2010–2019
Lẽ Thật của Tất Cả Mọi Điều
Tháng Mười năm 2017


Lẽ Thật của Tất Cả Mọi Điều

Mỗi người chúng ta có trách nhiệm cá nhân để làm điều gì cần thiết nhằm đạt được và giữ được một chứng ngôn vững mạnh.

Chúng ta đến đây buổi tối hôm nay với niềm hy vọng và đức tin rằng bằng một cách nào đó, chúng ta sẽ ra về được củng cố và ban phước bởi Đức Thánh Linh, là Đấng giảng dạy lẽ thật.1 Chính là về sự tìm kiếm chân lý của cá nhân chúng ta mà tôi muốn nói.

Khi còn là thanh niên, tôi đã có nhiều câu hỏi về Giáo Hội. Một số câu hỏi của tôi là chân thành. Những câu hỏi khác thì không và phản ánh những mối nghi ngờ của người khác.

Tôi thường thảo luận những câu hỏi của tôi với mẹ tôi. Tôi chắc rằng bà đã có thể cảm thấy rằng nhiều câu hỏi của tôi là chân thành và thật thà. Tôi nghĩ là bà có hơi thất vọng vì những câu hỏi ít chân thành và dùng để tranh luận hơn. Tuy nhiên, bà không bao giờ làm tôi khó chịu khi đặt câu hỏi. Bà thường lắng nghe và cố gắng trả lời. Khi cảm thấy rằng bà đã nói hết những gì bà có thể nói mà tôi vẫn còn thắc mắc, thì bà thường nói như sau: “David à, đó là một câu hỏi hay. Trong khi con đang tìm tòi, đọc và cầu nguyện để có câu trả lời, tại sao con không làm những điều mà con biết là nên làm và không làm những điều mà con biết là không nên làm?” Điều này đã trở thành mẫu mực cho sự tìm kiếm lẽ thật của tôi. Qua việc nghiên cứu, cầu nguyện, và tuân giữ các lệnh truyền, tôi đã thấy rằng có những câu trả lời cho tất cả những câu hỏi quan trọng của tôi. Tôi cũng thấy rằng đối với một số câu hỏi, thì cần phải có đức tin, sự kiên nhẫn và mặc khải liên tục.2

Mẹ tôi cho tôi trách nhiệm phát triển đức tin và tìm kiếm câu trả lời. Bà biết rằng những câu trả lời quan trọng sẽ đến từ việc tìm kiếm lẽ thật của tôi theo cách mà Cha Thiên Thượng đã quy định. Bà biết rằng tôi cần phải tìm ra lẽ thật. Bà biết rằng tôi cần phải thành thật trong các câu hỏi của tôi và sẵn lòng hành động theo điều tôi đã biết là đúng. Bà biết rằng tôi cần phải nghiên cứu và cầu nguyện và tôi cần phải phát triển sự kiên nhẫn nhiều hơn khi tôi tìm kiếm câu trả lời từ Chúa. Sự sẵn lòng để kiên nhẫn là một phần của sự tìm kiếm lẽ thật của chúng ta và một phần mẫu mực của Chúa để mặc khải lẽ thật.3

Theo thời gian, tôi tiến đến việc biết rằng mẹ tôi đang dạy tôi mẫu mực của Cha Thiên Thượng để tìm kiếm lẽ thật. Đức tin của tôi tăng trưởng, những câu trả lời bắt đầu nhận được, và tôi chấp nhận sự kêu gọi đi truyền giáo.

Có một thời gian, vào lúc mới bắt đầu công việc truyền giáo, là lúc tôi biết rằng tôi phải biết là Giáo Hội có chân chính hay không và Joseph Smith có phải là một vị tiên tri của Thượng Đế hay không. Tôi cảm thấy điều mà Chủ Tịch Thomas S. Monson đã bày tỏ thật rõ ràng trong đại hội trung ương lần trước của chúng ta: “Nếu các anh chị em không có chứng ngôn vững chắc về những điều này, thì hãy làm điều gì cần thiết để đạt được chứng ngôn đó. Điều cần thiết là các anh chị em phải có chứng ngôn của riêng mình trong những thời điểm khó khăn này, vì chứng ngôn của những người khác sẽ chỉ mang các anh chị em đến mức xa nhất định nào đó thôi.”4 Tôi biết điều gì là cần thiết. Tôi cần phải đọc Sách Mặc Môn với tấm lòng chân thành, với chủ ý thật sự, và cầu vấn Thượng Đế xem sách đó có chân chính không.

