2009
Phấn Khởi để Học Hỏi
Tháng Tư năm 2009


Phấn Khởi để Học Hỏi

“Hãy tìm kiếm sự hiểu biết, ngay cả bằng cách học hỏi và cũng bằng đức tin” (GLGƯ 88:118).

Russell cẩn thận nhét hai cây bút chì và quyển vở vào trong cặp sách của nó. Nó chải tóc và xem xét lại để chắc chắn rằng quần áo của nó trông tươm tất. Sau khi ôm từ giã mẹ nó, nó chạy ra trạm xe buýt. Nó cảm thấy con người của nó sẽ nổ tung nếu xe buýt không đến sớm. Nó rất phấn khởi được bắt đầu đi học lần đầu.

Mỗi năm, Russell đã quan sát anh chị của nó đi đến chỗ đỗ xe buýt, nơi mà anh chị của nó leo lên xe buýt để đi đến trường. Nó muốn đi xe buýt với anh chị của nó. Nó còn muốn được học hỏi những điều mà anh chị nó đã học. Nó muốn học nhiều hơn về khủng long. Nó muốn biết làm thế nào mà xe lửa chạy được. Nó muốn học đọc. Nó chỉ biết là nó sẽ thích đi học.

Cô giáo của Russell là Cô Wilson mỉm cười khi nó bước vào phòng học. Cô chỉ cho Russell chỗ ngồi của nó. Cô cũng chỉ cho nó chỗ treo cặp sách của nó.

Russell nghĩ: “Có lẽ chúng ta sẽ học về khủng long trước hết.”

Cô Wilson nói: “Xin chào mừng các em đến trường học.” “Chúng ta sẽ tự giới thiệu và nói một điều về mình nhé.”

Russell cau mày. Nó nghĩ: “Thôi thì chúng ta cần phải biết mọi người vậy.” “Có lẽ chúng ta sẽ học về khủng long sau đó.”

Khi đến lượt Russell tự giới thiệu, nó nói: “Tên tôi là Russell. Tôi rất phấn khởi được học mọi thứ—nhất là về xe lửa và khủng long.”

Bà Wilson nói: “Thật tuyệt vời, Russell.” Russell mỉm cười. Nó chắc chắn rằng chẳng bao lâu chúng sẽ học về xe lửa và khủng long.

Nhưng chúng không làm vậy. Chúng ăn bữa ăn nhẹ và chơi với những đồ chơi bằng khối có hình tròn, hình tam giác và hình vuông.

“Thưa Cô Wilson, bao giờ thì chúng cháu sẽ học về khủng long và xe lửa ạ?” Russell hỏi.

Cô nói: “Không phải bây giờ đâu Russell.” “Bây giờ là lúc đọc chuyện.”

“Có phải là về khủng long không ạ?”

“Không phải đâu Russell.”

Sau khi đọc chuyện, chúng học về bảng chữ cái. Rồi đến giờ ra về.

Russell rất bực bội.

Nó phụng phịu nhìn ra ngoài cửa sổ của xe buýt. Nó chạy về nhà từ trạm xe buýt và xông vào cánh cửa trước. Nó chạy vào phòng mình và vùi đầu vào tấm mền.

Mẹ nó đi vào và đặt tay lên đầu Russell. “Ngày học đầu tiên của con như thế nào?” Mẹ nó hỏi.

“Rất tệ. Con sẽ không bao giờ học được điều gì và con sẽ không trở lại đâu. Hôm nay chúng con chỉ chơi với đồ chơi bằng khối và đọc chuyện.”

Mẹ nó nói: “Này, Russell, đó mới chỉ là ngày đầu tiên của con thôi mà.”

Russell ngồi dậy và nhìn Mẹ nó. “Con muốn học về khủng long và xe lửa và học đọc—bây giờ.”

Mẹ nó ngồi xuống giường cạnh Russell. “Con không thể học mọi thứ cùng một lúc đâu. Việc học hỏi cần có thời gian. Và con càng học thêm bây giờ, thì con sẽ càng có thể học thêm về sau.”

“Mẹ nói vậy là có nghĩa gì?” Russell hỏi.

“Ờ, thì con cần phải học bảng chữ cái trước khi con có thể học đọc. Và con cần phải học đọc trước khi con có thể đọc được những điều mà con thích,” Mẹ nói.

Rusell suy nghĩ về điều ấy. Có lẽ có những điều khác để học hơn chỉ là khủng long và xe lửa. Nó nói: “Vậy thì con nghĩ là con sẽ thử đi học lần nữa ngày mai.”

Mẹ mỉm cười với nó.

“Nhưng, Mẹ ơi, mẹ có nghĩ là chúng ta có thể mượn một quyển sách từ thư viện về khủng long không?”

“Mẹ nghĩ chắc chắn là chúng ta có thể làm điều đó được mà.”

Tranh ảnh do Jim Madsen minh họa