2016
Bữa Ăn Tối Cuối Cùng của Melva
October 2016


Những Ý Nghĩ

Bữa Ăn Tối Cuối Cùng của Melva

Tác giả hiện sống ở Utah, Hoa Kỳ.

“Mẹ có muốn cố gắng dự phần Tiệc Thánh không?” Tôi hỏi người mẹ sắp qua đời của tôi.

Hình Ảnh
sacrament with elderly woman

Tranh do Christopher Thornock minh họa

Mẹ tôi sống đến 92 tuổi và qua đời mới gần đây. Bà đang ở trong bệnh viện khi các bác sĩ quyết định rằng không thể làm gì được nữa ngoại trừ việc làm cho bà cảm thấy thoải mái dễ chịu cho đến khi bà qua đời.

Khi mọi điều đã được chuẩn bị để đưa bà về nhà, hai người anh em từ một tiểu giáo khu địa phương đã vào phòng và hỏi tôi là mẹ tôi có muốn dự phần Tiệc Thánh không. Lúc đầu, tôi nói với họ: “Cám ơn, không cần đâu.” Mẹ hầu như không thể nuốt được. Sau đó tôi nói: “Tuy nhiên, để tôi hỏi lại bà nhé.” Tôi ghé vào tai bà và nói: “Có hai người nắm giữ chức tư tế ở đây. Mẹ có muốn cố gắng dự phần Tiệc Thánh không?” Bằng một giọng yếu ớt nhưng rõ ràng, bà đáp: “Muốn.”

Sau khi phần ban phước của Tiệc Thánh, tôi nhặt một mẩu bánh từ khay lên, bẻ nhỏ và nhẹ nhàng đặt vào miệng bà. Bà cố gắng trệu trạo nhai nhỏ mẩu bánh trong một chốc lát, và tôi nhỏ nhẹ xin lỗi hai người đàn ông vì đã mất nhiều thời gian. Họ trấn an tôi là không sao cả. Sau lời cầu nguyện Tiệc Thánh cho nước, tôi lấy một chén nhựa nhỏ đựng nước và đưa lên môi bà. Bà chỉ uống một ngụm nhỏ, nhưng tôi rất ngạc nhiên trước cách bà đã nuốt nước suông sẻ.

Tôi cám ơn hai người anh em này, và họ đi sang phòng bên cạnh. Mẹ tôi qua đời một cách thanh thản khoảng một giờ sau đó.

Những ngày sau đó, tôi nhận thấy một khoảnh khắc mà tôi đã được phép chia sẻ với mẹ tôi thật là thiêng liêng biết bao. Việc cuối cùng bà đã làm trong cuộc sống này là dự phần Tiệc Thánh. Lời cuối cùng bà thốt ra là “Muốn”—muốn nhận được Tiệc Thánh, muốn dâng lên “một tấm lòng đau khổ và một tâm hồn thống hối làm của lễ hy sinh” (3 Nê Phi 9:20), muốn mang danh của Chúa Giê Su Ky Tô và hứa luôn tưởng nhớ tới Ngài, muốn nhận được Thánh Linh của Ngài. Những điều cuối cùng được thốt ra từ đôi môi của bà là biểu tượng của lễ Tiệc Thánh.

Hương vị của bữa ăn cuối cùng của bà phải thật là ngọt ngào biết bao đối với bà! Mặc dù quá yếu để cử động hoặc nói chuyện, nhưng chắc hẳn bà đã cảm thấy sống trong Đấng Ky Tô như thế nào! Chắc hẳn bà đã cảm thấy biết ơn biết bao về quyền năng cứu chuộc và làm cho có khả năng của Ngài mà mang bà đi qua những giây phút cuối cùng của cuộc sống trần thế và mang đến cho bà niềm hy vọng về cuộc sống vĩnh cửu.

Mỗi tuần khi chúng ta dự phần Tiệc Thánh, cầu xin cho tất cả chúng ta đều biết ơn cho cơ hội chúng ta có để tái lập các giao ước của mình và cảm nhận được sự tha thứ và ân điển khi cố gắng trở nên giống như Cha trên Trời và Vị Nam Tử của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô. Rồi, bánh và nước có thể là dành cho chúng ta, cũng như chắc hẳn đã dành cho mẹ tôi, “ngon ngọt hơn hết thảy những [gì] ngon ngọt khác, … và tinh khiết hơn tất cả những gì tinh khiết” (An Ma 32:42).