Hãy lắng nghe lời hứa đặc biệt của Cha Thiên Thượng ban cho qua tiên tri Mô Rô Ni: “Khi nào các người nhận được những điều này, tôi khuyên nhủ các người hãy cầu vấn Thượng Đế, Đức Chúa Cha Vĩnh Cửu, trong danh Đấng Ky Tô, để xem những điều này có thật không; và nếu các người cầu vấn với một tấm lòng chân thành, với chủ ý thật sự cùng có đức tin nơi Đấng Ky Tô, thì Ngài sẽ biểu lộ lẽ thật của điều này cho các người biết, bởi quyền năng của Đức Thánh Linh.”5

Để nhận được những gì được viết trong Sách Mặc Môn, tôi cần đọc sách đó. Tôi bắt đầu đọc ở phần đầu cuốn sách và đọc mỗi ngày. Một số người nhận được một sự làm chứng rất nhanh. Đối với những người khác, sẽ cần nhiều thời gian và lời cầu nguyện hơn và có thể gồm vào việc đọc sách đó vài lần. Tôi cần phải đọc hết cả sách đó trước khi tôi nhận được sự làm chứng đã được hứa. Tuy nhiên, Thượng Đế quả thật đã biểu hiện lẽ thật của sách đó cho tôi bởi quyền năng của Đức Thánh Linh.

Trong nhật ký truyền giáo của mình, tôi đã mô tả niềm vui của tôi khi biết được lẽ thật cũng như sự bày tỏ cam kết và chủ ý thực sự của cá nhân tôi để hành động theo lẽ thật mà tôi đã nhận được. Tôi đã viết: “Tôi đã cam kết với Cha Thiên Thượng và với bản thân mình phải cố gắng hết sức mình, phải nỗ lực trọn vẹn cho suốt cuộc đời còn lại của mình, bất cứ điều gì tôi được yêu cầu, tôi sẽ làm, nhưng bây giờ tôi vẫn còn phần còn lại của công việc truyền giáo và tôi sẽ làm cho nó trở thành một công việc truyền giáo tuyệt vời, một công việc mà tôi sẽ cảm thấy hài lòng, nhưng không phải cho tôi, mà là cho Chúa. Tôi yêu mến Chúa, và tôi ưa thích công việc này, và tôi chỉ cầu nguyện rằng cảm giác đó sẽ không bao giờ rời bỏ tôi.”

Tôi đã tiến đến việc biết rằng sự nuôi dưỡng thường xuyên và nỗ lực liên tục để hối cải và tuân giữ các giáo lệnh là cần thiết để không bao giờ bị cảm giác đó rời bỏ tôi. Chủ Tịch Monson nói: “Một chứng ngôn cần phải được giữ gìn chặt chẽ và sống động bằng cách tiếp tục tuân theo các lệnh truyền của Thượng Đế và bằng cách cầu nguyện và học thánh thư hàng ngày.”6

Qua nhiều năm, tôi đã hỏi những người truyền giáo và những người trẻ tuổi trên khắp thế giới về cách họ đã bắt đầu trong nỗ lực cá nhân của họ để tìm kiếm lẽ thật và đạt được một chứng ngôn như thế nào. Hầu như họ đều trả lời rằng nỗ lực của họ để đạt được một chứng ngôn cá nhân bắt đầu với quyết định cá nhân để đọc Sách Mặc Môn từ đầu sách và cầu vấn Thượng Đế xem sách đó có chân chính không. Khi làm như vậy, họ đã chọn để “hành động” thay vì bị “tác động”7 bởi những mối nghi ngờ của người khác.

Để biết được lẽ thật, chúng ta cần phải sống theo phúc âm 8 và “trắc nghiệm”9 lời nói của Chúa. Chúng ta được cảnh báo là không được chống lại Thánh Linh của Chúa.10 Sự hối cải, cùng với quyết tâm tuân giữ các giáo lệnh là một phần quan trọng trong việc tìm kiếm lẽ thật của mỗi cá nhân.11 Thực ra, chúng ta có thể cần phải sẵn lòng “từ bỏ” tất cả tội lỗi của mình để biết được lẽ thật.12

Chúng ta được truyền lệnh phải “tìm kiếm sự hiểu biết, ngay cả bằng cách học hỏi và cũng bằng đức tin” và “tìm kiếm … những lời thông sáng trong những sách hay nhất.”13 Việc tìm kiếm lẽ thật của chúng ta nên tập trung vào “những sách hay nhất” và những nguồn tài liệu hay nhất. Trong số những nguồn tài liệu hay nhất đó là thánh thư và những lời của các vị tiên tri tại thế.

Chủ Tịch Monson đã yêu cầu mỗi người chúng ta phải “làm [điều gì] cần thiết” để đạt được và giữ được một chứng ngôn vững mạnh.14 Điều gì là cần thiết để gia tăng và củng cố chứng ngôn của các anh chị em? Mỗi người chúng ta có trách nhiệm cá nhân để làm điều gì cần thiết nhằm đạt được và giữ được một chứng ngôn vững mạnh.

