc của Ngài.” Tôi cảm thấy an tâm vì biết rằng Đấng Cứu Rỗi sẽ giúp đỡ tôi, không chỉ trong khi phục vụ mà còn luôn luôn—nếu chúng ta cho phép Ngài.

Chị Pincock đã dạy chúng tôi từ sâu thẳm tấm lòng chị bằng những câu tiếng Tây Ban Nha đơn giản nhất. Khi chị ấy nói: “Jesucristo vive (Chúa Giê Su hằng sống),” thì tôi biết câu nói đó là đúng và Ngài hằng sống. Khi chị ấy nói: “Elderes y hermanas, les amo (Tôi yêu thương các anh cả và các chị truyền giáo),” thì tôi biết rằng chị ấy yêu mến chúng tôi và muốn chúng tôi luôn noi theo Đấng Cứu Rỗi.

Gần đây vợ chồng tôi đã được phước phục vụ với tư cách là những người lãnh đạo truyền giáo để lao nhọc cùng những người truyền giáo phi thường ở Uruguay. Có thể nói đây là những người truyền giáo xuất sắc nhất trên thế giới, và tôi tin rằng mỗi vị lãnh đạo truyền giáo đều cảm thấy như vậy. Các môn đồ này đã dạy chúng tôi mỗi ngày về việc noi theo Đấng Cứu Rỗi.

Trong những buổi phỏng vấn thường lệ, một trong các chị truyền giáo tuyệt vời của chúng tôi bước vào văn phòng. Chị ấy là một người truyền giáo thành công, người huấn luyện xuất sắc, và một người lãnh đạo tận tụy. Chị ấy được những người bạn đồng hành của mình ngưỡng mộ và được nhiều người yêu mến. Chị ấy rất vâng lời, khiêm nhường, và tự tin. Những lần phỏng vấn trước đó của chúng tôi tập trung vào khu vực của chị ấy và những người chị ấy giảng dạy. Lần này thì khác. Khi tôi hỏi xem chị ấy dạo này ra sao, tôi có thể thấy chị ấy đang gặp rắc rối. Chị ấy nói: “Thưa Chủ Tịch Olsen, tôi không biết là mình có thể làm nổi không nữa. Tôi không biết liệu mình có bao giờ là đủ tốt hay không. Tôi không biết liệu mình có thể làm người truyền giáo mà Chúa muốn tôi trở thành hay không.”

Chị ấy đã là một người truyền giáo phi thường. Xuất sắc trong mọi mặt. Là kiểu mẫu người truyền giáo mà mọi chủ tịch phái bộ truyền giáo đều mong muốn. Tôi chưa phải lo lắng về khả năng làm người truyền giáo của chị ấy.

Trong khi lắng nghe chị ấy, tôi cảm thấy thật khó để biết phải nói gì. Tôi thầm cầu nguyện: “Thưa Cha Thiên Thượng, đây là một người truyền giáo xuất sắc. Chị ấy thuộc về Ngài. Chị ấy đang làm đúng mọi điều. Con không muốn nói điều gì không phải. Xin Ngài giúp con biết phải nói gì.”

Ý nghĩ đã đến với tôi. Tôi nói: “Hermana (Chị truyền giáo), tôi rất tiếc vì chị đang cảm thấy như thế này. Cho phép tôi đặt một câu hỏi nhé. Nếu chị có một người bạn mà chị đang giảng dạy cảm thấy như thế này, thì chị sẽ nói sao?”

Chị ấy nhìn tôi và mỉm cười. Với tinh thần và niềm tin chắc chắn của người truyền giáo thật rõ rệt, chị ấy nói: “Thưa Chủ Tịch, điều đó dễ thôi. Tôi sẽ nói với người ấy là Đấng Cứu Rỗi biết rất rõ người ấy. Tôi sẽ nói với người ấy rằng Ngài hằng sống. Ngài yêu thương bạn. Bạn đủ tốt và bạn có thể làm được việc này!”

Chị ấy cười khẽ và nói: “Tôi đoán nếu điều đó áp dụng cho bạn bè của chúng tôi thì cũng áp dụng cho tôi.”

Khi có thắc mắc hoặc nghi ngờ gì, chúng ta có thể cảm thấy những giải pháp là quá phức tạp hoặc việc tìm kiếm câu trả lời là quá rắc rối. Cầu xin cho chúng ta ghi nhớ rằng kẻ nghịch thù, chính là cha đẻ của mọi điều dối trá, là kẻ gây ra nỗi hoang mang.8

Đấng Cứu Rỗi là Đấng Thầy của sự đơn giản.

Chủ Tịch Nelson đã nói:

“Kẻ nghịch thù rất thông minh. Trong nhiều thiên niên kỷ, nó đã làm cho điều thiện trông như là điều ác và điều ác trông như là điều thiện. Các sứ điệp của nó thường hay ồn ào, táo bạo và khoe khoang.

“Tuy nhiên, các sứ điệp từ Cha Thiên Thượng của chúng ta thì vô cùng khác biệt. Ngài giao tiếp một cách đơn giản, lặng lẽ, và với sự minh bạch thật rõ ràng đến mức chúng ta không thể hiểu lầm Ngài được.”9

Chúng ta biết ơn biết bao rằng Thượng Đế yêu thương chúng ta nhiều đến mức đã gửi xuống Con Trai của Ngài. Ngài là câu trả lời.

Gần đây, Chủ Tịch Nelson đã nói:

“Phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô ngày nay cần thiết hơn bao giờ hết. …

“… Điều này nhấn mạnh đến nhu cầu cấp bách đối với chúng ta là tuân theo lời chỉ dạy của Chúa cho các môn đồ của Ngài là phải ‘đi khắp thế gian, giảng tin lành cho mọi người.’”10

Đối với các em nào sẽ chọn phục vụ truyền giáo, tôi có thể chứng thực rằng các phước lành sẽ xảy đến khi các em nghe theo lời kêu gọi của vị tiên tri. Phục vụ truyền giáo không phải là về các em, mà là về Đấng Cứu Rỗi. Các em sẽ được kêu gọi đến một địa điểm, nhưng quan trọng hơn cả là các em sẽ được kêu gọi đến một dân tộc. Các em sẽ có trách nhiệm và phước lành lớn lao để giúp đỡ những người bạn mới hiểu được câu trả lời là Chúa Giê Su.

Đây là Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô, và đây là nơi chúng ta thuộc vào. Mọi điều mà Chủ Tịch Nelson đã trìu mến khuyên bảo chúng ta nên làm sẽ dẫn chúng ta đến gần Đấng Cứu Rỗi hơn.

Giới trẻ tuyệt vời của chúng ta—kể cả cháu tôi là Nash—trong suốt cuộc sống của các em, bất kể những thử thách của các em có khó khăn hay hoang mang đến mấy, thì các em có thể luôn nhớ rằng câu trả lời là đơn giản: đó luôn luôn là Chúa Giê Su.

Như tôi đã nghe những người mà chúng ta tán trợ với tư cách là các vị tiên tri, tiên kiến, và mặc khải nói trong nhiều dịp, tôi cũng nói rằng chúng tôi yêu thương, cảm ơn, và cần anh chị em. Đây là nơi anh chị em thuộc vào.

Tôi yêu mến Đấng Cứu Rỗi. Tôi làm chứng về danh của Ngài, chính là Chúa Giê Su Ky Tô. Tôi làm chứng rằng Ngài là “cội rễ và cuối cùng của đức tin chúng ta,”11 và Ngài là Đấng Thầy của sự đơn giản. Câu trả lời là Chúa Giê Su. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.