2008
Làm Tròn Mục Đích của Hội Phụ Nữ
Tháng Mười một năm 2008


Làm Tròn Mục Đích của Hội Phụ Nữ

Hội Phụ Nữ được Chúa thiết lập để tổ chức, giảng dạy và soi dẫn các con gái của Ngài nhằm chuẩn bị cho các phước lành của cuộc sống vĩnh cửu.

Hình Ảnh
Julie B. Beck

Các chị em thân mến, các chị em tạo nên một quang cảnh thật tuyệt vời và chúng tôi biết ơn biết bao được hiện diện với các chị em. Tình yêu thương và lòng biết ơn của chúng tôi dành cho các chị em thật là sâu xa.

Là chủ tịch đoàn trung ương Hội Phụ Nữ, năm ngoái chúng tôi đã có được cơ hội đi thăm các chị em trên khắp thế giới. Chúng tôi đã bàn thảo với các chị em ở Đức, Đan Mạch, Úc và Ghana. Chúng tôi đã cầu nguyện với các chị em ở Singapore, Hồng Kông, Ấn Độ và Sri Lanka. Chúng tôi đã được nâng cao và gây dựng với các chị em ở Brazil, Chile, Puerto Rico, Canada, và Hoa Kỳ.

Chúng tôi rất hân hoan khi biết rằng các chị em đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước như Đấng Cứu Rỗi đã làm. Các chị em đã làm một công việc tuyệt diệu. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy có ấn tượng để nói rằng còn có nhiều việc hơn để làm. Chúng ta đã tìm kiếm sự soi dẫn từ Chúa để biết cách phụ giúp chức tư tế trong việc xây đắp vương quốc của Thượng Đế trên thế gian. Đã đến lúc cho Hội Phụ Nữ làm tròn mục đích của mình tốt hơn bao giờ hết. Để tiến bước và hoàn thành điều mà Chúa muốn, chúng ta cần phải hiểu rõ mục đích của Hội Phụ Nữ.

Tôi sẽ bắt đầu bằng cách ôn lại một chút lịch sử của Hội Phụ Nữ ngõ hầu giải thích lý do tại sao Hội Phụ Nữ được thành lập. Rồi tôi sẽ vạch ra ba trách nhiệm mà mỗi chị em Hội Phụ Nữ có. Cuối cùng, tôi sẽ giải thích cách mà Chúa kỳ vọng chúng ta phải thi hành lệnh truyền thiêng liêng mà chúng ta đã nhận được, ở vị thế cá nhân lẫn ở vị thế của một tổ chức.

I. Tại Sao Hội Phụ Nữ Đã Được Thành Lập

Không thể nào hiểu được lý do tại sao chúng ta có một tổ chức dành cho phụ nữ trong Giáo Hội mà không có được sự hiểu biết về Sự Phục Hồi phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô. Vì biết trước những tai họa sẽ xảy đến trong những ngày sau cùng này, nên Chúa đã phán bảo cùng tôi tớ của Ngài, Joseph Smith Jr., “và ban cho ông các giáo lệnh; …

“Để cho đức tin cũng có thể được tăng trưởng trên thế gian;

“Để cho giao ước vĩnh viễn [của Ngài] có thể được thiết lập;

“Để cho phúc âm trọn vẹn [của Ngài] có thể được những kẻ yếu kém và những kẻ tầm thường rao truyền đến các nơi tận cùng của thế giới.”1

Công việc của Chúa được hoàn thành khi phúc âm của Ngài “được thuyết giảng cho mọi quốc gia, sắc tộc, sắc ngữ, và dân tộc”2 và khi giao ước trường cửu của Ngài được thiết lập nhờ vào các giáo lễ của đền thờ.