Việc kiên nhẫn tuân giữ các giao ước của chúng ta trong khi “làm [điều gì] cần thiết” để nhận được những câu trả lời từ Chúa là một phần mẫu mực của Thượng Đế để học hỏi lẽ thật. Nhất là khi mọi việc trở nên khó khăn, chúng ta có thể cần phải “tuân phục tất cả ý muốn của Chúa một cách vui vẻ và đầy kiên nhẫn.”15 Việc kiên nhẫn tuân giữ giao ước làm tăng thêm lòng khiêm nhường của chúng ta, gia tăng ước muốn của chúng ta để biết được lẽ thật và để cho Đức Thánh Linh “hướng dẫn [chúng ta] vào những nẻo đường của sự khôn ngoan, ngõ hầu [chúng ta] được phước, được thịnh vượng, và được bảo tồn.”16

Vợ tôi, Mary, và tôi có một người bạn mà chúng tôi yêu thương rất nhiều, là người đã suốt đời vất vả tìm hiểu những khía cạnh nào đó của Giáo Hội. Người ấy yêu thương phúc âm, và yêu thương Giáo Hội nhưng vẫn có những thắc mắc. Người ấy được làm lễ gắn bó trong đền thờ, tích cực trong Giáo Hội, làm tròn những sự kêu gọi của mình, và là một người mẹ và người vợ tuyệt vời. Qua nhiều năm, người ấy đã cố gắng làm những điều mà người ấy biết là đúng và tránh làm những điều mà người ấy biết là sai. Người ấy đã tuân giữ các giao ước của mình và tiếp tục tìm kiếm. Đôi khi, người ấy đã biết ơn được củng cố nhờ vào đức tin của người khác.

Cách đây không lâu, vị giám trợ của người ấy đã yêu cầu được nói chuyện với vợ chồng người ấy. Ông đã yêu cầu họ chấp nhận một công việc chỉ định trong đền thờ để thụ lễ thay cho những người cần các giáo lễ đền thờ. Sự kêu gọi này làm họ ngạc nhiên, nhưng họ chấp nhận và bắt đầu phục vụ trong nhà của Chúa. Gần đây, con trai tuổi vị thành niên của họ đã tham gia vào việc tra cứu lịch sử gia đình và tìm thấy một cái tên trong gia đình mà các giáo lễ đền thờ của người này chưa được hoàn tất. Cuối cùng, hai vợ chồng này đã thụ lễ và làm các giáo lễ đền thờ thay cho người này và gia đình của người ấy. Khi họ quỳ xuống tại bàn thờ và giáo lễ gắn bó được thực hiện, thì người phụ nữ tuyệt vời và kiên nhẫn này là người đã tìm kiếm từ rất lâu đã có được một kinh nghiệm thuộc linh cá nhân mà qua đó người ấy tiến đến việc biết rằng đền thờ và các giáo lễ được thực hiện trong đó là chân chính và có thật. Người này đã gọi điện cho mẹ mình và kể cho bà nghe về kinh nghiệm của mình và nói rằng mặc dù vẫn có một số thắc mắc nhưng người ấy biết rằng đền thờ là chân chính, các giáo lễ đền thờ là chân chính, và Giáo Hội là chân chính. Mẹ của người ấy đã khóc với lòng biết ơn một Cha Thiên Thượng nhân từ, kiên nhẫn và một đứa con gái vẫn kiên nhẫn tiếp tục tìm kiếm.

Việc kiên nhẫn tuân giữ giao ước mang lại những phước lành của thiên thượng vào cuộc sống của chúng ta.17

Tôi đã tìm thấy niềm an ủi lớn trong lời hứa của Chúa rằng “bởi quyền năng của Đức Thánh Linh, các người sẽ có thể biết được lẽ thật của tất cả mọi điều.”18 Không cần biết hết mọi điều, chúng ta cũng có thể biết được lẽ thật. Chúng ta có thể biết rằng Sách Mặc Môn là chân chính. Thực ra, như Chủ Tịch Russell M. Nelson đã dạy chiều hôm nay, chúng ta có thể “cảm thấy ‘từ thâm tâm’ của mình [xin xem An Ma 13:27], rằng Sách Mặc Môn rõ ràng lời của Thượng Đế.” Và chúng ta có thể “cảm nhận điều đó một cách rất sâu sắc đến nỗi chúng ta sẽ không bao giờ muốn sống dù chỉ một ngày nếu không có sách đó.”19

Chúng ta có thể biết rằng Thượng Đế là Cha chúng ta, Đấng yêu thương chúng ta, và Con của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô, là Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta. Chúng ta có thể biết rằng vai trò tín hữu trong Giáo Hội của Ngài phải được trân quý và việc dự phần Tiệc Thánh hằng tuần sẽ giúp chúng ta và gia đình chúng ta được an toàn. Chúng ta có thể biết rằng qua các giáo lễ đền thờ, gia đình thật sự có thể ở bên nhau mãi mãi. Chúng ta có thể biết rằng Sự Chuộc Tội của Chúa Giê Su Ky Tô và những phước lành về sự hối cải và tha thứ là chân chính và có thật. Chúng ta có thể biết rằng vị tiên tri thân yêu của chúng ta, Chủ Tịch Thomas S. Monson, là vị tiên tri của Chúa và các cố vấn của ông và các thành viên trong Nhóm Túc Số Mười Hai là các sứ đồ, các vị tiên tri, tiên kiến và mặc khải.

Tôi biết tất cả những điều này là chân chính và làm chứng trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.