2013
Thu Hút đến Đền Thờ
Tháng Tư năm 2013


Được Thu Hút đến Đền Thờ

Hình Ảnh
Anh Cả Jairo Mazzagardi

Đối với nhiều người tốt, đền thờ soi dẫn những cảm nghĩ mà có thể thấm vào lòng ngay lập tức.

Trước khi tôi được kêu gọi với tư cách là thành viên của Đệ Nhị Nhóm Túc Số Thầy Bảy Mươi, vợ chồng tôi đã phục vụ vài năm ở Đền Thờ Campinas và São Paulo Brazil. Trong cả hai đền thờ đó, tôi thường kinh ngạc thấy rằng những người đi ngang đền thờ thường bị thu hút bởi đền thờ đến nỗi họ thường ngừng lại, bước vào và hỏi thăm về đền thờ.

Khi họ bước vào, chúng tôi cho họ biết rằng họ không thể đi xa hơn được nữa nếu không có sự chuẩn bị thích hợp. Sau đó, chúng tôi giải thích mục đích của đền thờ, chia sẻ một số giáo lý cơ bản của phúc âm, và mời họ gặp những người truyền giáo. Đối với nhiều người tốt, đền thờ tự nó là một cách truyền giáo phi thường vì đền thờ soi dẫn những cảm nghĩ có thể thấm vào lòng ngay lập tức.

Vợ tôi là Elizabeth và tôi đã đích thân biết được quyền năng của những cảm nghĩ như vậy. Cách đây gần 40 năm, một người bạn tốt và đồng nghiệp, là một tín hữu của Giáo Hội, bắt đầu nói về phúc âm với chúng tôi trong một cuộc chuyện trò ngẫu nhiên. Trong vài dịp, người ấy gửi những người truyền giáo đến thăm chúng tôi. Chúng tôi thích những người truyền giáo và đồng ý tham dự những cuộc thảo luận, nhưng chúng tôi không thật sự quan tâm đến điều họ giảng dạy.

Điều đó đã thay đổi vào tháng Mười năm 1978, khi người bạn đồng nghiệp của tôi mời vài người bạn, kể cả chúng tôi, đến Đền Thờ São Paulo Brazil trong thời gian đền thờ được mở cửa cho công chúng vào tham quan. Anh ấy tự trả tiền để mướn vài chiếc xe buýt để bạn bè của anh ấy có thể cùng đi với anh ấy đến đền thờ, khoảng 50 dặm (80 kilômét).

Khi bước vào phòng làm báp têm, Elizabeth cảm thấy có một điều gì đó bà chưa bao giờ cảm thấy trước đó, một điều gì đó mà về sau bà nhận ra là Đức Thánh Linh. Bà cảm thấy được một niềm vui lớn lao trong lòng mình. Vào giây phút đó, bà biết rằng Giáo Hội là chân chính và đây là Giáo Hội mà bà muốn gia nhập.

Một cảm nghĩ tương tự đến với tôi vào lúc cuối của ngày tham quan đền thờ, khi chúng tôi được dẫn đến phòng làm lễ gắn bó và được giảng dạy giáo lý về gia đình vĩnh cửu. Giáo lý đó làm cho tôi cảm động. Tôi đã thành công trong nghề nghiệp của mình nhưng từ lâu tôi đã cảm thấy một sự trống rỗng trong tâm hồn mình. Tôi không biết điều gì có thể lấp đầy khoảng trống đó, nhưng tôi cảm giác rằng điều đó có liên quan tới gia đình. Nơi đó, trong phòng làm lễ gắn bó, những điều đó bắt đầu thấy hợp lý trong tâm trí tôi.

Trong vòng một vài ngày, những người truyền giáo tiếp xúc với chúng tôi một lần nữa. Lần này, chúng tôi rất thích thú để nghe sứ điệp của họ.

Các anh cả khuyến khích chúng tôi khẩn thiết cầu nguyện về lẽ thật. Tôi quyết định rằng đây chỉ là cách duy nhất tôi có thể cầu nguyện. Tôi biết rằng tôi không thể lập cam kết để gia nhập Giáo Hội nếu không có một chứng ngôn thật sự. Tôi lo lắng về việc tiếp cận với Cha Thiên Thượng để cầu xin một sự xác nhận từ Ngài, nhưng đồng thời, tôi chắc chắn rằng Ngài sẽ trả lời tôi. Tôi chia sẻ với Ngài ước muốn sâu thẳm của lòng mình và cầu xin Ngài ban cho tôi một câu trả lời mà sẽ bảo đảm với tôi rằng việc gia nhập Giáo Hội là con đường đúng.

Tuần lễ sau trong Trường Chủ Nhật, người bạn của chúng tôi là người đã mời chúng tôi đến tham quan đền thờ ngồi bên cạnh tôi. Anh ấy nghiêng người về phía trước và bắt chuyện với tôi. Những lời anh ấy nói đã trả lời chính xác cho điều tôi đã cầu nguyện để biết. Tôi không nghi ngờ rằng Cha Thiên Thượng đang phán bảo cùng tôi qua anh ấy. Vào lúc đó, tôi là một người nghiêm nghị, cứng rắn nhưng lòng tôi đã mềm và tôi bắt đầu khóc. Khi nói xong, người bạn tôi mời vợ chồng tôi chịu phép báp têm. Chúng tôi chấp nhận.

Vào ngày 31 tháng Mười năm 1978, chưa đến một tháng sau kinh nghiệm của chúng tôi tại Đền Thờ São Paulo, chúng tôi chịu phép báp têm và được làm lễ xác nhận. Ngày hôm sau chúng tôi tham dự phiên lễ cung hiến thứ hai của Đền Thờ São Paulo. Một năm sau, chúng tôi trở lại đền thờ với hai đứa con trai của mình để được làm lễ gắn bó chung với gia đình. Tất cả ba dịp đều là những kinh nghiệm tuyệt vời, đáng ghi nhớ. Chúng tôi đã tiếp tục phát huy những cảm nghĩ đó với việc thờ phượng thường xuyên trong đền thờ trong nhiều năm.

Hai mươi tám năm tính đến cái ngày sau khi chúng tôi chịu phép báp têm, vợ chồng tôi một lần nữa đứng trong Đền Thờ São Paulo Brazil. Tôi mới vừa được kêu gọi với tư cách là chủ tịch đền thờ. Thật là một kinh nghiệm vô cùng xúc động đối với chúng tôi khi bước vào tòa nhà của Chúa và cảm nhận một lần nữa những cảm giác dịu dàng mà đã từng ảnh hưởng đến sự cải đạo của chúng tôi.

Đền thờ tiếp tục mang đến cho vợ chồng tôi hạnh phúc lớn lao. Khi thấy một cặp vợ chồng trẻ tuổi vào đền thờ để được cùng nhau làm lễ gắn bó là gia đình vĩnh cửu, thì chúng tôi cảm thấy hy vọng rất nhiều.

Nhiều người trên khắp thế giới được chuẩn bị để nghe sứ điệp về phúc âm. Họ cảm thấy một ước muốn giống như ước muốn tôi đã cảm thấy cách đây hơn 30 năm. Đền thờ và các giáo lễ đền thờ có đủ quyền năng để làm thỏa mãn ước muốn đó và lấp đầy khoảng trống của họ.

Hình do Laureni Fochetto chụp.