Cũng giống như Đấng Cứu Rỗi đã mời gọi Ma Ri và Ma Thê của thời Tân Ước3 tham gia vào công việc của Ngài, các phụ nữ của gian kỳ này có một chỉ định chính thức phải tham gia vào công việc của Chúa. Từ những ngày đầu tiên nhất của Sự Phục Hồi, các phụ nữ đã tích cực trong việc giúp xây đắp Giáo Hội bằng cách hỗ trợ các nỗ lực truyền giáo, đóng góp vào việc xây cất đền thờ, và thiết lập các cộng đồng nơi mà Các Thánh Hữu có thể cùng nhau thờ phượng. Tổ chức Hội Phụ Nữ vào năm 1842 đã huy động khả năng tập thể của phụ nữ và những chỉ định cụ thể của họ để xây đắp vương quốc của Chúa, cũng giống như tổ chức các nhóm túc số chức tư tế đã mang đến cho những người nam các trách nhiệm cụ thể.

Kể từ khi được tổ chức, Hội Phụ Nữ đã lan tràn khắp nơi trên thế giới và đã được gọi là “tổ chức lớn nhất, và khi được đánh giá theo bất cứ tiêu chuẩn nào, thì nó là tổ chức vĩ đại nhất của phụ nữ trên thế gian.”4 Chúng ta biết qua Tiên Tri Joseph Smith rằng Hội Phụ Nữ là một phần chính thức của Sự Phục Hồi và rằng một tổ chức tương tự dành cho phụ nữ đã tồn tại trong Giáo Hội thời xưa.5 Chủ Tịch Joseph F. Smith đã dạy rằng Hội Phụ Nữ đã “được Thượng Đế thành lập, được ban cho thẩm quyền, được xây dựng một cách thiêng liêng,”6 “theo luật pháp thiên thượng”7 để giúp Chúa “mang lại … cuộc sống vĩnh cửu cho loài người.”8

Nhờ vào Hội Phụ Nữ, các phụ nữ có được một vai trò chính thức trong Giáo Hội với các trách nhiệm lớn lao, “kể cả làm việc trong đền thờ và giảng dạy phúc âm.”9 Hơn nữa, Hội Phụ Nữ là nhằm giúp các phụ nữ “gieo và nuôi lớn … một chứng ngôn về [Chúa Giê Su Ky Tô] và về Phúc Âm,”10 “củng cố gia đình và nhà cửa,”11 cùng “lo liệu tất cả các bổn phận trong gia đình.”12 Hội Phụ Nữ có trách nhiệm chăm lo cho “cảnh thiếu thốn của người nghèo khổ, người bệnh hoạn và người túng thiếu,” nhưng Chủ Tịch Joseph F. Smith nói rằng phần lớn công việc của Hội Phụ Nữ “là chăm sóc cho sự an lạc [và sự cứu rỗi] … của tất cả các nữ tín hữu của Giáo Hội.”13

Nói tóm lại, mục đích của Hội Phụ Nữ theo như Chúa thiết lập là nhằm tổ chức, giảng dạy, và soi dẫn các con gái của Ngài để chuẩn bị cho họ có được các phước lành của cuộc sống vĩnh cửu. Tôi muốn lặp lại điều đó. Mục đích của Hội Phụ Nữ theo như Chúa thiết lập là nhằm tổ chức, giảng dạy, và soi dẫn các con gái của Ngài để chuẩn bị cho họ có được các phước lành của cuộc sống vĩnh cửu.

II. Các Trách Nhiệm của Chúng Ta

Để làm tròn mục đích của Hội Phụ Nữ, Chúa đã truyền lệnh cho mỗi chị em trong Hội Phụ Nữ và tổ chức nói chung phải:

  1. Gia tăng đức tin và sự ngay chính cá nhân.

  2. Củng cố gia đình và nhà cửa.

  3. Phục vụ Chúa và các con cái của Ngài.

Mỗi một trách nhiệm này hỗ trợ và củng cố hai trách nhiệm kia. Khi chúng ta gia tăng đức tin của mình thì kết quả của nỗ lực đó củng cố gia đình của chúng ta. Khi chúng ta phục vụ Chúa và các con cái của Ngài, thì đức tin và khả năng của chúng ta để có sự ngay chính sẽ gia tăng. Ba trách nhiệm đó liên kết chặt chẽ với nhau. Chúng ta hãy bắt đầu với trách nhiệm đầu tiên.

