2010–2019
Tấm Lòng của Người Đàn Bà Góa
Tháng Mười năm 2017


Tấm Lòng của Người Đàn Bà Góa

Chúng ta hãy cùng nhau với tư cách là Các Thánh Hữu trên toàn cầu làm điều gì cần thiết để có được tấm lòng của người đàn bà góa, thực sự vui mừng trong các phước lành mà sẽ lấp đầy “những nhu cầu” phát sinh.

Tôi đã có được phước lành lớn lao khi phục vụ giữa Các Thánh Hữu ở khu vực Thái Bình Dương trong hầu hết cuộc đời trưởng thành của tôi. Đức tin, tình yêu thương và những hy sinh tuyệt vời của Các Thánh Hữu tận tâm này làm lòng tôi tràn ngập sự soi dẫn, biết ơn và niềm vui. Câu chuyện của họ giống như câu chuyện của riêng các anh chị em.

Tôi nghĩ rằng Các Thánh Hữu này có nhiều điểm tương đồng với người đàn bà góa mà Đấng Cứu Rỗi đã quan sát trong khi Ngài “ngồi … coi dân chúng bỏ tiền vào thể nào. Có lắm người giàu bỏ nhiều tiền;

“cũng có một mụ góa nghèo kia đến bỏ hai đồng tiền. …

“Ngài bèn kêu môn đồ mà phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, mụ góa nghèo nầy đã bỏ tiền vào rương nhiều hơn hết thảy những người đã bỏ vào.

“Vì mọi kẻ khác lấy của dư mình bỏ vào, còn mụ nầy nghèo cực lắm, đã bỏ hết của mình có, là hết của có để nuôi mình.”1

Mặc dù hai đồng tiền của bà ấy là một đóng góp ít ỏi, nhưng đối với Đấng Cứu Rỗi thì của lễ dâng đó của bà có giá trị cao nhất, vì bà đã dâng lên hết tất cả mọi thứ bà có. Trong giây phút đó, Đấng Cứu Rỗi đã hoàn toàn biết người đàn bà góa này, vì của lễ dâng của bà đã cho Ngài thấy tấm lòng của bà. Chất lượng và chiều sâu của tình yêu thương và đức tin của bà đến mức mà bà dâng hiến tất cả những gì bà có và biết rằng bà sẽ nhận được điều bà mong muốn.

Tôi cũng đã thấy tấm lòng như vậy nơi Các Thánh Hữu ở khu vực Thái Bình Dương. Trong một ngôi làng nhỏ trên một trong những hòn đảo này, vợ chồng một ông lão đã chấp nhận lời mời của những người truyền giáo để chân thành cầu vấn Chúa xem những bài học họ được giảng dạy có chân chính không. Trong tiến trình này, họ cũng cân nhắc các hậu quả của những cam kết mà họ sẽ cần phải lập nếu câu trả lời mà họ nhận được dẫn đến việc họ chấp nhận phúc âm phục hồi. Họ đã nhịn ăn và cầu nguyện để biết được lẽ trung thực của Giáo Hội và tính xác thực của Sách Mặc Môn. Sự đáp ứng cho những lời cầu nguyện của họ đã đến dưới hình thức một lời khẳng định dịu dàng nhưng rõ ràng: “Đúng vậy! Điều đó là chân chính!”

Sau khi nhận được sự làm chứng này, họ đã chọn chịu phép báp têm. Đây không phải là một sự lựa chọn mà cá nhân họ không phải trả giá. Quyết định chấp nhận phúc âm và chịu phép báp têm của họ phải trả bằng một cái giá rất cao. Họ bị mất việc làm, họ hy sinh địa vị trong xã hội, nhiều mối quan hệ bạn bè quan trọng chấm dứt, và sự ủng hộ, tình yêu thương và sự kính trọng của gia đình cũng mất đi. Bây giờ họ đi nhà thờ mỗi Chủ Nhật, trao đổi những cái nhìn ngượng nghịu với bạn bè và hàng xóm đang đi ngược hướng với họ.

Trong hoàn cảnh khó khăn này, người anh em tốt lành này được hỏi ông cảm thấy như thế nào về quyết định của họ để gia nhập Giáo Hội. Câu trả lời đơn giản và vững vàng của ông là “Giáo Hội là chân chính, phải không? Sự chọn lựa của chúng tôi đã rõ ràng rồi.”

Hai Thánh Hữu mới được cải đạo này thực sự có tấm lòng của người đàn bà góa. Họ, giống như người đàn bà góa, “đã bỏ hết của mình có,” cố ý bỏ hết những gì họ đang có. Kết quả của tấm lòng tin tưởng và đức tin bền bỉ của họ trong thời kỳ khó khăn đó là gánh nặng của họ đã được vơi nhẹ. Họ được trợ giúp và bao quanh bởi các tín hữu Giáo Hội đầy lòng hỗ trợ và phục sự, và cá nhân họ đã được củng cố nhờ vào sự phục vụ của họ trong những chức vụ kêu gọi của Giáo Hội.

