2002
‘Ôi Ước Gì Tôi Là một Thiên Sứ Và Có Thể Làm Thỏa Mãn Được Sự Mong Muốn của Lòng Tôi’
Tháng Mười Một Năm 2002


“Ôi Ước Gì Tôi Là một Thiên Sứ Và Có Thể Làm Thỏa Mãn Được Sự Mong Muốn của Lòng Tôi”

Tôi khuyến khích các anh chị em … sử dụng các đền thờ của Giáo Hội. Hãy đi đến đó và xúc tiến công việc cao quý và kỳ diệu mà Thượng Đế trên trời đã vạch ra cho chúng ta.

Thưa các anh chị em thân mến của tôi, lần nữa chúng tôi chào mừng các anh chị em tại đại hội vĩ đại toàn cầu của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô.

An Ma đã nói: “Ôi, ước gì tôi là một thiên sứ và có thể làm thỏa mãn được sự mong muốn của lòng tôi, để với chiếc loa của Thượng Đế, với một tiếng nói làm rung chuyển địa cầu, tôi có thể đi nói lên lời kêu gọi sự hối cải của mọi dân tộc!” (An Ma 29:1).

Chúng ta đã đạt đến mức mà chúng ta có thể hầu như làm được điều đó. Những diễn tiến của đại hội này sẽ được tiếp vận trên khắp thế giới và những người nói chuyện sẽ được các Thánh Hữu Ngày Sau nghe thấy trên mọi lục địa. Chúng ta đã có một tiến bộ lớn trong việc làm ứng nghiệm khải tượng đã được nói đến trong Sách Khải Huyền: “Đoạn tôi thấy một vị thiên sứ khác bay giữa trời, có Tin Lành đời đời, đặng rao truyền cho dân cư trên đất, cho mọi nước, mọi chi phái, mọi tiếng, và mọi dân tộc” (14:6).

Đây thật là một cơ hội rất tốt. Khó để thấu hiểu. Chúng tôi ngỏ lời từ Trung Tâm Đại Hội kỳ diệu này. Tôi biết không có tòa nhà nào khác có thể sánh với nó được.

Chúng ta, với tư cách là một gia đình cao quý , là những đại diện của gia đình nhân loại trên địa cầu to lớn và xinh đẹp này.

Nhiều người trong các anh chị em đã tham gia vào lễ cung hiến Đền Thờ Nauvoo tháng Sáu vừa qua. Đó là một cơ hội lớn lao và tuyệt diệu, một cơ hội để nhớ đời. Chúng ta không những làm lễ cung hiến một tòa nhà lộng lẫy, một Ngôi Nhà của Chúa, mà chúng ta còn làm lễ cung hiến một đài tưởng niệm xinh đẹp cho Tiên Tri Joseph Smith.

Vào năm 1841, hai năm sau khi đến Nauvoo, ông đã làm lễ động thổ cho Ngôi Nhà của Chúa mà sẽ đứng làm một biểu tượng quý báu nhất cho công việc của Thượng Đế.

Thật là khó tin rằng trong những điều kiện và hoàn cảnh khó khăn đó, một công trình kiến trúc tráng lệ như thế đã được thiết kế để đứng nơi mà lúc bấy giờ là biên giới của Hoa Kỳ.

Tôi nghi, tôi nghi lắm, là không có một công trình kiến trúc nào khác với đồ án và vẻ lộng lẫy như thế trong toàn tiểu bang Illinois.

Nó phải được cung hiến cho công việc của Đấng Toàn Năng, để hoàn tất các mục đích vĩnh cửu của Ngài.

Mọi nỗ lực được dồn vào. Không có sự hy sinh nào quá lớn lao. Trong suốt năm năm kế tiếp, người ta đã đục đá và đặt nền, vách tường và đồ trang trí. Hằng trăm người đi về phía bắc, sống tạm nơi đó trong một thời gian để xẻ gỗ, hằng khối lượng lớn gỗ và rồi cột chúng lại thành bè mà thả trôi theo dòng sông đến Nauvoo. Những đường chỉ viền trang trí xinh đẹp được cắt ra từ số gỗ đó. Những tiền xu được thu góp để mua đinh. Sự hy sinh phi thường đã được thực hiện để thu mua thủy tinh. Họ đang xây cất một đền thờ của Thượng Đế và ngôi đền thờ này phải là ngôi đền thờ tốt nhất mà họ có thể làm được.

