Liahona
Gương Mặt qua Ô Cửa
Tháng Ba năm 2024


“Gương Mặt qua Ô Cửa,” Liahona, tháng Ba năm 2024.

Tiếng Nói của Thánh Hữu Ngày Sau

Gương Mặt qua Ô Cửa

Tôi tưởng rằng người hàng xóm của tôi đang tọc mạch, nhưng tôi phát hiện rằng bà ấy chỉ cần một người bạn.

Hình Ảnh
hình của Maija-Kaarina Mäkinen

Hình ảnh do nhã ý của tác giả

Tôi thường thấy cùng một gương mặt nhìn chằm chằm từ cửa sổ căn hộ. Tôi tự nghĩ: “Có phải thật đáng buồn khi một người cứ liên tục nhìn ra ngoài cửa sổ và xét đoán các sinh hoạt của hàng xóm?”

Rồi một ngày nọ, tôi nghĩ có lẽ tôi nên đi hỏi xem tôi có thể giúp đỡ được gì không. Tôi quyết định mang theo một ít bánh mì mới nướng.

Bánh mì đã làm ấm lòng người hàng xóm lớn tuổi của tôi. Trong nước mắt, bà ấy nói với tôi rằng bà ấy cảm thấy cô đơn biết bao. Không một ai đến thăm bà và không một ai gọi điện thoại cho bà, ngay cả con cái của bà. Với bàn tay run rẩy, bà ấy lau nước mắt trên má.

Bà thở dài và rồi nói: “Thật là tuyệt vời biết bao nếu được rời khỏi thế gian này. Tôi không xét đoán ai cả khi nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi chỉ nhìn bọn trẻ chơi đùa và những điều khác đang diễn ra trong sân.”

Hình Ảnh
người đàn bà nhìn ra ngoài cửa sổ

Hình ảnh minh họa do Alex Nabaum thực hiện

Dần dần, chúng tôi trò chuyện về phúc âm. Lúc đầu, bà ấy tỏ ra e dè vì chồng bà đã phục vụ với tư cách là chức sắc trong một giáo hội khác. Nhưng chúng tôi càng nói chuyện, thì bà ấy càng cảm thấy có ấn tượng hơn với các lẽ thật tôi đã chia sẻ về Chúa Giê Su Ky Tô và phúc âm phục hồi của Ngài.

Bà ấy nói: “Thật là tuyệt vời khi chúng ta có cùng một Chúa Giê Su!”. “Chúng ta sẽ gặp nhau trên thiên thượng không?”

Tôi đáp: “Vâng, chúng ta sẽ ở đó với nhau—tay trong tay.”

Kể từ lúc đó, chúng tôi trở thành bạn thân trong nhiều năm, cho đến khi bà ấy qua đời.

Giờ đây tôi luôn nghĩ rằng người hàng xóm cũ của mình đang nhìn từ cửa sổ ngôi nhà thiên thượng của bà, dõi theo các sinh hoạt của chúng tôi và hy vọng rằng chúng tôi đủ hòa hợp và thương yêu lẫn nhau.