2013
Chọn Phần Tốt Hơn
Tháng Tư năm 2013


Chọn Phần Tốt Hơn

Đôi khi ta phải từ bỏ một điều tốt cho một điều gì tốt hơn.

Một ngày nọ, Zoltán Szücs Szeged, ở Hungary, đã làm cho người huấn luyện viên chèo thuyền kayak của mình ngạc nhiên khi nói với ông ta rằng em sẽ không đi Đức để thi đấu.

Zoltán nói: “Ngày đó sẽ trùng với ngày làm phép báp têm của em, nên em từ chối không đi thi đấu.”

Ở tuổi 17, Zoltán đã thắng nhiều cuộc thi chèo thuyền kayak. Đó là một môn thể thao phổ biến ở Hungary, và Zoltán chơi giỏi—giỏi đến mức có thể thật sự trở thành một đấu thủ nhà nghề. Ngoài việc quyết định bỏ không thi đấu một lần, Zoltán cũng sẽ sớm bỏ môn chèo thuyền kayak hoàn toàn. Em đã có một điều tốt hơn để làm.

Môn chèo thuyền Kayak là điều tốt đối với Zoltán. Qua những năm làm việc với người huấn luyện viên của mình, em đã học được cách trở nên tự chủ, vâng lời và làm việc siêng năng. Zoltán cũng đã học cách tránh các chất và thói quen mà sẽ làm hại thành tích của mình. Cuộc sống không dễ dàng, đầy cô đơn, và việc trở thành một đấu thủ nhà nghề sẽ mất nhiều thời gian hơn. Việc tập luyện 12 giờ một ngày để thành đấu thủ nhà nghề là phải thi đấu vào ngày Chủ Nhật.

Zoltán nói: “Môn chèo thuyền kayak chiếm hầu hết thời giờ của tôi.” “Tôi rất đam mê bộ môn này. Vì thế, tôi đã loại bỏ rất nhiều điều ra khỏi cuộc sống của mình.”

Đó là lý do tại sao Zoltán quyết định rằng em không thể cùng một lúc cống hiến bản thân mình cho phúc âm lẫn môn chèo thuyền kayak. Năm 2004, em đã nói với người huấn luyện viên của mình rằng em sẽ không chơi môn chèo thuyền kayak nữa.

Đầu năm đó, những người truyền giáo bắt đầu giảng dạy cho mẹ của Zoltán. Em đã không tham dự vào các bài học. Em miễn cưỡng chấp nhận lời mời của mẹ em đến dự lễ báp têm của bà. Nhưng em đã cảm động trước điều em cảm thấy khi bước vào nhà thờ. Zoltán đã đồng ý gặp những người truyền giáo, một phần vì em đã có thể đồng cảm với họ.

Em nói: “Tôi thấy thích những người truyền giáo vì họ là những người bình thường, nhưng sống một tiêu chuẩn cao hơn.”

Nhờ vào tiêu chuẩn cao hơn mà Zoltán đã sống với tư cách là một người chơi môn chèo thuyền kayak, nên em đã sẵn sàng chấp nhận những lời giảng dạy của phúc âm là có giá trị. Em chịu phép báp têm hai tháng sau đó.

Lúc đầu em nghĩ rằng em có thể tiếp tục chơi môn chèo thuyền kayak nhưng không thi đấu vào ngày Chủ Nhật. Nhưng vì em là loại người mà một khi đã cam kết với một hoạt động hoặc một hướng đi thì em muốn làm xuất sắc điều đó nên em đã chọn hoàn toàn từ bỏ môn chèo thuyền kayak.

Em đã một lần thử chèo thuyền kayak để giải trí sau khi chịu phép báp têm. Khi em làm như vậy, người huấn luyện viên của em đã yêu cầu em giúp dạy những người khác và tổ chức các chuyến đi vì em không còn thi đấu nữa. Nhưng em không muốn lập cam kết với môn chèo thuyền kayak—hoặc bất cứ sinh hoạt nào—mà có thể cản trở tư cách môn đồ của em.

Vì vậy, Zoltán từ bỏ môn chèo thuyền của mình và dấn thân phục vụ Giáo Hội trong một quyết định giống như quyết định của Chủ Tịch Howard W. Hunter (1907 1995) đã chọn khi ông kết hôn. Chủ Tịch Hunter là một nhạc sĩ đại tài chơi hàng tá nhạc cụ. Vào buổi tối, ông chơi trong một dàn nhạc, nhưng lối sống của những người ông giao tiếp trái ngược với các tiêu chuẩn phúc âm. Vì vậy, Chủ Tịch Hunter đã từ bỏ các nhạc cụ của mình và chỉ thỉnh thoảng đem chúng ra để cùng hát với gia đình.1

Zoltán rất nhớ môn chèo thuyền kayak, nhưng em nhận thấy rằng việc ưa thích môn chèo thuyền kayak đủ mạnh để cạnh tranh với, và có thể khắc phục được, tình yêu mến của em dành cho Chúa nếu em gần gũi với bộ môn thể thao này.

Cũng nguyên tắc này có thể áp dụng cho bất cứ sinh hoạt nào mang chúng ta xa rời con người mà Thượng Đế muốn chúng ta trở thành. Đối với mỗi người chúng ta, có lẽ là tốt hơn để trải qua cuộc sống mà không có một số điều nào đó—cho dù những điều đó là điều tốt—hơn là cuộc sống vĩnh cửu của chúng ta lâm nguy vì có những điều đó.

Zoltán nói: “Giáo Hội đã trở thành cuộc sống của tôi.” “Vì biết rằng môn chèo thuyền kayak không thể là một nghề nghiệp để sinh sống nếu tôi chỉ muốn tập thể thao và nó sẽ chỉ là một sở thích, thì dễ dàng để từ bỏ. Thay vì thế, tôi muốn đặt Cha Thiên Thượng làm điểm tập trung của mình.”

Zoltán bắt đầu nghiên cứu phúc âm mãnh liệt như em mang đến cho bất cứ công việc đeo đuổi nào. Em đặt một mục tiêu để phục vụ truyền giáo. Em muốn ở lại đất nước của mình và giảng dạy những người khác.

Em đã phục vụ truyền giáo ở Hungary và hiện giờ làm việc với tư cách là một giáo viên tiếng Anh ở trường trung học. Em tiếp tục đặt các ưu tiên của mình về phúc âm. Em nói: “Có những điều chúng ta cần phải từ bỏ vì chúng cản trở chúng ta đến với Thượng Đế.” “Thật dễ dàng để từ bỏ điều xấu một khi chúng ta biết chúng ta cần phải từ bỏ. Chúng ta thường không nhận ra khi chúng ta nên từ bỏ một điều tốt cho một điều tốt hơn. Chúng ta nghĩ rằng bởi vì nó không phải là điều xấu nên chúng ta có thể giữ lấy nó mà vẫn tuân theo kế hoạch của Thượng Đế.” Nhưng Zoltán biết rằng chúng ta cần phải từ bỏ điều tốt đẹp nếu nó ngăn giữ chúng ta để tuân theo kế hoạch của Thượng Đế dành cho chúng ta.

Ghi Chú

  1. Xin xem Eleanor Knowles, Howard W. Hunter (1994), 81.

Zoltán Szücs, ở Szeged, Hungary, từ bỏ môn chèo thuyền kayak để có nhiều thời gian hơn dành cho phúc âm.

Trên: hình ảnh © Thinkstock; dưới: hình do Adam C. Olson chụp