2006
Những Chất Dinh Dưỡng Thuộc Linh
Tháng Mười Một năm 2006


Những Chất Dinh Dưỡng Thuộc Linh

Chúng ta cần gia tăng những chất dinh dưỡng thuộc linh của mình—những chất dinh dưỡng mà đến từ sự hiểu biết về phúc âm trọn vẹn và các quyền năng của thánh chức tư tế.

Ông tôi thường thả bò đi ăn cỏ mỗi mùa hè trong thung lũng vùng núi cao, xinh đẹp, xanh tươi của thị trấn chúng tôi ở miền trung Utah. Tuy nhiên, đàn gia súc thèm và cần những chất dinh dưỡng phụ từ việc liếm muối đá. Muối đá đến từ một mỏ muối cách đó khá xa. Ông tôi lại thêm muối vào chỗ dành cho gia súc đến liếm muối đá bằng cách đặt bộ yên thồ lên trên một con ngựa khỏe mạnh và đổ đầy muối đá vào bộ yên thồ. Tôi gọi con ngựa thồ đó là con Lờ Đờ cũng đúng thôi. Ông tôi đặt tôi ngồi lên con Lờ Đờ với bộ yên đầy muối đá. Ông đưa cho tôi bộ dây cương để tôi có thể hướng dẫn con ngựa lên trên núi đi theo con ngựa của Ông tôi.

Con ngựa Lờ Đờ của tôi đi chậm nhưng tôi không thúc nó bởi vì nó chở một gánh nặng như vậy. Phải mất hết một ngày để đi lên núi đến chỗ dành cho gia súc đến liếm muối đá và dỡ muối đá xuống khỏi con vật thồ. Khi thời tiết trong ngày trở nên nóng hơn, đôi chân đẫm mồ hôi của tôi thấy đau nhói khi chúng cọ xát vào những cục muối đá ở trên bộ yên thồ. Thật là vui sướng khi chúng tôi đi ngang qua dòng suối và tôi có thể xuống ngựa và làm cho hết đau đớn bằng cách rửa và lau khô chân mình.

Ông tôi thường hát hầu như suốt ngày. Ông hát đa số các bài ca về Si Ôn. Nhưng một bài ca mà ông hát đã gây nhiều ấn tuợng cho tôi là “Chỉ cho tôi thấy bạn chơi với ai thì tôi sẽ cho bạn biết bạn là người như thế nào.” Nhìn lại điều đó, thì việc đem muối lên thung lũng vùng núi là một kinh nghiệm thú vị trong khi những chất bổ dưỡng phụ từ muối đá gia tăng sức khỏe cho gia súc.

Một chất bổ dưỡng cung cấp đồ ăn mà thúc đẩy sự tăng truởng và chữa bệnh cho người lẫn vật. Đàn gia súc của Ông tôi thèm chất bổ dưỡng nơi muối đá, nhưng loài người thì cần một điều gì hơn thế nữa. Họ cần phần thuộc linh được làm đầy vì “sự sống trọng hơn đồ ăn”1 và “có thần linh ở trong loài người, và hơi thở của Đấng Toàn Năng cho chúng sự khôn sáng.”2 Linh hồn con người cần tình yêu thương. Nó cũng cần “được nuôi bởi các lời của đức tin và đạo lý lành.”3

Việc nuôi dưỡng phần thuộc linh chuẩn bị chúng ta cho phép báp têm. Sự chuẩn bị này gồm có việc hạ mình trước Thượng Đế, có được “tấm lòng đau khổ và một tâm hồn thống hối,” hối cải tất cả các tội lỗi của chúng ta, “sẵn lòng mang danh Chúa Giê Su Ky Tô,” và chứng tỏ “qua những việc làm của [chúng ta] rằng [chúng ta] đã nhận được Thánh Linh của Đấng Ky Tô.”4

Chất dinh dưỡng quan trọng nhất cho phần thuộc linh của chúng ta là một chứng ngôn rằng Thượng Đế là Đức Chúa Cha Vĩnh Cửu của chúng ta, rằng Chúa Giê Su là Đấng Cứu Rỗi và Cứu Chuộc của chúng ta, và rằng Đức Thánh Linh là Đấng An Ủi của chúng ta. Chứng ngôn này được xác nhận cho chúng ta bởi ân tứ Đức Thánh Linh. Từ chứng ngôn này, chúng ta nhận được những chất dinh dưỡng thuộc linh của đức tin và sự tin cậy nơi Thượng Đế, mà mang đến các phước lành của thiên thượng. Các chất dinh dưỡng thuộc linh đến với chúng ta từ nhiều nguồn gốc khác nhau, nhưng vì thời giờ có hạn tôi chỉ đề cập đến ba nguồn gốc mà thôi.