1. Gia tăng đức tin và sự ngay chính cá nhân. Để làm phần vụ của mình theo kế hoạch của Chúa, chúng ta phải gia tăng đức tin và sự ngay chính cá nhân của mình. Các tín hữu trong Giáo Hội đòi hỏi phải có đức tin, là điều mà chúng ta nuôi dưỡng trong suốt cuộc sống của mình với “sự chuyên tâm, sự kiên nhẫn và sự nhịn nhục” lớn lao.14 Trong di sản mà chúng ta cùng chia sẻ, chúng ta có những tấm gương phi thường về đức tin nơi các phụ nữ đầu tiên của Giáo Hội. Các phụ nữ tiền phong đầu tiên đã bị đuổi ra khỏi nhà họ và bị ngược đãi vì tín ngưỡng của họ. Những người khác sống sót qua cơn hỏa hoạn và lụt lội. Họ vượt đại dương và bước đi hằng ngàn kilômét, cam chịu bụi đất, ốm đau, và gần chết đói để giúp xây đắp vương quốc của Chúa trên thế gian. Nhiều người trong số họ đã chôn cất chồng, con, cha mẹ và anh chị em ruột dọc theo con đường. Tại sao họ làm như vậy? Họ làm như vậy bởi vì sức mạnh của đức tin họ hừng hực trong tâm hồn họ. Những người phụ nữ phi thường này không tìm kiếm quần áo đẹp, nhiều thời giờ nhàn rỗi hơn, nhà cao cửa rộng trên thế gian, hoặc nhiều của cải hơn. Giống như các chị em, họ có lòng tin chắc và một chứng ngôn rằng phúc âm phục hồi của Chúa Giê Su Ky Tô là chân chính và rằng Chúa cần họ để làm phần vụ của họ trong việc thiết lập vương quốc của Ngài trên thế gian. Việc họ theo đuổi sự ngay chính cá nhân là một nỗ lực hằng ngày để trở thành giống như Đấng Cứu Rỗi hơn qua sự hối cải, nghiên cứu thánh thư, cầu nguyện, tuân theo các lệnh truyền, và qua việc theo đuổi mọi điều “đạo đức, đáng yêu chuộng, hay có tiếng tốt hay đáng khen.”15

2. Củng cố gia đình và nhà cửa. Trách nhiệm thứ nhì của chúng ta là củng cố gia đình và nhà cửa. Gia đình trên toàn cầu đã bị những hành vi bại hoại và những lời giảng dạy sai lạc tấn công và làm cho suy yếu. Do đó, cho dù chúng ta đã lập gia đình hay còn độc thân, già hay trẻ, thì chúng ta cũng có bổn phận phải bênh vực và thực hành các lẽ thật được tìm thấy trong “Gia Đình: Bản Tuyên Ngôn cùng Thế Giới.”

Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn đã dạy rằng: “Cho dù những đòi hỏi hoặc sinh hoạt khác có xứng đáng và thích hợp đến đâu đi nữa, thì chúng cũng không được để cho chiếm chỗ các bổn phận đã được Thượng Đế chỉ định mà chỉ có cha mẹ và gia đình mới có thể thực hiện một cách thỏa đáng mà thôi.”16 Con cái sinh ra bây giờ đang lớn lên trong một thế giới ngày càng đầy tội lỗi. Nhà của chúng ta phải là nơi trú ẩn cho chúng để tránh khỏi những điều xấu xa mà chúng đương đầu hằng ngày.

