Liahona
Tôi Có Nhiều Người Xung Quanh nhưng Vẫn Cảm Thấy Đơn Độc
Tháng Ba năm 2024


“Tôi Có Nhiều Người Xung Quanh nhưng Vẫn Cảm Thấy Đơn Độc,” Liahona, tháng Ba năm 2024.

Các Thành Niên Trẻ Tuổi

Tôi Có Nhiều Người Xung Quanh nhưng Vẫn Cảm Thấy Đơn Độc

Khi tôi sống xa nhà, sự kết nối của tôi với thiên thượng đã giúp tôi vượt qua nỗi cô đơn.

Hình Ảnh
một người phụ nữ với những tia sáng xung quanh cô ấy, trong khi nhiều người khác nhau đi xung quanh cô ấy

Anh chị em có biết cảm giác khi mình có nhiều người xung quanh nhưng vẫn cảm thấy hoàn toàn đơn độc không?

Kể từ khi rời quê hương của tôi là Uganda và chuyển đến Dubai để làm việc, tôi dường như luôn cảm thấy đơn độc. Trong xóm ở quê tôi, mọi người chào hỏi nhau trên đường phố. Chúng tôi quen biết nhau. Chúng tôi hỗ trợ lẫn nhau. Tôi có nhiều bạn bè và gia đình cùng tín ngưỡng với tôi.

Nhưng ở đây không giống như vậy. Tôi sống trong một nền văn hóa rất khác biệt, trong một thành phố lớn và được bao quanh bởi những người làm việc bận rộn. Và mặc dù tôi tham dự tiểu giáo khu của mình và đã cố gắng làm quen với những người thành niên trẻ tuổi và các tín hữu khác trong tiểu giáo khu, nhưng lịch trình làm việc bận rộn làm chúng tôi hầu như chỉ có thể gặp nhau không quá hai tiếng đồng hồ ở nhà thờ mỗi tuần.

Dubai thật rộng lớn và xa hoa, và tôi biết ơn được đến đây. Nhưng nơi đây có thể khiến chúng ta cảm thấy choáng ngợp, đặc biệt là khi chúng ta cảm thấy đơn độc. Người dân ở đây rất giàu có và thành công trong cuộc sống. Tuy nhiên, khi sống giữa những thứ xa hoa và những tòa nhà đẹp đẽ này, đôi khi tôi tự hỏi:

Tôi đang làm gì với cuộc sống của mình? Đây có phải là nơi phù hợp với tôi không?

Tìm Lại Sự Thuộc Vào

Anh Cả D. Todd Christofferson thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ đã giải thích rằng “một cảm giác được thuộc vào rất quan trọng đối với sự an lạc về thể chất, tinh thần và thuộc linh của chúng ta.”1 Tôi đã không nhận ra rằng cảm giác được thuộc vào đó là thiết yếu đến mức nào cho đến khi tôi không còn cảm giác đó nữa—thực sự không có ở nhà thờ và cũng chẳng có ở bất cứ nơi đâu.

Tôi sẽ làm thế nào để tìm thấy nó bây giờ, khi ở xa tất cả những người tôi yêu thương?

Theo thời gian, tôi bắt đầu nhận ra “vị trí chính yếu của Chúa Giê Su Ky Tô trong sự thuộc vào.”2

Mặc dù tôi vẫn còn nhớ bạn bè và gia đình mình, nhưng tôi bắt đầu thấy rằng tôi không hề bị tách rời khỏi tất cả mọi người trong cuộc sống của mình khi chuyển đi—tôi vẫn có một Đấng Cứu Rỗi và Cha Thiên Thượng nhân từ luôn muốn duy trì sự kết nối với tôi.

Vì vậy, tôi bắt đầu làm điều tôi có thể để kết nối với hai Ngài tốt hơn mỗi ngày. Tôi bắt đầu lắng nghe chương trình phát thanh để học tài liệu Hãy Đến Mà Theo Ta khi tôi chạy bộ. Tôi đeo tai nghe ở nơi làm việc và lắng nghe thánh thư trong lúc làm việc.

Quan trọng hơn hết, tôi đã biết được rằng thật là một ân tứ tuyệt vời để có thể cầu nguyện trực tiếp lên Cha Thiên Thượng. Tôi thưa chuyện với Ngài thường xuyên và sâu sắc hơn bao giờ hết. Khi cảm thấy đơn độc, tôi cầu nguyện và cảm nhận được sự an ủi từ Ngài. Khi tôi soạn email và cố gắng kiên nhẫn với các đồng nghiệp của mình, tôi cầu nguyện và cầu xin Ngài giúp đỡ.

Tôi thích điều Chủ Tịch Thomas S. Monson (1927–2018) đã nói về sự cầu nguyện: “Đối với những người … đang vất vả với những thử thách và khó khăn lớn cũng như nhỏ, thì sự cầu nguyện là nguồn sức mạnh thuộc linh; đó là sự bảo đảm để có được sự bình an. Lời cầu nguyện là phương tiện để giúp chúng ta tiến đến gần Cha Thiên Thượng là Đấng yêu thương chúng ta. Hãy thưa chuyện cùng Ngài trong lời cầu nguyện và rồi lắng nghe câu trả lời. Phép lạ sẽ đạt được qua lời cầu nguyện.”3

Bằng cách dành thời gian cho hai Ngài trong cuộc sống của mình, nhất là qua lời cầu nguyện chân thành, tôi bắt đầu thấy rằng dù không ở gần những người thân quen và văn hóa của mình, nhưng tôi vẫn có thể được vây quanh bởi Thánh Linh và cảm nhận được tình yêu thương của Thượng Đế.

Chúng Ta Có Thể Luôn Được Kết Nối

Mọi thứ vẫn còn khó khăn, nhưng tôi có hy vọng cho tương lai. Và tôi đã dần dần tin vào điều mà Anh Milton Camargo, Đệ Nhất Cố Vấn trong Chủ Tịch Đoàn Trung Ương Trường Chủ Nhật, đã dạy: “Ngày nay, Chúa Giê Su Ky Tô vẫn hằng sống. Ngài có thể là một sự hiện diện tích cực, hằng ngày trong cuộc sống của chúng ta. Ngài là giải pháp cho các vấn đề của chúng ta, nhưng chúng ta phải ngước mắt lên và nâng cao tầm nhìn của mình để thấy Ngài.”4

Đôi khi tôi vẫn đơn độc, nhưng tôi biết rằng tôi sẽ luôn luôn có thể cầu nguyện lên Cha Thiên Thượng và tiếp cận Sự Chuộc Tội của Chúa Giê Su Ky Tô.

Dù đứng hoặc quỳ, một mình hoặc trong một nhóm, tôi vẫn có thể cầu nguyện.

Tôi có thể khóc với Cha Thiên Thượng.

Tôi có thể tạ ơn.

Tôi có thể cầu xin được hướng dẫn và bảo vệ.

Và qua sự kết nối giao ước của mình, tôi biết rằng tôi, một người con gái của Cha Thiên Thượng nhân từ, sẽ luôn luôn thuộc về Ngài. Qua sự hướng dẫn của Ngài, tôi có thể cảm thấy tự tin rằng tôi đang ở đúng chỗ, làm điều Ngài muốn tôi làm.