Cách đây vài năm, một thiếu niên bắt đầu học năm cuối trung học đã quyết tâm tự nuôi dưỡng bằng cách học thánh thư nửa tiếng mỗi ngày. Khi bắt đầu đọc Kinh Tân Ước, thì em ấy gặp trở ngại lớn. Em ấy không cảm nhận được sự soi dẫn thuộc linh và không nhận được bất cứ sự hiểu biết nào. Vậy nên em ấy tự hỏi: “Tôi đang làm gì sai?” Rồi có một giai đoạn ở trường học đã đến với tâm trí của em ấy. Em ấy và một số bạn bè đã kể cho nhau nghe những câu chuyện cười—một số câu chuyện cười đó không khôi hài lắm và hoàn toàn bậy bạ. Em ấy không những đã tham dự vào mà còn thêm vào một vài lời bình luận thô tục của mình. Ngay khi em ấy vừa nghĩ về điều này thì mắt của em ấy thấy những lời này trong Ma Thi Ơ: “Vả, ta bảo các người, đến ngày phán xét, người ta sẽ khai ra mọi lời hư không mà mình đã nói.”5 Em ấy biết rằng Thánh Linh đã hướng dẫn mình đến những lời này vào lúc này. Em ấy đóng quyển Kinh Thánh của mình lại và dâng lên một lời cầu nguyện hối cải.

Câu trả lời cho câu hỏi của em ấy “Tôi đang làm gì sai?” thì rất giản dị. Em ấy đang đọc thánh thư, đánh dấu vào thánh thư và ngay cả còn vui thích đọc thánh thư nhưng em ấy đã không sống theo lời khuyên dạy được đưa ra trong thánh thư. Khi tái lập thói quen đọc thánh thư và cố gắng sống theo tấm gương của Đấng Ky Tô, chẳng bao lâu, em ấy nhận ra những khía cạnh khác nhau của cuộc sống mình bắt đầu phát triển như thế nào.6 Bằng cách áp dụng thánh thư vào cuộc sống của mình, em ấy đã thêm vào một chất dinh dưỡng thuộc linh rất quan trọng.

Trong môi trường vật chất không chắc chắn của mình, chúng ta cần gia tăng những chất dinh dưỡng thuộc linh của mình—những chất dinh dưỡng mà đến từ sự hiểu biết về phúc âm trọn vẹn và các quyền năng của thánh chức tư tế. Khi sự hiểu biết như thế thấm nhuần vào tâm hồn của mình, thì chúng ta không những đến gần Thượng Đế hơn mà chúng ta còn muốn phục vụ Ngài và các đồng loại của mình.

Cách đây vài năm một nhóm túc số thầy tư tế quyết định thu góp thức ăn cho người nghèo để làm dự án phục vụ. Jim, một trong các thầy tư tế, rất phấn khởi để tham gia và quyết tâm quyên góp nhiều thức ăn hơn bất cứ người nào. Đến lúc các thầy tư tế họp mặt ở giáo đường. Họ đều đi ra cùng lúc và trở về vào thời gian định rõ rất muộn vào buổi chiều. Mọi người ngạc nhiên thấy cái xe kéo của Jim trống không. Nó dường như khá điềm tĩnh và một số thiếu niên đã chế nhạo nó. Khi thấy điều này và biết rằng Jim rất thích xe hơi, người cố vấn nói: “Ra đây, Jim. Tôi muốn em xem chiếc xe của tôi. Nó chạy không tốt lắm.”

Khi họ ra tới ngoài, người cố vấn hỏi Jim có bực mình không. Jim nói: “Không, thật sự là không. Khi em đi quyên góp thức ăn, em nhận được rất nhiều đồ. Cái xe kéo của em đầy đồ. Khi trở lại giáo đường, em ngừng lại một căn nhà của một phụ nữ ngoại đạo ly dị và sống trong ranh giới tiểu giáo khu của chúng ta. Em gõ cửa và giải thích điều chúng ta đang làm và người ấy mời em vào. Người ấy bắt đầu kiếm một thứ gì đó để cho em. Người ấy mở tủ lạnh ra và em có thể thấy là gần như không có gì cả. Tủ đựng thức ăn cũng trống không. Cuối cùng, người ấy tìm ra được một lon đào nhỏ.

