2015
Chúng Ta Cần Phải Đi Đền Thờ Ngay Bây Giờ!
Tháng 2015


Chúng Ta Cần Phải Đi Đền Thờ Ngay Bây Giờ!

Mary Holmes Ewen, California, Hoa Kỳ

Hình Ảnh
drawing of elderly woman sitting and talking to another woman

Tranh do Bradley H. Clark minh họa

Một buổi sáng Chủ Nhật nọ, một tín hữu mới vừa báp têm được giới thiệu với tiểu giáo khu. Chị ấy tên là Lydia. Chị ấy chiếm được cảm tình của chúng tôi ngay.

Lydia đã lớn tuổi và bị mù từ những năm vật lộn với căn bệnh tiểu đường. Chị nhanh chóng quen biết với các tín hữu trong tiểu giáo khu qua tiếng nói và tiếng chân của họ. Chị thường nói tên của chúng tôi và bắt tay chúng tôi, và chúng tôi không bao giờ đề cập đến việc chị bị mù.

Sau một năm chờ đợi như được đòi hỏi, Lydia họp với vị giám trợ và chủ tịch giáo khu để nhận giấy giới thiệu đi đền thờ. Trong Hội Phụ Nữ một ngày Chủ Nhật nọ, chị kéo tôi xuống ngồi bên cạnh và nói: “Chủ tịch giáo khu bảo tôi là phải đi đền thờ càng sớm càng tốt. Chị dẫn tôi đi nhé?”

Đó là tuần lễ đầu tiên của tháng Mười Hai—tất cả chúng tôi ai nấy cũng đều bận rộn. Tôi đã cố gắng để đưa ra lời cáo lỗi và nói: “Chúng ta không thể chờ đến tháng Giêng sao?”

“Không, chúng ta phải đi ngay bây giờ!”

Một nhóm phụ nữ từ tiểu giáo khu đi đền thờ mỗi tháng, vì vậy tôi đến nói chuyện với họ về việc tổ chức chuyến đi với Lydia. Họ cũng rất bận rộn. Nhưng Lydia khóc và một lần nữa nói với chúng tôi là vị chủ tịch giáo khu đã nói với chị ấy phải đi càng sớm càng tốt.

Sau đó, chúng tôi đều đồng ý để thực hiện chuyến đi 150 dặm (241 kilômét) vào tuần sau. Trên đường đi, chiếc xe van ngập đầy tiếng chuyện trò và tình bạn của tám người phụ nữ. Lydia đã vui mừng khôn xiết bởi vì kinh nghiệm đền thờ của chị và phước lành của việc nhận được lễ thiên ân của chị.

Tuần đầu tiên của tháng Giêng, tình trạng sức khỏe của Lydia trở nên tồi tệ và chị vào bệnh viện cấp cứu. Một tuần sau đó, chị qua đời. Nhưng Lydia ra đi với các phước lành vĩnh cửu mà chị đã nhận được trong đền thờ chỉ trong một vài tuần trước đó.

Về sau, tôi đã kể cho vị chủ tịch giáo khu câu chuyện về chuyến đi của chúng tôi và nói với ông rằng tôi đã cảm kích biết bao rằng ông đã cảm thấy thúc giục để bảo Lydia là phải đi đền thờ ngay lập tức.

Ông đáp: “Tôi thực sự không có ý nói là chị ấy phải đi ngay bây giờ.” “Tôi luôn luôn nói với những người mới nắm giữ giấy giới thiệu đi đền thờ là nên đi đền thờ sớm. Thánh Linh chứ không phải tôi đã nói với Lydia điều đó!”

Lydia dạy tất cả chúng tôi phải lắng nghe Thánh Linh và hành động theo ngay lập tức. Tôi biết ơn lời nhắc nhở của chị ấy để lắng nghe tiếng nói êm dịu, nhỏ nhẹ.