Sau khi họ đã từ bỏ hết rồi, thì ngày vĩ đại nhất đã đến khi họ được làm lễ gắn bó trong đền thờ thành một gia đình vĩnh cửu. Cũng giống như điều Ngài đã làm đối với những người cải đạo dưới sự lãnh đạo của An Ma, “Chúa đã ban thêm sức mạnh cho họ để họ có thể mang những gánh nặng ấy một cách dễ dàng, và họ đã tuân phục tất cả ý muốn của Chúa một cách vui vẻ và đầy kiên nhẫn.”2 Đó chính là tấm lòng của người đàn bà góa đã được cho thấy nơi cặp vợ chồng tuyệt vời này.

Tôi xin nói về một kinh nghiệm khác nơi mà tấm lòng của người đàn bà góa đã được cho thấy trọn vẹn. Ở Samoa, chúng tôi làm việc với các hội đồng làng để những người truyền giáo được phép vào làng thuyết giảng phúc âm. Cách đây vài năm, tôi đã có một cuộc trò chuyện với một vị đứng đầu một ngôi làng nơi mà những người truyền giáo đã bị cấm trong nhiều năm. Cuộc nói chuyện của tôi xảy ra không lâu sau khi vị trưởng làng này đã mở cửa làng ra cho Giáo Hội vào, cho phép những người truyền giáo của chúng ta giảng dạy những người thích học hỏi về phúc âm và các giáo lý phúc âm.

Sau rất nhiều năm mới có sự thay đổi kỳ diệu mới mẻ này, tôi đã tò mò muốn biết về điều gì đã xảy ra mà khiến cho vị trưởng làng làm hành động này. Tôi hỏi về điều này, và vị trưởng làng mà tôi đang nói chuyện đã đáp: “Một người có thể sống trong bóng tối trong một khoảng thời gian, nhưng sẽ có một lúc mà người ấy sẽ muốn bước vào trong ánh sáng.”

Khi mở cửa làng ra, vị trưởng làng này đã cho thấy tấm lòng của người đàn bà goá—một tấm lòng được xoa dịu khi sự ấm áp và ánh sáng của lẽ thật được bộc lộ. Vị lãnh đạo này đã sẵn lòng từ bỏ những truyền thống qua nhiều năm tháng, đối đầu với nhiều sự chống đối, và đứng vững để những người khác có thể được ban phước. Đây là một vị lãnh đạo có tấm lòng tập trung vào sự an lạc và hạnh phúc của dân mình thay vì quan tâm đến truyền thống, văn hoá và quyền lực cá nhân. Vị này đã hành động bất chấp các mối quan tâm đó vì điều mà Chủ Tịch Thomas S. Monson đã dạy chúng ta: “Khi noi theo gương của Đấng Cứu Rỗi, chúng ta sẽ có cơ hội để làm một ánh sáng trong cuộc sống của những người khác.”3

Cuối cùng, tôi xin chia sẻ với các anh chị em một kinh nghiệm nữa ở giữa Các Thánh Hữu ở khu vực Thái Bình Dương mà vẫn còn ăn sâu trong tâm hồn tôi. Cách đây vài năm, tôi là một cố vấn trẻ tuổi cho một giám trợ trong một tiểu giáo khu mới ở American Samoa. Chúng tôi có 99 tín hữu gồm có các nhà nông tự trồng trọt để sinh sống, các công nhân đóng hộp, công chức chính phủ và gia đình họ. Khi Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn tuyên bố vào năm 1977 rằng một ngôi đền thờ sẽ được xây cất ở Samoa, thì tất cả chúng tôi đều bày tỏ sự vui mừng và lòng tạ ơn. Việc đi đền thờ từ American Samoa vào thời điểm đó đã đòi hỏi phải đi đến Hawaii hoặc New Zealand. Đây là cuộc hành trình rất tốn kém vượt quá khả năng của nhiều tín hữu trung thành của Giáo Hội.

Trong khoảng thời gian này, các tín hữu được khuyến khích quyên góp vào quỹ xây cất để phụ giúp việc xây cất đền thờ. Trong tinh thần này, vị giám trợ của chúng tôi đã yêu cầu các tín hữu tiểu giáo khu phải thành tâm suy nghĩ những gì họ có thể hiến tặng. Một ngày đã được dành ra cho các gia đình quy tụ lại để quyên góp. Về sau, khi các khoản đóng góp này được mở ra ở nơi kín đáo thì giám trợ đoàn của chúng tôi đã rất khiêm nhường và xúc động trước đức tin và sự rộng rãi của các tín hữu tiểu giáo khu tuyệt vời của chúng tôi.