Đang trong những sinh hoạt này, thì vị Tiên Tri và anh của ông là Hyrum bị giết chết ở Carthage vào ngày 27 tháng Sáu năm 1844.

Không một ai trong chúng ta hiện đang sống lại có thể thấu hiểu được thảm trạng khốc hại này đối với các Thánh Hữu. Vị lãnh đạo của họ đã chết, ông là người của khải tượng và mặc khải. Ông không những là vị lãnh đạo của họ. Ông còn là vị Tiên Tri của họ. Lòng họ buồn phiền cực độ. Nỗi đau khổ của họ tràn trề.

Nhưng Brigham Young, Chủ Tịch của Nhóm Túc Số Mười Hai, đã trở thành người lãnh đạo. Joseph đã đặt thẩm quyền của ông lên vai các Sứ Đồ. Brigham quyết tâm hoàn thành ngôi đền thờ và công việc tiếp tục. Họ theo đuổi mục tiêu của mình ngày đêm bất kể mọi sự đe dọa nhắm vào họ của bọn người khủng bố xem thường luật pháp. Đến năm 1845, họ biết rằng họ không thể ở lại thành phố mà họ đã xây cất từ vùng đầm lầy của dòng sông. Họ biết rằng họ phải rời đi. Thời gian này trở thành thời gian sinh hoạt cấp bách; thứ nhất, hoàn thành ngôi đền thờ, và thứ nhì, đóng các chiếc xe kéo và thu góp đồ đạc để di chuyển vào vùng hoang dã phía Tây.

Công việc giáo lễ đã được bắt đầu trước khi ngôi đền thờ được hoàn tất trọn vẹn. Sự việc tiếp diễn một cách cấp bách cho đến mùa đông lạnh lẽo của năm 1846, người ta bắt đầu bỏ nhà cửa của họ lại và những chiếc xe kéo di chuyển chậm chạp xuống Đường Parley đến bờ sông, rồi băng ngang dòng sông và lên bờ bên kia của Iowa.

Cuộc di chuyển tiếp tục. Dòng sông đóng băng và trời lạnh khủng khiếp. Nhưng điều đó đã làm cho họ có thể di chuyển trên băng.

Họ nhìn lại phía đông lần cuối thành phố mơ ước của họ và ngôi đền thờ của Thượng Đế của họ. Rồi họ nhìn về phía tây nơi một tương lai mà họ không biết được.

Rồi sau đó ngôi đền thờ được làm lễ cung hiến và những người mà cung hiến nó nói A Men và cất bước ra đi. Về sau, tòa nhà bị đốt cháy bởi một kẻ cố ý gây hỏa hoạn mà gần mất mạng trong việc làm tà ác của mình. Cuối cùng, một cơn lốc xoáy đã làm sụp đổ hầu hết phần còn lại. Ngôi Nhà của Chúa, mục tiêu cao quý của những nỗi lao nhọc của họ, đã mất.

Nauvoo hầu như trở thành một thành phố bỏ hoang. Nó hầu như biến mất. Địa điểm của đền thờ bị cày xới để trồng trọt. Năm tháng trôi qua, và dần dần tiếp theo bởi một sự đánh thức. Các tín hữu của chúng ta, các con cháu của những người đã từng sống nơi đó, đã đánh thức lại nơi họ những kỷ niệm và cảm nghĩ về tổ tiên của họ với ước muốn làm vinh danh những người đã trả một cái giá đắt khủng khiếp. Dần dần thành phố đó bắt đầu sống lại và đã có sự phục hồi từng phần Nauvoo.

Dưới sự thúc giục của Thánh Linh và được thúc đẩy bởi ước muốn của cha tôi là người đã phục vụ với tư cách là chủ tịch phái bộ truyền giáo trong khu vực đó và đã mong muốn tái thiết ngôi đền thờ nhân lễ kỷ niệm một trăm năm Nauvoo, nhưng đã không có khả năng làm được, chúng tôi đã thông báo trong đại hội tháng Tư năm 1999 rằng chúng ta sẽ tái thiết tòa nhà lịch sử đó.

