2016
Phần Đất của Chúng Ta
April 2016


Phần Đất của Chúng Ta

Được Phước vì Tuân Theo Luật Thập Phân

Sabrina T., São Paulo, Brazil

Hình Ảnh
young woman with cell phone

Khi tôi còn nhỏ, gia đình tôi và tôi trải qua rất nhiều thử thách tài chính mà kéo dài cho đến khi tôi khoảng 10 tuổi. Cha tôi không thể tìm được việc làm nào khác, do đó, ông đi bán hàng ngoài đường và kiếm được rất ít tiền. Mẹ tôi ở nhà chăm sóc cho tôi và em trai tôi.

Nhưng mặc dù trải qua rất nhiều hoạn nạn nhưng chúng tôi đã có một chứng ngôn về việc đóng tiền thập phân và dâng hiến những của lễ khác. Chúng tôi đóng tiền thập phân của mình một cách trung tín mỗi tháng và không bao giờ thiếu thứ gì cả. Chúng tôi biết chắc rằng chúng tôi tiếp tục được phước vì lòng nhân từ bao la của Chúa và vì Ngài giữ lời hứa của Ngài khi chúng tôi tuân theo các lệnh truyền của Ngài.

Cuối cùng những ngày đầy thử thách về tài chính đã kết thúc. Các phước lành mà Chúa đã ban cho chúng tôi trong vài năm gần đây thật là đáng ngạc nhiên.

Tôi biết rằng đối với những người đóng tiền thập phân một cách trung tín và hiến dâng các của lễ của họ trong tình yêu thương nhằm ban phước cho cuộc sống của những người khác, thì sẽ không thiếu một thứ gì và thậm chí còn có một điều gì đó tốt hơn có thể xảy ra, như với tôi và gia đình tôi. Các phước lành sẽ gia tăng. Tôi biết như vậy. Tôi đã sống theo như vậy.

Lương Thiện trong Mọi Điều

Alivsi H., Jalisco, Mexico

Vào đầu mỗi học kỳ ở trường, chúng tôi đều nhận được một bộ sản phẩm miễn phí gồm có một quyển sổ tay ghi chép, một cuốn sổ ghi lịch học và một sản phẩm mẫu nào đó. Một năm nọ, tôi đứng xếp hàng để nhận bộ sản phẩm của mình và nhận ra rằng mẫu mà tôi đã nhận được thật là đặc biệt hữu ích đối với tôi.

Vào cuối ngày, tôi thấy rằng họ đã đưa cho tôi hai mẫu của cùng một sản phẩm. Thật là dễ dàng để xếp hàng một lần nữa và nhận được một bộ thứ hai, và tôi đã quyết định làm như vậy. Xét cho cùng, những sản phẩm đó miễn phí và tôi cần sản phẩm đó.

Tôi ghé vội vào phòng vệ sinh, ở đó tôi đã thấy một cái điện thoại di động mà một cô gái nào đó đã tình cờ bỏ quên. Đó là một trong những điện thoại đời mới nhất, và tôi mới vừa bị mất cái điện thoại của mình một tuần trước đó. Nhưng tôi còn không nghĩ là sẽ giữ cái điện thoại đó. Tôi tự nhủ: “Như thế là ăn cắp.”

Sau đó, trên đường đi lấy sản phẩm miễn phí thứ hai, tôi nhận biết rằng mình sẽ không lương thiện nếu giữ lại cái điện thoại vì tôi sẽ phải nói dối và nói rằng trước đó tôi đã không có một cái điện thoại.

Tôi vô cùng biết ơn về kinh nghiệm nhỏ này mà đã dạy cho tôi một bài học quan trọng. Tôi mang trả lại cái điện thoại và đi về nhà chỉ với một quyển sổ tay ghi chép, một cuốn sổ ghi lịch học, và một sản phẩm mẫu, nhưng với một cảm giác tốt đẹp vì đã chân thật trong tất cả mọi điều, cho dù nhỏ nhặt như thế nào đi nữa.