Hội Phụ Nữ cần phải được tổ chức có hàng ngũ và huy động để củng cố gia đình và giúp nhà cửa của chúng ta trở thành thánh địa trên thế gian. Cách đây nhiều năm, tôi đã biết được điều này khi tôi mới vừa lập gia đình. Cha mẹ tôi, cũng là hàng xóm của tôi, loan báo rằng họ sẽ dọn đi đến một nơi khác trên thế giới. Tôi đã dựa vào kinh nghiệm nuôi dưỡng, từng trải và khích lệ của mẹ tôi. Bây giờ bà sắp đi xa một thời gian dài. Đây là lúc trước thời email, máy fax, điện thoại di động và máy quay hình qua mạng, và thư tín bưu điện thì nổi tiếng là chậm chạp. Một ngày trước khi bà ra đi, tôi đã ngồi khóc với bà và hỏi: “Rồi đây ai sẽ là mẹ của con?” Mẹ tôi suy nghĩ kỹ, và với Thánh Linh và quyền năng mặc khải mà đến với các phụ nữ như vậy, bà nói với tôi: “Nếu mẹ không trở về nữa, nếu con không thấy mẹ nữa, nếu mẹ không thể giảng dạy cho con một điều nào khác nữa, thì con hãy tự ràng buộc với Hội Phụ Nữ. Hội Phụ Nữ sẽ là mẹ của con.”

Mẹ biết rằng nếu tôi bệnh, các chị em phụ nữ sẽ chăm sóc tôi, và khi tôi sinh con, họ sẽ giúp tôi. Nhưng niềm hy vọng lớn nhất của mẹ tôi là các chị em trong Hội Phụ Nữ sẽ là những người lãnh đạo tinh thần vững mạnh đối với thuộc linh cho tôi. Từ lúc ấy, tôi bắt đầu học hỏi rất nhiều từ các phụ nữ có tầm vóc và đức tin.

Ba chị phụ nữ khác nhau đã nắm giữ sự kêu gọi với tư cách là chủ tịch Hội Phụ Nữ trong tiểu giáo khu của tôi trong những năm mà cha mẹ tôi đi xa. Alta Chamberlain mời tôi giảng dạy lớp quản trị thời giờ và tổ chức nhà cửa cho các chị em phụ nữ khác, có lẽ vì chị ấy thấy rằng tôi cần phải cải tiến các kỹ năng đó. Jeanne Horne khuyến khích tôi hoàn tất việc học hỏi cá nhân về Sách Mặc Môn. Norma Healey đưa cho tôi sự chỉ định đầu tiên tại nhà máy đồ hộp và dạy cho tôi biết rất nhiều về sự phục vụ. Các phụ nữ tuyệt vời này hiểu rõ mục đích của Hội Phụ Nữ.

3. Phục vụ Chúa và các con cái của Ngài. Một trách nhiệm thứ ba của tất cả các phụ nữ của Giáo Hội là phục vụ Chúa và các con cái của Ngài. Thật là thú vị cho tôi trong những năm mà mẹ tôi đi xa thì tôi đã phục vụ với tư cách là chủ tịch Hội Thiếu Nhi trong tiểu giáo khu và về sau với tư cách là chủ tịch Hội Thiếu Nữ trong tiểu giáo khu. Tôi là một thành viên thuộc hội đồng tiểu giáo khu dưới sự hướng dẫn của giám trợ đoàn. Chủ Tịch Boyd K. Packer đã dạy chúng tôi rằng “cũng giống như [sự phục vụ của nhiều anh em trong Chức Tư Tế A Rôn] củng cố cho Chức Tư Tế Cao Hơn, việc thực hiện sự phục vụ này một cách vị tha [trong Hội Thiếu Nữ và Hội Thiếu Nhi] là để cho thấy sự tận tâm đối với Hội Phụ Nữ.”17 Khi phục vụ trong một tổ chức bổ trợ, chúng ta không phải được miễn trừ tư cách chị em trong Hội Phụ Nữ. Vì chúng ta không đi vào hoặc đi ra khỏi Hội Phụ Nữ nên chúng ta luôn luôn được liên kết với mục đích và trách nhiệm của Hội Phụ Nữ và được ban phước bởi tất cả các cơ hội để làm gương và làm người chăn đầy dẫy đức tin đối với các con cái của Cha Thiên Thượng.

