2018
Một Phước Lành bởi Chữ Viết Tay của Mẹ Tôi
Tháng Mười năm 2018


Một Phước Lành bởi Chữ Viết Tay của Mẹ Tôi

Douglas Hedger

Nevada, Hoa Kỳ

Hình Ảnh
Preach My Gospel and mothers photo

Tranh do Dilleen Marsh minh họa

Một buổi tối tôi đang suy ngẫm xem phải đưa ra sứ điệp gì cho một buổi đại hội tiểu giáo khu sắp đến. Tôi đã học tập thánh thư trong suốt tuần, và mặc dù tôi đã nhận được lời chỉ dẫn lớn lao và những sự hiểu biết sâu sắc, tôi vẫn không có được sự hướng dẫn rõ ràng về điều Chúa muốn tôi, với tư cách là chủ tịch giáo khu, phải chia sẻ với các tín hữu của tiểu giáo khu đó.

Trong lời cầu nguyện chân thành, tôi khẩn xin sự hướng dẫn từ Thánh Linh dẫn dắt các ý nghĩ của tôi. Rồi tôi mở thánh thư ra và bắt đầu đọc lại. Tâm trí tôi ngay lập tức hướng về các mục tiêu của tiểu giáo khu đó mà vị giám trợ và tôi đã thảo luận gần đây. Một trong những mục tiêu đó là sử dụng sách Thuyết Giảng Phúc Âm của Ta khi chia sẻ phúc âm với bạn bè và hàng xóm.

Tôi cảm thấy có được ấn tượng để gồm sách Thuyết Giảng Phúc Âm của Ta vào việc học tập riêng của tôi tối hôm đó. Tôi lấy ra một quyển và mở một trang bất kỳ. Trên trang đó, tôi tìm thấy hai câu tham khảo thánh thư được viết tay—1 Nê Phi 8:8–111 Nê Phi 11:21–22. Khi nhìn kỹ hơn, tôi nhận ra những câu tham khảo này là do mẹ tôi viết. Người mẹ dịu dàng của tôi đã qua đời vài năm trước, hai tháng sau sinh nhật lần thứ 80 của bà. Bà là một tấm gương về lòng dũng cảm và vị tha, là người luôn luôn thấy được điều tốt đẹp ở người khác. Và bà yêu thích thánh thư.

Tôi mở thánh thư đến hai câu đó để xem điều gì đã thúc giục bà viết chúng xuống. Khi đọc chúng, tâm trí tôi ngay lập tức được soi dẫn về sứ điệp tôi nên chia sẻ. Đó là một sứ điệp giản dị rằng các tín hữu của Giáo Hội mà đã nếm được trái quý báu của phúc âm có thể đôi khi quên rằng nhiều người khác đang tìm kiếm cùng loại trái đó. Chúng ta cần phải tìm đến và nói cho họ biết nơi để tìm được trái đó.

Tôi nghĩ về người mẹ dịu dàng của tôi khi tôi lướt qua phần còn lại trong Thuyết Giảng Phúc Âm. Không một cái tên, không một ghi chú khác, hay bất cứ điều gì chỉ ra rằng quyển sách đã từng thuộc về bà. Tôi ngồi đó trong kinh ngạc khi hồi tưởng lại chuỗi những sự thúc giục thuộc linh đã dẫn đến giây phút này. Thánh Linh xác nhận với tôi rằng tôi đã được dẫn dắt trong ý nghĩ của tôi, giống như điều tôi đã cầu xin. Tuy nhiên, nhiều năm trước đây, khi viết xuống những đoạn tham khảo này, hẳn mẹ tôi đã không biết gì nhiều rằng Chúa sẽ sử dụng chúng để đáp ứng cho lời cầu nguyện khiêm nhường của con trai bà.