2012
Trông Nom và Phục Sự qua Việc Thăm Viếng Giảng Dạy
January 2012


Sứ Điệp Thăm Viếng Giảng Dạy của Hội Phụ Nữ, tháng Giêng năm 2012

Trông Nom và Phục Sự qua Việc Thăm Viếng Giảng Dạy

Nghiên cứu tài liệu này, và nếu thích hợp, hãy thảo luận tài liệu này với các chị em phụ nữ mà các chị em thăm viếng. Sử dụng những câu hỏi để giúp các chị em củng cố các chị em phụ nữ của mình và làm cho Hội Phụ Nữ thành một phần tích cực trong cuộc sống riêng của mình.

Đức tin, Gia đình, Trợ giúp

Chủ Tịch Henry B. Eyring, Đệ Nhất Cố Vấn trong Để Nhất Chủ Tịch Đoàn dạy: “Lòng bác ái [có ý nghĩa] nhiều hơn chỉ là một cảm giác rộng lượng, “Lòng bác ái phát sinh từ đức tin nơi Chúa Giê Su Ky Tô và là hiệu quả của Sự Chuộc Tội của Ngài.”1 Đối với các chị em trong Hội Phụ Nữ, việc thăm viếng giảng dạy có thể là lòng bác ái trong hành động, một cách quan trọng để sử dụng đức tin của chúng ta nơi Đấng Cứu Rỗi.

Qua việc thăm viếng giảng dạy, chúng ta mang đến sự trông nom săn sóc bằng cách liên lạc với mỗi chị em phụ nữ, chia sẻ một sứ điệp phúc âm và tìm hiểu để biết về những nhu cầu của người ấy và gia đình của người ấy. Chị Julie B. Beck, Chủ Tịch Hội Phụ Nữ Trung Ương giải thích: “Việc thăm viếng giảng dạy trở thành công việc của Chúa khi chúng ta tập trung vào con người thay vì số phần trăm người được thăm viếng.” “Trên thực tế, việc thăm viếng giảng dạy không bao giờ kết thúc. Đó là một lối sống hơn là một nhiệm vụ. Sự phục vụ một cách trung tín với tư cách là một người giảng viên thăm viếng là bằng chứng về vai trò môn đồ của chúng ta.”2

Khi trông nom chăm sóc một cách thành tâm và đều đặn, chúng ta học cách tốt nhất để phục sự và đáp ứng nhu cầu của mỗi chị em phụ nữ cũng như gia đình của họ. Việc phục sự có thể có nhiều hình thức—một số lớn và một số không lớn lắm. Chủ Tịch Thomas S. Monson dạy: “Thường thường những hành động phục vụ nhỏ là tất cả những gì cần thiết để nâng đỡ và ban phước cho người khác: một câu hỏi quan tâm đến gia đình một người, những lời lẽ khuyến khích động viên ngắn gọn, một lời khen ngợi chân thành, một bức thư cảm ơn ngắn, một cú điện thoại ngắn gọn.” “Nếu chúng ta để ý và nhận biết, và nếu chúng ta hành động theo những thúc đẩy đến với mình, thì chúng ta có thể làm được nhiều điều tốt lành. … Vô số những hành động phục vụ đã được cung ứng bởi đạo quân đông đúc gồm có các giảng viên thăm viếng của Hội Phụ Nữ.”3

Từ Thánh Thư

Giăng 13:15, 34 –35; 21:15;Mô Si A 2:17; GLGƯ 81:5; Môi Se 1:39

Từ Lịch Sử của Chúng Ta

Vào năm 1843, các tín hữu Giáo Hội ở Nauvoo, Illinois, được chia thành bốn tiểu giáo khu. Vào tháng Bảy năm đó, những người lãnh đạo Hội Phụ Nữ chỉ định một ủy ban thăm viếng gồm có bốn chị em phụ nữ cho mỗi tiểu giáo khu. Trách nhiệm của những ủy ban thăm viếng này gồm có việc đánh giá nhu cầu và thu góp các đồ tặng dữ Hội Phụ Nữ sử dụng những đồ tặng dữ này để cung cấp cho người túng thiếu.4

Mặc dù các giảng viên thăm viếng không còn phải thu góp những đồ tặng dữ nữa, nhưng họ vẫn giữ trách nhiệm đánh giá nhu cầu—thuộc linh và vật chất—cùng hành động để đáp ứng những nhu cầu đó. Eliza R. Snow (1804–87), chủ tịch trung ương Hội Phụ Nữ thứ nhì, giải thích: “Một giảng viên … nên chắc chắn được tràn đầy Thánh Linh của Chúa, khi người ấy đi vào một ngôi nhà để biết được bầu không khí nào mình sẽ gặp phải trong đó. … Hãy van nài trước mặt Thượng Đế và Đức Thánh Linh để có được [Thánh Linh] để chị em sẽ có thể biết được bầu không khí mà ngự trị trong ngôi nhà đó …và chị em có thể cảm thấy muốn nói những lời bình an và an ủi, và nếu chị em thấy một người chị em đang cảm thấy lạnh lẽo, hãy ôm người ấy vào lòng như thể ôm một đứa trẻ vào trong lòng mình và sưởi ấm [người ấy].”5

Ghi Chú

  1. Henry B. Eyring, “Di Sản Lâu Đời của Hội Phụ Nữ,” Liahona, tháng Mười Một năm 2009, 121.

  2. Julie B. Beck, “Hội Phụ Nữ: Một Công Việc Thiêng Liêng,” Liahona, tháng Mười Một năm 2009, 114.

  3. Thomas S. Monson, “Ba Mục Tiêu để Hướng Dẫn Các Chị Em,” Liahona, tháng Mười Một năm 2007, 120–21.

  4. Xem thêm Daughters in My Kingdom: The History and Work of Relief Society (2012), 105

  5. Eliza R. Snow, trong Daughters in My Kingdom,108