Mục đích của Hội Phụ Nữ gồm có một số cơ hội phục vụ đáng kể nhất trên thế gian mà dành sẵn cho tất cả các chị em phụ nữ. Trong những chuyến đi của tôi trên khắp thế giới, tôi đã thấy rằng hằng ngàn hằng vạn các chị em hiện không có chồng hay con cái lại là một nguồn đức tin, tài năng và sự tận tâm lạ thường. Không một ai ở trong hoàn cảnh tốt hơn các chị em để làm việc trong đền thờ, phục vụ truyền giáo, giảng dạy thế hệ đang vươn lên, và giúp đỡ những người bị áp bức. Chúa cần các chị em.

Tôi cũng đã sửng sốt trước giới trẻ và nghị lực của các em là những người mới vào Hội Phụ Nữ từ chương trình của Hội Thiếu Nữ. Tôi đã thấy sự nóng lòng biết bao của các em để tạo ra một sự khác biệt tốt lành trên thế gian. Tôi thường hình dung ra điều mà có khả năng xảy đến với công việc lịch sử gia đình, chẳng hạn, khi các em chia sẻ kỹ năng của mình với các chị em phụ nữ lớn tuổi hơn (như tôi vậy!). Chúng tôi không thể phí phạm khả năng trẻ trung và đầy nghị lực của các em bằng cách đề nghị các em ngồi yên và nhìn các phụ nữ lớn tuổi hơn và có kinh nghiệm hơn hoàn toàn hoạch định, tổ chức và làm việc cho Hội Phụ Nữ.

III. Làm Tròn Mục Đích

Chúng ta có thể làm công việc của Chúa theo cách thức của Ngài khi chúng ta tìm kiếm, tiếp nhận và hành động theo sự mặc khải cá nhân. Nếu không có sự mặc khải cá nhân, thì chúng ta không thể thành công. Nếu chúng ta lưu tâm đến sự mặc khải cá nhân thì chúng ta không thể thất bại. Tiên Tri Nê Phi dạy chúng ta rằng Đức Thánh Linh sẽ cho chúng ta thấy “tất cả mọi việc [chúng ta] phải làm.”18 Có lời tiên tri rằng trong những ngày sau Chúa sẽ trút Thánh Linh của Ngài xuống các tớ gái của Ngài.19 Điều này sẽ xảy ra khi chúng ta tự để cho mình đủ im lìm và giữ đủ yên lặng để lắng nghe tiếng nói của Thánh Linh. Anh Cả Neal A. Maxwell dạy chúng ta rằng việc tiếp nhận sự mặc khải về sự kêu gọi và trong cuộc sống cá nhân của chúng ta “đòi hỏi cố gắng tột bậc về tinh thần về phần chúng ta… . Sự mặc khải không phải là một hành động giản dị máy móc mà là kỷ luật tự giác để thực hiện những nỗ lực lớn lao hơn, với sự giúp đỡ thường xuyên của việc nhịn ăn, học thánh thư và suy ngẫm của cá nhân.

“Hơn hết, sự mặc khải đòi hỏi chúng ta phải có đủ mức độ ngay chính của cá nhân, để thỉnh thoảng sự mặc khải có thể đến với người ngay chính, mà không cần phải cầu xin.”20

