2014
Lời Cầu Nguyện của Tôi ở Biển Bắc
Tháng Mười năm 2014


Lời Cầu Nguyện của Tôi ở Biển Bắc

Olaf Thorlief Jensen, Utah, Hoa Kỳ

Hình Ảnh
drawing for LDS Voices

Tranh do Bradley H. Clark minh họa

Khi tôi 17 tuổi, chúng tôi sống trên một hòn đảo ở miền nam Na Uy tên là Andabeløy. Cha tôi cải đạo theo Giáo Hội ở Andabeløy, và tôi được làm phép báp têm ở đó trong đại dương.

Vào lúc đó, tôi là một người đánh cá và cũng đã có kinh nghiệm trong việc điều khiển một chiếc thuyền. Cha tôi giao cho tôi phụ trách dịch vụ chuyên chở bằng taxi trên biển phục vụ các dân cư trong khu vực.

Một ngày trong năm 1941, chúng tôi nhận được cú điện thoại từ bác sĩ ở Flekkefjord, ở miền bắc. Một người phụ nữ sống cách đó khoảng hai giờ đi bằng tàu cần được chăm sóc y tế ngay lập tức. Bác sĩ Hoffman hỏi liệu tôi có thể đưa ông đến thăm người phụ nữ ấy không, nhưng cha mẹ tôi đã lo lắng vì đang có một cơn bão hoành hành ở Biển Bắc. Chúng tôi quyết định phải cầu nguyện, cầu vấn Cha Thiên Thượng phải làm gì. Chúng tôi nhận được câu trả lời là tôi nên tiến hành.

Khi tôi hạ Tryg, chiếc thuyền đánh cá 10 mét của mình xuống biển, thời tiết rất xấu và sóng rất lớn. Sau khi đón vị bác sĩ, tôi bắt đầu lái qua vịnh hẹp vào vùng biển lớn. Chúng tôi đã đi đến một cộng đồng ở ngay phía bắc của Lista, nằm trên bờ biển phía nam đầy đá của Na Uy—nổi tiếng là có thời tiết bão tố và các vụ đắm tàu.

Tôi lái qua cơn bão cho đến khi chúng tôi đến một đầu vịnh đầy đá, bề ngang khoảng 12 mét, dẫn đến đích tới của chúng tôi. Những đợt sóng, cao đến nỗi tôi không thể điều khiển được chiếc thuyền đi qua vùng vịnh nhỏ, đã cuốn vào vùng vịnh và đâm vào đá.

“Chúng ta nên làm gì đây?” vị bác sĩ hỏi như vậy trong cơn bão.

Tôi đáp: “Chúng ta phải cầu nguyện.”

Tôi ngừng tay và cầu nguyện, cầu xin Cha Thiên Thượng ban cho sự hướng dẫn. Ngay sau khi tôi nói A Men thì một sự đáp ứng đến với tôi rất rõ ràng. Tôi chợt nhớ lại một câu chuyện mà một người đánh cá lớn tuổi đã kể cho tôi nghe. Ông đã đánh cá trong khu vực này trong một cơn bão dữ dội và không thể vào bờ được. Trong khi chờ cho cơn bão tan, ông nhận thấy một khuôn dạng trong những đợt sóng vỗ vào. Sau ba đợt sóng lớn vỗ vào, thì có một thời gian ngắn êm ả tiếp theo sau đó—đủ thời gian để ông đi vào vùng vịnh nhỏ.

Tôi đã nhiều lần đánh cá ở khu vực này nhưng chưa bao giờ nhận thấy một dạng sóng. Tuy nhiên, tôi lái thuyền vào phía trước của vùng vịnh nhỏ, nơi mà chúng tôi đã chờ và theo dõi khi ba đợt sóng lớn vỗ vào. Không còn nghi ngờ gì nữa, một cảnh êm ả bỗng nhiên tiếp theo sau. Tôi lái thuyền lướt tiến lên phía trước trên mặt nước êm ả của vùng vịnh bên trong và đưa Bác Sĩ Hoffman vào bờ an toàn. Ông vội vàng đi đến người phụ nữ bị bệnh trong khi tôi chờ trong thuyền, tôi biết ơn Cha Thiên Thượng vì đã đáp ứng lời cầu nguyện của tôi.

Khi vị bác sĩ trở lại khoảng một giờ sau, thì ông nói: “Chúng ta đã cứu sống bà ấy!”

Cảm thấy nhẹ nhõm trước tin đó và với thời tiết đã được tốt hơn, tôi lái thuyền về nhà mà không gặp trở ngại nào.

Tôi làm chứng rằng khi chúng ta cần sự giúp đỡ, chúng ta nên cầu nguyện. Tôi biết rằng Cha Thiên Thượng sẽ đáp ứng.

Những đợt sóng cao đến nỗi tôi không thể điều khiển được con thuyền đi qua vùng vịnh nhỏ.