Vì biết rõ mỗi gia đình và hoàn cảnh của họ, tôi thấy có một cảm giác đầy kinh ngạc, kính trọng và khiêm nhường vững mạnh và lâu dài. Về mọi mặt, đây là hai đồng tiền của người đàn bà góa ngày nay đã được sẵn lòng dâng hiến từ “tài sản ít ỏi” của họ với niềm vui mừng trong phước lành đã được hứa về việc xây cất một đền thờ thánh của Chúa ở Samoa. Các gia đình này đã dâng hiến tất cả những gì họ có thể có lên Chúa, với đức tin rằng họ sẽ nhận được phước lành này. Của lễ dâng của họ biểu lộ tấm lòng của người đàn bà góa. Tất cả những người dâng hiến đã làm như vậy với sự sẵn lòng và vui mừng vì tấm lòng của người đàn bà góa ở bên trong họ có thể nhìn thấy với con mắt đức tin các phước lành cao quý nhất được dành cho gia đình họ, và cho tất cả mọi người ở Samoa và American Samoa, trong nhiều thế hệ mai sau. Tôi biết rằng các của lễ dâng của họ, hai đồng tiền của người đàn bà góa, đã được Chúa biết và chấp nhận.

Tấm lòng của người đàn bà góa mà đã cho hai đồng tiền là tấm lòng sẽ cho hết tất cả bằng cách hy sinh; bằng cách chịu đựng gian khổ, sự ngược đãi và từ khước; và bằng cách mang nhiều loại gánh nặng. Tấm lòng của người đàn bà góa là một tấm lòng có cảm giác, cảm nghĩ, và biết được ánh sáng của lẽ thật và sẽ cho đi bất cứ điều gì để tiếp nhận lẽ thật đó. Tấm lòng này cũng giúp người khác nhìn thấy cùng ánh sáng đó và đến cùng một thước đo hạnh phúc và niềm vui vĩnh cửu. Cuối cùng, tấm lòng của người đàn bà góa được định nghĩa bằng một sự sẵn lòng để cho hết tất cả nhằm xây lên vương quốc của Thượng Đế trên thế gian.

Chúng ta hãy cùng nhau với tư cách là Các Thánh Hữu trên toàn cầu làm điều gì cần thiết để có được tấm lòng của người đàn bà góa, thực sự vui mừng trong các phước lành mà sẽ lấp đầy “những nhu cầu” phát sinh. Lời cầu nguyện của tôi cho mỗi người chúng ta là lời khẩn nài để có tấm lòng nhằm mang gánh nặng của chúng ta, có những hy sinh cần thiết, và có ý muốn để hành động và dâng hiến. Tôi hứa rằng Chúa sẽ không để các anh chị em thiếu thốn đâu. Tấm lòng của người đàn bà góa tràn đầy sự tạ ơn rằng Đấng Cứu Rỗi là “người từng trải sự buồn bực”4 để chúng ta sẽ không phải nếm “chén đắng.”5 Bất chấp những yếu kém và thiếu sót của chúng ta, và vì thế mà Ngài vẫn tiếp tục dâng hiến bàn tay đã bị đâm thủng của Ngài ra cho lợi ích của chúng ta. Ngài sẽ nâng chúng ta lên nếu chúng ta sẵn lòng bước vào ánh sáng phúc âm của Ngài, chấp nhận Ngài, và để cho Ngài làm tràn đầy “những nhu cầu” của chúng ta.

Tôi làm chứng về tình yêu thương vĩ đại mà chúng ta có thể chia sẻ với tư cách là các môn đồ và tín đồ của Chúa Giê Su Ky Tô. Tôi yêu mến và tán trợ Chủ Tịch Thomas S. Monson là vị tiên tri của Thượng Đế trên thế gian. Sách Mặc Môn là một chứng thư khác về Chúa Giê Su Ky Tô cho thế gian, và tôi mời tất cả mọi người đọc sách đó và khám phá ra sứ điệp của sách đó dành cho các anh chị em. Tất cả những người nào chấp nhận lời mời gọi của Chúa để đến với Ngài sẽ tìm được bình an, tình yêu thương và ánh sáng. Chúa Giê Su Ky Tô là Đấng Gương Mẫu và Đấng Cứu Chuộc vĩ đại của chúng ta. Chỉ qua Chúa Giê Su Ky Tô, và phép lạ của Sự Chuộc Tội vô hạn của Ngài, chúng ta mới có thể nhận được cuộc sống vĩnh cửu. Tôi làm chứng về điều này trong thánh danh của Ngài, chính là Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.