2017
Nhìn thoáng qua một Buổi Họp Hội Đồng
November 2017


Nhìn thoáng qua một Buổi Họp Hội Đồng

Đó là một buổi sáng Chủ Nhật, và 45 chị em phụ nữ của Tiểu Giáo Khu Bugambilias ở Guadalajara, Mexico, ngồi họp. Sau bài thánh ca mở đầu, Yara Ramirez chủ tịch Hội Phụ Nữ mời một số chị em chia sẻ những kinh nghiệm từ bài học của họ vào tuần trước.

Sau khi các chị em phụ nữ đã chia sẻ kinh nghiệm của họ trong một vài phút, Chị Ramirez viết một từ duy nhất lên trên bảng trước khi trở lại chỗ ngồi của mình trong vòng tròn.

Từ này là: “Tình Đoàn Kết.”

Dưới sự hướng dẫn của Chị Ramirez, họ giở đến Mô Si A 18:21 và đọc: “… phải đồng tâm đoàn kết trong tình thương yêu lẫn nhau.”

Chị hỏi: “Với tính cách là một Hội Phụ Nữ, chúng ta có thể làm gì để thực hành theo câu thánh thư này?”

Các chị em phụ nữ suy nghĩ trong một vài phút. Một chị chia sẻ: “Vậy thì, giới trẻ không thể đi đền thờ được. Không có đủ các chị phụ nữ thành niên để đi với họ.”

Một chị khác trông có vẻ ngạc nhiên nói: “Tôi không hề biết.” Chị ấy hỏi: “Nếu mình không biết là có nhu cầu thì làm thế nào mình có thể giúp đỡ?”

Chị Ramirez đáp: “Đó là lý do tại sao chúng ta có mặt ở đây. Có những nhu cầu giống như vậy mà tôi biết được trong hội đồng tiểu giáo khu để chúng ta đều có thể giúp đỡ.”

Một người nào đó đề nghị: “Tại sao chúng ta không lập ra một lịch trình?” Bây giờ, nhóm người đó trở nên quan tâm hơn. “Tôi nghĩ rằng giới trẻ có sắp xếp thời gian để đi đền thờ vào một ngày thứ Năm mỗi tháng.”

Một người mẹ trẻ trong nhóm thú nhận: “Tôi vẫn thấy khó khi đi đền thờ một mình.” Chị nói: “Tôi đã không đi đền thờ trong một thời gian dài, và tôi đã cảm thấy có phần nào chỉ quan tâm đến mình. Tôi rất thích đi phục vụ.”

Một vài người khác gật đầu đồng ý. Họ cũng cảm thấy rất khó khi tham dự thường xuyên như họ muốn.

Một người mẹ trẻ khác đề nghị rằng họ thay phiên trông con cho nhau và thay phiên nhau đi đền thờ.

Sau đó, các chị em phụ nữ bắt đầu hỏi nhau là họ sống ở đâu và ai là người sống gần người trẻ tuổi nào. Họ thảo luận cách làm thế nào họ có thể thay phiên giúp đỡ giới trẻ đi tham dự các buổi sinh hoạt.

Một người nào đó nói: “Vậy thì, chúng ta cũng sẽ cần phải biết rõ nhau. Chúng ta nên có các buổi sinh hoạt!”

Các chị em phụ nữ tiếp tục góp ý, đưa ra các đề nghị và đặt câu hỏi.

Vào cuối buổi họp, chị Ramirez yêu cầu thư ký của chị tóm tắt biên bản. Chị hỏi: “Các chị em đều cảm thấy như thế nào trong buổi họp?”

Họ đáp rằng họ cảm thấy ý thức hơn về nhu cầu của mọi người, rằng sự phục vụ của họ là cần thiết, và họ đang ở giữa bạn bè.

Chị hỏi: “Dựa vào những gì mình đã kinh nghiệm hôm nay, chúng ta muốn tập trung vào các hành động cụ thể nào trong tháng này với tính cách là một Hội Phụ Nữ?”

Họ quyết định chung với cả nhóm là có một bữa ăn vào ngày Chủ Nhật đó sau nhà thờ, bắt đầu chơi bóng chuyền vào tối thứ Năm, lập lịch trình đi tham dự đền thờ, và hoạch định cách giúp giới trẻ đi tham dự các buổi sinh hoạt.

Chị Ramirez kết luận bằng cách mời mỗi chị em suy nghĩ về những cách chị có thể phục vụ trong tuần này. “Đức Thánh Linh sẽ tiếp tục thúc giục chúng ta khi chúng ta hành động riêng rẽ cũng như chung một Hội Phụ Nữ. Tôi mời các chị em hãy sẵn sàng chia sẻ những kinh nghiệm của mình vào Chủ Nhật tới.”