Liahona
Lời Lẽ Chân Thật
Tháng Ba năm 2024


“Lời Lẽ Chân Thật,” Liahona, tháng Ba năm 2024.

Những Tấm Gương về Đức Tin

Lời Lẽ Chân Thật

Tôi có nhiều câu hỏi, nhưng hôn phu của tôi và Giáo Hội đã giúp tôi tìm ra câu trả lời.

Hình Ảnh
người phụ nữ và người đàn ông mặc quần áo báp têm đứng trước bức hình Đấng Cứu Rỗi

Hình ảnh do nhã ý của tác giả

Khi lớn lên trong một nền văn hóa phi Ky Tô giáo ở Đài Loan, tôi không được nuôi dạy theo tôn giáo nào. Tôi tin nơi Thượng Đế, nhưng tôi không biết gì về Chúa Giê Su Ky Tô. Tôn giáo của tôi là nghề nghiệp của mình và cuộc sống xã hội bận rộn đi cùng với nó. Điều đó gồm có việc uống rượu và hút thuốc nhiều. Tôi cũng là một người thích uống cà phê và trà. Đây là một phần trong văn hóa kinh doanh của chúng tôi.

Tôi biết về Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô qua hôn phu của tôi và gia đình anh ấy. Chase là người Mỹ. Anh ấy lớn lên trong Giáo Hội và phục vụ truyền giáo, nhưng vào lúc đó anh ấy không tích cực trong Giáo Hội. Tuy nhiên, con trai cả của anh ấy đang chuẩn bị phục vụ truyền giáo, và Chase ủng hộ quyết định của nó.

Trong thời gian có lệnh đóng cửa do COVID-19, chúng tôi đã tham dự lễ Tiệc Thánh tại nhà cha mẹ của Chase, xem các buổi phát sóng được phát từ nhà hội của họ. Khi các bài nói chuyện kết thúc, hai đứa con trai của Chase đã ban phước và chuyền bánh và nước.

Tôi có rất nhiều câu hỏi. Vị hôn phu của tôi kiên nhẫn trả lời từng câu một. Chúa Giê Su là ai? Cảm giác này trong lòng tôi là gì mỗi khi chúng tôi quy tụ lại để nhóm họp nhà thờ? Đó là một cảm giác mà tôi chưa từng có trước đó. Bánh và nước tượng trưng cho điều gì? Tại sao tôi lại rơi lệ khi dự phần Tiệc Thánh? Cảm giác bình an mà tôi đang cảm thấy là gì?

Một đêm nọ, tôi tìm thấy một trang mạng bằng tiếng mẹ đẻ của mình mà giải thích xem Chúa Giê Su là ai và trình bày về cuộc đời của Ngài. Ngày hôm sau, tôi nói với mẹ của hôn phu của tôi rằng tôi hiểu Chúa Giê Su là ai và tôi tin nơi Ngài.

Một ngày Chủ Nhật nọ, vị giám trợ đến nhà vì con trai cả của Chase sẽ sắc phong em trai của nó để trở thành một thầy tư tế. Khi đứa con trai cả đặt tay lên đầu em trai nó, tôi không cầm được nước mắt. Tôi cảm thấy vô cùng xúc động trong lòng, tôi không thể ngừng rơi nước mắt. Sau này, hôn phu của tôi giải thích rằng tôi đã cảm nhận được Đức Thánh Linh và anh ấy cũng vậy.

Tôi có thể thấy rằng tình yêu mến dành cho Giáo Hội đã trở lại với hôn phu của tôi. Bằng cách nào đó, tôi biết rằng mọi điều tôi đang cảm thấy đều liên kết với Thượng Đế và với một điều gì đó chân chính. Tôi cảm nhận tình yêu thương mà tôi chưa bao giờ cảm thấy trước đây.

