2012
Những Nhu Cầu Đặc Biệt và Sự Phục Vụ Được Thực Hiện
2012


Sứ Điệp Thăm Viếng Giảng Dạy của Hội Phụ Nữ, tháng Chín năm 2012

Những Nhu Cầu Đặc Biệt và Sự Phục Vụ Được Thực Hiện

Thành tâm nghiên cứu tài liệu này, và nếu thích hợp, hãy thảo luận tài liệu này với các chị em phụ nữ mà các chị em thăm viếng. Sử dụng những câu hỏi để giúp các chị em củng cố các chị em phụ nữ của mình và làm cho Hội Phụ Nữ thành một phần tích cực trong cuộc sống riêng của mình.

Hình Ảnh
Biểu tượng của Hội Phụ Nữ

Đức tin, Gia đình, Trợ giúp

Chủ Tịch Thomas S. Monson nói: “Những người khác luôn luôn có nhu cầu, và mỗi người chúng ta có thể làm một điều gì đó để giúp đỡ một người nào đó. … Trừ khi chúng ta hy sinh bản thân để phục vụ những người khác, nếu không sẽ có rất ít mục đích trong cuộc sống của chúng ta.”1

Là các giảng viên thăm viếng, chúng ta có thể chân thành tiến đến việc biết và yêu thương mỗi chị em phụ nữ mình đến thăm. Tình yêu thương của chúng ta đối với họ sẽ tuôn chảy tự nhiên từ việc phục vụ những người chúng ta đến thăm (xin xem Giăng 13:34–35).

Làm thế nào chúng ta có thể biết được những nhu cầu thuộc linh và vật chất của các chị em phụ nữ của mình để có thể phục vụ khi cần thiết? Là các giảng viên thăm viếng, chúng ta có quyền nhận được sự soi dẫn khi chúng ta cầu nguyện về những người mình đến thăm.

Việc duy trì sự liên lạc thường xuyên với các chị em phụ nữ của chúng ta cũng rất quan trọng. Những lần đi thăm riêng, những cú điện thoại, một bức thư ngắn đầy khuyến khích, email, ngồi với chị phụ nữ ấy, một lời khen ngợi chân thành, tìm đến hỏi han chị ấy ở nhà thờ, giúp chị ấy trong lúc bị bệnh hoặc hoạn nạn, và các hành động phục vụ khác đều giúp chúng ta trông nom và củng cố lẫn nhau.2

Các giảng viên thăm viếng được yêu cầu phải báo cáo về sự an lạc, bất cứ nhu cầu đặc biệt nào của các chị phụ nữ, và sự phục vụ được thực hiện cho họ. Những loại báo cáo này và sự phục vụ của chúng ta đối với các chị em phụ nữ của mình giúp chúng ta thể hiện vai trò môn đồ của mình.3

Từ Thánh Thư

Giăng 10:14–16; 3 Nê Phi 17:7, 9; Mô Rô Ni 6:3–4

Từ Lịch Sử của Chúng Ta

Mối quan tâm của chương trình thăm viếng giảng dạy luôn luôn là phục vụ lẫn nhau. Qua sự phục vụ liên tục, chúng ta mang đến lòng nhân từ và tình bằng hữu vượt quá những lần thăm viếng hằng tháng. Chính là sự tận tâm chu đáo của chúng ta mới là điều đáng kể.

Mary Ellen Smoot, chủ tịch trung ương thứ 13 nói: “Ước muốn của tôi là khẩn nài với các chị em phụ nữ hãy ngừng lo lắng về một cú điện thoại hoặc một cuộc thăm viếng hằng quý hay hằng tháng.” Chị yêu cầu chúng ta phải “thay vì thế tập trung vào việc nuôi dưỡng những tâm hồn mềm yếu.”4

Chủ Tịch Spencer W. Kimball (1895–1985) dạy: “Việc chúng ta phục vụ lẫn nhau trong vương quốc là điều thiết yếu.” Tuy nhiên ông nhìn nhận rằng không phải tất cả mọi sự phục vụ đều cần phải anh hùng. Ông nói: “Các hành động phục vụ của chúng ta thường xuyên gồm có lời khuyến khích giản dị hoặc sự giúp đỡ với những công việc thế tục, nhưng những kết quả vinh quang biết bao có thể tràn tuôn … từ những hành động nhỏ nhặt nhưng thận trọng!”5

Ghi Chú

  1. Thomas S. Monson, “Hôm Nay, Tôi Đã Làm Được Gì cho Người Khác?” Liahona, tháng Mười Một năm 2009, 85.

  2. Xin xem Handbook 2: Administering the Church (2010), 9.5.1.

  3. Xin xem Handbook 2, 9.5.4.

  4. Mary Ellen Smoot, trong Daughters in My Kingdom: The History and Work of Relief Society (2011), 117.

  5. Teachings of Presidents of the Church: Spencer W. Kimball (2006), 82.

Tôi Có Thể Làm Gì?

  1. Tôi có đang tìm kiếm sự soi dẫn cá nhân để biết cách đáp ứng các nhu cầu thuộc linh và vật chất của mỗi chị em phụ nữ mà tôi được chỉ định để trông nom không?

  2. Làm thế nào các chị em phụ nữ mà tôi trông nom biết rằng tôi quan tâm đến họ và gia đình họ?