IV. Kết Luận

Cách đây nhiều năm, Chủ Tịch Spencer W. Kimball đã nói rằng “có một quyền năng trong tổ chức này mà chưa được sử dụng trọn vẹn để củng cố nhà cửa của Si Ôn và xây đắp Vương Quốc của Thượng Đế—cũng như nó sẽ không được sử dụng cho đến khi các chị em phụ nữ lẫn chức tư tế có được viễn ảnh của Hội Phụ Nữ.”21 Hội Phụ Nữ được Chúa thiết lập để tổ chức, giảng dạy và soi dẫn các con gái của Ngài nhằm chuẩn bị cho các phước lành của cuộc sống vĩnh cửu. Mục đích của chúng ta là hỗ trợ các phụ nữ của Giáo Hội trong các trách nhiệm cá nhân của họ bằng cách bảo đảm rằng mỗi buổi họp, mỗi bài học và mỗi sinh hoạt mà chúng ta đảm nhận đều giúp họ gia tăng đức tin và sự ngay chính cá nhân, củng cố gia đình và nhà cửa của họ cùng phục vụ Chúa và các con cái của Ngài.

Cách duy nhất mà chúng ta có thể thực hiện được điều này là qua việc tìm kiếm, tiếp nhận và hành động theo sự mặc khải cá nhân. Quyền năng thật sự trong tổ chức các chị em phụ nữ toàn cầu vĩ đại này nằm ở mỗi phụ nữ. Mặc dù chúng ta có thể tự thấy mình yếu kém và tầm thường, nhưng chúng ta đều có một di sản cao quý và có thể phát triển một đức tin ngang bằng với đức tin của các phụ nữ phi thường, trung tín đã sống trước chúng ta. Chúng ta có một vai trò thiết yếu trong việc xây đắp vương quốc của Thượng Đế và chuẩn bị cho sự giáng lâm của Chúa. Thật vậy, Chúa không thể hoàn thành công việc của Ngài nếu không có sự giúp đỡ của các con gái của Ngài. Vì lẽ đó, Chúa kỳ vọng chúng ta gia tăng sự phục vụ của mình. Ngài kỳ vọng chúng ta làm tròn mục đích của Hội Phụ Nữ hơn bao giờ hết. Tôi biết ơn để làm chứng về lẽ trung thật của phúc âm phục hồi của Chúa Giê Su Ky Tô và về vị tiên tri tại thế ngày nay là người hướng dẫn công việc của Ngài. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.

GHI CHÚ

  1. GLGƯ 1:17, 21–23.

  2. GLGƯ 133:37.

  3. Xin xem Lu Ca 10:38–42.

  4. Boyd K. Packer, “The Circle of Sisters,” Ensign, tháng Mười Một năm 1980, 109.

  5. Xin xem Eliza R. Snow, “Female Relief Society,” Deseret Evening News, ngày 22 tháng Tư năm 1868, 1.

  6. Teachings of Presidents of the Church: Joseph F. Smith (khóa học của Chức Tư Tế Mên Chi Xê Đéc và Hội Phụ Nữ, 1998), 184.

  7. GLGƯ 102:4.

  8. Môi Se 1:39.

  9. Dallin H. Oaks, “The Priesthood and the Auxiliaries,” Worldwide Leadership Training Meeting, ngày 10 tháng Giêng năm 2004, 17.

  10. Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn, “Memorandum of Suggestions,” ngày 29 tháng Ba năm 1940, 2.

  11. Worldwide Leadership Training Meeting, ngày 10 tháng Giêng năm 2004, 17.

  12. GLGƯ 20:47; xin xem thêm câu 51.

  13. Teachings of Presidents of the Church: Joseph F. Smith (1998), 185.

  14. An Ma 32:43.

  15. Những Tín Điều 1:13.

  16. Thư của Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn, ngày 11 tháng Hai năm 1999.

  17. Ensign, tháng Mười Một năm 1980, 110.

  18. 2 Nê Phi 32:5.

  19. Xin xem Giô Ên 2:29.

  20. Neal A. Maxwell, “Revelation,” First Worldwide Leadership Training Meeting, ngày 11 tháng Giêng năm 2003, 5.

  21. Spencer W. Kimball, “Relief Society—Its Promise and Potential,” Ensign, tháng Ba năm 1976, 4.