“Tôi Kêu Cầu Thượng Đế“

Thị thực du lịch của tôi đã hết hạn và tôi phải trở lại Đài Loan. Trong những tháng tiếp theo ở một mình, tôi nhớ những điều tôi đã cảm nhận. Trong một thời gian, tôi tràn đầy tuyệt vọng và tối tăm. Những cảm nghĩ đó quá choáng ngợp đến nỗi tôi muốn bỏ cuộc. Tôi không thực sự biết cách cầu nguyện, nhưng tôi kêu cầu Thượng Đế và thưa với Ngài mọi điều tôi đang cảm nhận và suy nghĩ. Một cảm giác bình an đã đến—cũng chính cảm giác mà tôi có được khi tham dự nhà thờ ở nhà của chúng tôi. Tôi biết đó là Đức Thánh Linh. Ngài đã trấn an tôi.

Sau đó, hôn phu của tôi đã mời những người truyền giáo đến giảng dạy tôi. Tôi nói với họ rằng tôi đã biết phúc âm phục hồi là chân chính và tôi hiểu cảm nhận được Đức Thánh Linh là như thế nào. Nhưng tôi lo lắng rằng sẽ rất khó cho tôi để bỏ hút thuốc, uống cà phê và trà.

Tôi bắt đầu tham dự nhà thờ, đọc Sách Mặc Môn, và gặp gỡ với các chị truyền giáo ba hoặc bốn lần một tuần. Cuối cùng, Đức Thánh Linh đã giúp tôi ngừng hút thuốc, uống cà phê và trà.

Người bạn thời thơ ấu của tôi bắt đầu thấy những thay đổi trong tôi qua từng tuần. Tôi mời chị ấy đến các buổi họp với người truyền giáo của mình. Trong khi lắng nghe, chị ấy cũng cảm nhận được Đức Thánh Linh và có được một chứng ngôn. Khi cuộc khủng hoảng COVID-19 giảm bớt, thì vị hôn phu của tôi, lúc đó đã trở nên tích cực trong Giáo Hội, cuối cùng đã có thể đến Đài Loan. Chúng tôi kết hôn, và anh ấy làm phép báp têm cho tôi. Tôi trở thành một con người mới.

Hình Ảnh
một nhóm người đứng trước bức hình của Đấng Cứu Rỗi

Chị Weiling Chen Canfield (Winnie) với các chị truyền giáo và các tín hữu trong tiểu giáo khu mà đã giảng dạy và kết tình thân hữu với chị. Chị ấy nói: “Chúng tôi vẫn trò chuyện mỗi tuần và cùng làm việc với nhau trong chức vụ kêu gọi mới của tôi trong Hội Phụ Nữ”.

Những người bạn lâu năm và đối tác kinh doanh của tôi, kể cả một số nhân viên ngân hàng và nhân viên thị trường chứng khoán, nói rằng họ có thể thấy tôi khác hơn và hạnh phúc hơn. Tôi mời họ đến dự lễ báp têm của tôi, và họ đã đến. Sau đó, họ nói với tôi rằng họ cảm thấy một điều gì đó mà họ chưa bao giờ cảm thấy trước đây.

Tôi không sợ phải nói cho người khác biết điều tôi biết và cảm nhận về Chúa Giê Su Ky Tô—rằng điều tôi biết là chân chính. Tôi biết rằng chứng ngôn của tôi rất vững mạnh. Những người đã biết tôi cả đời đều thấy điều này. Sự tôn trọng của họ đối với đức tin của tôi thậm chí đã ngăn họ hút thuốc và uống rượu trong các buổi họp và bữa ăn của doanh nghiệp. Đây là một điều độc đáo trong văn hóa kinh doanh của chúng tôi.

Hình Ảnh
hai người phụ nữ đang đứng trước một tòa nhà của Giáo Hội

Chị Canfield cùng với Jin Hua, một người bạn lâu năm đã trở nên quan tâm đến Giáo Hội nhờ sự cải đạo của Chị Canfield.

Tôi không ngại để cho những người khác thấy, nghe, và cảm nhận chứng ngôn của tôi. Tôi tin rằng nhiều người không biết cách tìm kiếm Thượng Đế và Chúa Giê Su Ky Tô sẽ cảm nhận được những điều giống như tôi đã cảm nhận khi họ nghe những lời lẽ chân thật. Tôi sẽ luôn sẵn sàng chia sẻ những lời mà đã giúp thay đổi cuộc sống của tôi.