“Em khó có thể tin nổi điều đó. Có mấy đứa nhỏ chạy chung quanh nhà đang cần thức ăn và người ấy đã đưa cho em cái lon đào này. Em lấy nó và bỏ vào chiếc xe đẩy của mình và rồi đi ra đường. Khoảng nửa đường của khu phố thì em cảm thấy một cảm giác ấm áp khắp châu thân và biết rằng em cần phải trở lại căn nhà đó. Em đưa cho người ấy tất cả thức ăn.”

Người cố vấn nói: “Jim, đừng bao giờ quên cảm giác mà em có đêm nay bởi vì điều em làm và cảm thấy đều là ý nghĩa của sự phục vụ.”7 Jim đã nếm được chất dinh dưỡng của sự phục vụ vị tha.

Nhiều chất dinh dưỡng thuộc linh nhận được trong khi đang phục vụ truyền giáo—từ việc để hết tâm trí vào công việc của Đức Thầy. Những chất dinh dưỡng này nhận được từ việc giúp đỡ những người khác trở nên ý thức được về phần thuộc linh để họ có thể chấp nhận phúc âm. Cách đây hơn một thế kỷ khi Anh Cả J. Golden Kimball chủ tọa Phái Bộ Truyền Giáo Southern States, ông đã họp các anh cả lại. Họ sẽ họp tại một nơi hẻo lánh trong rừng để họ có được sự kín đáo. Một trong số các anh cả có vấn đề với một cái chân của mình. Nó bị chảy máu và sưng lên to ít nhất là gấp hai cái chân kia. Nhưng anh cả đó cố nài đi tham dự buổi họp đặc biệt chức tư tế này trong rừng. Vậy nên hai anh cả khác khiêng anh ấy đến chỗ họp.

Anh Cả Kimball hỏi những người truyền giáo: “Các anh em này, các anh em đang giảng dạy điều gì?”

Họ nói: “Chúng tôi đang giảng dạy phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô.”

Ông hỏi: “Các anh em có nói với những người này rằng các anh em có quyền năng và thẩm quyền, qua đức tin, để chữa lành người bệnh không?”

Họ nói: “Có.”

Ông tiếp tục: “Vậy thì, tại sao các anh em không tin vào điều ấy?”

Người thanh niên với cái chân sưng to nói: “Tôi tin.” Và đây là phần còn lại của câu chuyện được thuật lại theo lời của Anh Cả Kimball: “[Anh cả đó] ngồi xuống trên một gốc cây và các anh cả khác nhóm lại đứng chung quanh anh. Anh được xức dầu và tôi ban phước cho anh, và anh được chữa lành ngay trước mắt họ. Thật là một điều đáng kinh ngạc; và mọi anh cả khác đang bệnh đều được ban phước và họ đều được chữa lành. Chúng tôi ra về từ buổi họp chức tư tế đó và các anh cả nhận được những sự chỉ định của mình và có một niềm vui và hạnh phúc mà không thể diễn tả được.”8 Chất dinh dưỡng của đức tin của họ đã được làm đầy thêm và nhiệt tâm của họ đối với công việc truyền giáo đã được phục hồi.

Những chất dinh dưỡng thuộc linh, mà giữ cho chúng ta được mạnh khỏe về phần thuộc linh, thì có thể mất sự hữu hiệu và sức mạnh của chúng nếu chúng ta không sống xứng đáng với sự hướng dẫn thiêng liêng mà chúng ta cần. Đấng Cứu Rỗi đã phán bảo cùng chúng ta: “Các ngươi là muối của đất; song nếu mất chất mặn đi, thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn lại? Muối ấy không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng ra ngoài và bị người ta đạp dưới chân.”9 Chúng ta cần phải giữ tâm trí và thể xác của mình được trong sạch khỏi mọi hình thức nghiện ngập và ô uế. Chúng ta sẽ không bao giờ chọn ăn thức ăn hư thối hoặc bị nhiễm độc. Trong cùng một cách thức chọn lựa đó, chúng ta phải luôn luôn cẩn thận không đọc hoặc xem bất cứ điều gì không tốt. Nhiều sự ô uế của phần thuộc linh đến với cuộc sống của chúng ta qua Mạng Lưới Internet, các trò chơi điện tử, những chương trình truyền hình và phim ảnh gợi dục hoặc mô tả sinh động thuộc tính đê tiện hơn của con người. Vì sống trong một môi trường như thế, chúng ta cần phải gia tăng sức mạnh thuộc linh của mình.

