2007
Ta Sẽ Cho Các Nguơi Sự Yên Nghỉ
Tháng Tư năm 2007


Ta Sẽ Cho Các Nguơi Sự Yên Nghỉ

Lòng tôi đau đớn với nỗi đau đớn của chị. Tôi muốn giúp chị rất nhiều vì tôi cảm thấy rằng sự ăn năn và ước muốn của chị để làm điều đúng là chân thật.

Tôi đang phục vụ với tư cách là một người truyền giáo thì tôi gặp Susie (danh tính được thay đổi). Chị ấy và gia đình của mình đã được giảng dạy phúc âm bởi hai người truyền giáo đang làm việc trong văn phòng phái bộ truyền giáo với tôi. Họ đã nhận được tất cả các bài học và đã chấp nhận lời mời chịu phép báp têm và làm lễ xác nhận. Đó là đặc ân của tôi để phỏng vấn gia đình tuyệt vời có bốn người này: người mẹ, người cha, người em trai và Susie.

Tôi đã hoàn tất các cuộc phỏng vấn về phép báp têm cho ba người kia trong gia đình đó và thấy rằng họ đã sẵn sàng một cách kỳ diệu và phấn khởi để được thuộc vào vương quốc của Chúa. Nhưng khi Susie bước vào thì chị dường như trầm lặng và có phần nào do dự khi họp với tôi.

Tôi bắt đầu đặt những câu hỏi về điều mà chị đã được giảng dạy. Chị biết về câu chuyện của Tiên Tri Joseph Smith và tin câu chuyện đó; chị đã đọc Sách Mặc Môn và biết rằng sách đó là chân chính; và chị chấp nhận Giáo Hội là Giáo Hội chân chính duy nhất và hiện có mặt trên thế gian và muốn thuộc vào Giáo Hội. Tôi hỏi Susie về sự sẵn lòng của chị để sống theo luật thập phân, Lời Thông Sáng và các giáo lệnh khác. Chị nói rằng chị hiểu những điều này và sẵn lòng sống theo trong suốt cuộc đời còn lại của mình. Quả thật, cuộc phỏng vấn này cũng nhiều phần giống như những cuộc phỏng vấn mà tôi đã có với những người kia trong gia đình của chị.

Rồi tôi hỏi: “Chị có thể nói cho tôi biết luật trinh khiết là gì không?” Sắc mặt của chị lập tức thay đổi. Tôi nhanh chóng nhận thấy rằng chính là vì điều này mà chị dường như do dự để họp với tôi. Trước khi tôi có thể nói về bất cứ điều gì thì đôi tay của chị ôm lấy mặt, gập người xuống, và bắt đầu khóc nức nở.

Chúng tôi ngồi đó mà không nói gì trong vài phút. Tôi không biết chắc phải nói điều gì, và Susie không thể ngừng khóc. Tôi cầu xin Chúa giúp đỡ và hỏi Susie có điều gì sai trái chăng. Cuối cùng chị ngẩng mặt lên và nói cho tôi biết rằng vài tuần trước khi gặp những người truyền giáo, chị và người bạn trai của chị đã làm những điều mà những người truyền giáo đã dạy cho chị biết là sai theo như luật pháp của Chúa. Chị nói cho người bạn trai của chị biết điều chị đã học được và bảo người ấy rằng chị không còn muốn tiếp tục mối quan hệ như thế nữa. Chị còn đề nghị với người ấy nên gặp những người truyền giáo và nghe điều mà giờ đây chị biết là chân chính. Tuy nhiên, tội lỗi vì tham dự vào những hành động này đã trĩu nặng tâm hồn chị.

Lòng tôi đau đớn với nỗi đau đớn của chị. Tôi muốn giúp chị rất nhiều vì tôi cảm thấy rằng sự ăn năn và ước muốn của chị để làm điều đúng và chịu phép báp têm là chân thật. Vào lúc đó, sự đáp ứng cho lời cầu nguyện của tôi đến rất rõ ràng. Tôi hỏi chị: “Susie, chị có muốn được giải thoát ra khỏi tội lỗi và nỗi đau đớn về tội lỗi này không?” Một lần nữa đôi tay chị ôm lấy mặt, và đầu cúi xuống. Chị chỉ thốt ra có một lời: “Vâng.” Nước mắt chị tuôn trào nhiều hơn, và tôi an ủi chị bằng cách nói về Sự Chuộc Tội và cách thức chị có thể áp dụng Sự Chuộc Tội vào cuộc sống của chị. Tôi giải thích rằng một mục đích của phép báp têm và lễ xác nhận là chữa lành tâm hồn của những người chân thành hối cải, và tôi chắc chắn rằng tôi đã thấy chị rất thành thật.

Chúng tôi hoàn tất cuộc phỏng vấn với một lời cầu nguyện. Thánh Linh của Chúa đã hiện diện một cách rõ ràng, mạnh mẽ hơn bao giờ hết từ trước đến nay mà tôi đã từng cảm thấy được trong một cuộc phỏng vấn.

Người bạn đồng hành của tôi và tôi đến giáo đường ngay trước khi lễ báp têm. Không có thời giờ để nói chuyện với Susie hoặc gia đình của chị trước buổi lễ. Sau phần hát và nói chuyện, họ chịu phép báp têm—trước hết là mẹ chị, rồi đến ba chị, rồi em chị và cuối cùng là chị. Chị bước vào hồ nước và nụ cười của chị đã cho thấy kết quả—sự chữa lành của Đức Thầy đang tác động lòng chị. Khi chị bước ra khỏi nước, mắt chị cũng như mắt tôi đều nhòa lệ. Nụ cười của chị rạng rỡ hơn trước, và sắc mặt của chị đầy hớn hở. Vào lúc ấy, tôi hiểu được lý do Đấng Cứu Rỗi đã dạy: “Hỡi những kẻ … gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ” (Ma Thi Ơ 11:28).

Chúng tôi chỉ nói chuyện với nhau vắn tắt sau buổi lễ. Tôi chào mừng gia đình đó là các tín hữu mới trong vương quốc của Chúa. Khi bắt tay Susie, tôi đã muốn nói cho chị ấy biết về kinh nghiệm này đã có ý nghĩa biết bao đối với tôi. Tôi đã hối cải trong cuộc sống của mình và cảm nhận được quyền năng của Sự Chuộc Tội, nhưng tôi cảm thấy biết ơn đã cảm nhận được quyền năng đó hơn bao giờ hết nhờ vào sự quen biết của tôi với chị ấy.

Việc gia nhập Giáo Hội tự nó là một thử thách. Việc gia nhập trong những hoàn cảnh riêng tư đầy lo âu như vậy phải là một thử thách càng lớn hơn đối với Susie, giống như đối với nhiều tín hữu mới. Nhưng Sự Chuộc Tội của Chúa Giê Su Ky Tô đã làm cho thử thách đó có vượt qua được và đưa người con gái tuyệt vời này của Thượng Đế đến với sự cải đạo và một sự chữa lành tâm hồn. Điều này cũng dạy cho một người truyền giáo trẻ tuổi dễ nhạy cảm một bài học quan trọng về việc áp dụng Sự Chuộc Tội vào cuộc sống của người ấy.