2011
Phần Thưởng của Việc Tái Thiết
Tháng Tư năm 2011


Phần Thưởng của Việc Tái Thiết

Khi thấy cảnh đổ nát do cơn động đất, tôi rất buồn. Nhưng rồi tôi nhận biết rằng Thượng Đế yêu thương những người đã chết cũng như những người sống sót.

Vì tôi sống ở Thượng Hải, Trung Quốc, nên tôi có cơ hội đi với nhóm học sinh của một trường học đến Tỉnh Sichuan ở miền tây nam Trung Quốc để giúp xây lại nhà cửa cho nạn nhân của trận động đất mà đã tàn phá khu vực ấy cách đây vài năm. Chúng tôi siêng năng xây gạch, xúc hồ, đẩy xe cút kít chở đầy gạch và chuyền gạch cho những người khác. Đến ngày thứ nhì thì lưng của tôi đau và đôi găng tay của tôi đầy lỗ. Tuy nhiên, chuyến đi đó là một kinh nghiệm khó quên đối với tôi cũng như củng cố chứng ngôn của tôi và giá trị của mỗi cá nhân, một trong số các giá trị đạo đức của Hội Thiếu Nữ.

Trong khi làm việc lao nhọc mỗi ngày, tôi thấy rằng sự tin tưởng của tôi nơi giá trị của mình lớn mạnh. Tôi cảm thấy hài lòng đối với bản thân mình vì tôi đang làm những việc để cải tiến điều kiện sống của những người kém may mắn hơn tôi.

Chúng tôi cũng có cơ hội đi tham quan một ngôi trường trong khu vực đó. Khi chúng tôi đến nơi, một đám đông các trẻ nhỏ thật xinh xắn chạy về phía chúng tôi. Khi trông thấy tất cả các trẻ nhỏ tuyệt vời này, tôi cũng nhận ra giá trị cá nhân của chúng. Chúng đều là con cái xinh đẹp của Thượng Đế, và tôi tin chắc rằng Ngài yêu thương và biết rõ từng em.

Gần cuối chuyến đi của tôi, chúng tôi có dịp đi đến một khách sạn nơi chúng tôi sẽ ăn trưa. Tuy nhiên, khi đến đó, chúng tôi thấy rằng khách sạn đã bị tàn phá trong trận động đất. Đó là một sự tàn phá tàn khốc nhất mà tôi từng thấy. Điều đó làm cho tôi muốn khóc. Trần nhà và tường của tòa nhà bị bẹp dúm, cây cối gần đó đổ ngã và gạch vụn nằm rải rác khắp nơi. Một tảng đá lớn từ trên núi lăn xuống và đâm sầm vào bên hông tòa nhà, khiến cho trần nhà và tường bị bẹp dúm. Trên một ngưỡng cửa có một chiếc giày.

Khi nghĩ về điều này và về những người bị thương vong trong thảm họa này, tôi cố gắng hiểu lý do Cha Thiên Thượng đã để cho điều này xảy ra. Ngài không yêu thương họ chăng? Rồi tôi nghĩ lại điều chúng tôi đã thảo luận trong lớp Hội Thiếu Nữ và nhận biết rằng có, Ngài có yêu thương họ. Ngài biết và yêu thương mỗi người. Những người chết vào ngày đó đều là con cái của Thượng Đế. Thoạt tiên, điều đó làm cho tôi càng buồn hơn khi nghĩ như thế. Nhưng rồi tôi nhận biết rằng những người này đang ở trong thế giới linh hồn và họ đã có thể trở về cùng Cha Thiên Thượng một lần nữa. Ý nghĩ này an ủi tôi và mang đến cho tôi một cảm giác bình yên.

Tôi biết rằng tôi là con của Thượng Đế, với giá trị cá nhân lớn lao. Chúng ta đều là con cái của Cha Thiên Thượng là Đấng biết rõ từng người chúng ta. Ngài yêu thương chúng ta với tình yêu thương sâu xa và mãnh liệt hơn bất cứ ai trong chúng ta có thể tưởng tượng được. Sự hiểu biết này được gieo sâu vào lòng tôi trong khi tôi làm việc và phục vụ ở giữa những người đang chịu đau khổ khủng khiếp trong trận động đất ở Sichuan.

Ashley Dyer (phải) đã giúp tái thiết nhà cửa cho những cư dân địa phương sau trận động đất năm 2008 ở Sichuan, Trung Quốc.

Hình ảnh với nhã ý của Ashley Dyer