Ê Nót nói về tâm hồn khao khát và kêu cầu suốt ngày đêm của ông để khẩn cầu cho tâm hồn mình.10 Ông khao khát những chất dinh dưỡng thuộc linh mà thỏa mãn nỗi khát khao lẽ thật thuộc linh đó. Như Đấng Cứu Thế phán bảo cùng người đàn bà bên giếng ở Sa Ma Ri: “Uống nước ta sẽ cho, thì chẳng hề khát nữa. Nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời.”11

Buổi tối hôm nay, chúng ta họp mặt với tư cách là chức tư tế của Thượng Đế trong giáo đoàn đông đảo này, cả những người hiện diện lẫn vắng mặt ở nơi đây, với hy vọng rằng chúng ta muốn phần thuộc linh của mình được nuôi dưỡng. Tôi hy vọng rằng chúng ta sẽ luôn luôn khao khát lời của Chúa qua các tôi tớ của Ngài, các vị tiên tri, và rằng chúng ta có thể được dẫy đầy lời của Chúa mỗi tuần khi chúng ta tham dự các buổi lễ Tiệc Thánh và tái lập các giao ước của mình.

Mỗi em thiếu niên của Chức Tư Tế A Rôn có bên trong mình tất cả các yếu tố thiết yếu cho điểm đến vĩnh cửu của các em. Các yếu tố này, một số thì không hoạt động, cần phải được củng cố và nuôi dưỡng từ bên ngoài. Một số yếu tố thì thuộc thể xác; một số khác thì thuộc linh. Linh hồn con người cần phải biết cuộc hành trình vĩnh cửu của mình—biết linh hồn con người từ đâu đến, tại sao có mặt nơi đây trên thế gian và cuối cùng phải đi đâu để nhận được niềm vui và hạnh phúc cùng hoàn thành điểm đến của mình. Việc làm đầy dẫy linh hồn của chúng ta với những chất dinh dưỡng thuộc linh có thể là trường cửu và sẽ đi với chúng ta trong suốt thời vĩnh cửu. Như A Mu Léc đã dạy: “Thì cũng chính linh hồn ấy sẽ có quyền năng để làm chủ thể xác các người trong thế giới vĩnh cửu ấy.”12

Thưa các anh em, chúng tôi biết ơn sự tận tụy và ngay chính của các anh em. Các anh em thi hành những sự kêu gọi của mình trong các nhóm túc số, các chi nhánh, các tiểu giáo khu và các giáo khu rất hữu hiệu để cho Giáo Hội tăng trưởng và toàn thể công việc của Thượng Đế tiến bước trên khắp thế gian. Qua chức tư tế, các anh em có thể ban phước trong danh của Chúa cho gia đình mình và những người khác mà có thể kêu cầu đến các anh em hoặc chỉ định các anh em ban phước lành. Điều này có được từ quyền tự quyết thiêng liêng mà đã được Chúa giao phó cho chúng ta, vì Ngài đã hứa: “Bất cứ người nào ngươi ban phước lành thì ta cũng sẽ ban phước lành cho người đó.”13

Thưa các anh em, tôi hy vọng rằng chúng ta sẽ được trung tín và trung thành với tất cả các giao ước của mình. Tôi cầu nguyện rằng chúng ta có thể hoàn toàn cam kết trong tất cả các mối quan hệ gia đình của mình, nhất là người phối ngẫu của chúng ta, và đồng thời đối với cha mẹ, con cháu của chúng ta. Cầu xin cho chúng ta có thể chia sẻ chứng ngôn cá nhân của mình về lẽ trung thực của công việc này trong suốt cuộc sống của chúng ta. Cầu xin cho chúng ta tiến bước trong sự ngay chính với tư cách là các tôi tớ khiêm nhường của Chúa, tôi cầu nguyện trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.

Ghi Chú

  1. Lu Ca 12:23.

  2. Gióp 32:8.

  3. 1 Ti Mô Thê 4:6.

  4. GLGƯ 20:37.

  5. Ma Thi Ơ 12:36.

  6. Carl Houghton, “What Am I Doing Wrong?” Tambuli, tháng Năm năm 1988, 42–43; New Era, tháng Chín năm 1987, 12.

  7. Robert B. Harbertson, “The Aaronic Priesthood: What’s So Great about It,” New Era, tháng Năm năm 1990, 49.

  8. Trong Max Nolan, “J. Golden Kimball in the South,” New Era, tháng Bảy năm 1985, 10.

  9. Ma Thi Ơ 5:13.

  10. Xin xem Ê Nót 1:4.

  11. Giăng 4:14.

  12. An Ma 34:34.

  13. GLGƯ 132:47.