Niềm phấn khởi được thấy khắp nơi. Những người nam và người nữ tìm đến với ước muốn giúp ích. Những đóng góp về tiền bạc và kỹ năng đã được hiến tặng. Lần nữa, không có một sự chi tiêu nào được giữ lại. Chúng ta phải tái thiết Ngôi Nhà của Chúa với tính cách là đài tưởng niệm cho Tiên Tri Joseph Smith và là một lễ vật dâng lên Thượng Đế của chúng ta. Vào ngày 27 tháng Sáu mới đây, buổi trưa cũng vào khoảng cùng thời gian mà Joseph và Hyrum bị bắn chết ở Carthage 158 năm trước, chúng tôi đã tổ chức lễ cung hiến công trình xây dựng lộng lẫy mới mẻ này. Đó là một nơi của vẻ tuyệt mỹ. Ngôi đền thờ tọa lạc đúng vào địa điểm của ngôi đền thờ nguyên thủy. Kích thước bên ngoài của nó cũng giống như kích thước của ngôi đền thờ nguyên thủy. Đó là đài tưởng niệm thích hợp và thích đáng cho Vị Tiên Tri cao quý của gian kỳ này, Joseph Vị Tiên Kiến.

Tôi biết ơn biết bao, biết ơn sâu xa về điều đã xảy ra. Ngày nay, ngôi đền thờ của Joseph đứng đó, một ngôi nhà lộng lẫy của Thượng Đế, hướng về phía tây, trên con dốc cao nhìn xuống thành phố Nauvoo, từ đó ngang qua Sông Mississippi, và trên các đồng bằng của Iowa. Ngôi đền thờ của Brigham, Đền Thờ Salt Lake, đứng nơi đây trong Thung Lũng Salt Lake, hướng về phía đông nơi có ngôi đền thờ xinh đẹp ở Nauvoo. Hai ngôi đền thờ hướng về nhau như hai đầu giữ sách mà ở giữa chúng là những quyển sách nói về nỗi đau khổ, buồn phiền, hy sinh, ngay cả cái chết của hằng ngàn người đã làm cuộc hành trình dài từ Sông Mississippi đến thung lũng Great Salt Lake.

Nauvoo trở thành ngôi đền thờ mở cửa hoạt động thứ 113. Kể từ lúc đó, chúng tôi đã làm lễ cung hiến cho một ngôi đền thờ khác ở The Hague Netherlands (Hòa Lan) tổng cộng tất cả là 114 ngôi đền thờ. Những tòa nhà kỳ diệu này với kích thước và đồ án kiến trúc khác nhau giờ đây nằm rải rác khắp các quốc gia trên địa cầu. Chúng đã được xây cất để giúp các tín hữu của chúng ta trong việc xúc tiến công việc của Đấng Toàn Năng mà dự định của Ngài là để mang lại sự bất diệt và vĩnh cửu cho loài người. (Môi Se 1:39) Những ngôi đền thờ này đã được xây lên để sử dụng. Chúng ta tôn kính Đức Chúa Cha của chúng ta khi chúng ta sử dụng các đền thờ.

Vào lúc bắt đầu đại hội, tôi khuyến khích các anh chị em là các anh chị em của tôi hãy sử dụng các đền thờ của Giáo Hội.

Hãy đi đến đó và xúc tiến công việc cao quý và kỳ diệu mà Thượng Đế trên trời đã vạch ra cho chúng ta. Tại nơi đó chúng ta hãy học biết về các đường lối và kế hoạch của Ngài. Tại nơi đó, chúng ta hãy lập các giao ước mà sẽ đưa dẫn chúng ta trên những lối đi của sự ngay chính, lòng vị tha và lẽ thật. Tại nơi đó, chúng ta hãy cùng nhau kết hợp thành gia đình trong giao ước vĩnh cửu được thực hiện dưới thẩm quyền của chức tư tế của Thượng Đế.

Và tại nơi đó, có thể nào chúng ta ban cùng các phước lành ấy cho những người thuộc thế hệ trước, chính là tổ tiên của mình đang chờ đợi sự phục vụ mà chúng ta có thể thực hiện bây giờ.

Cầu xin các phước lành của thiên thượng được ban cho các anh chị em, là các anh chị em của tôi. Cầu xin tinh thần của Ê Li cảm động lòng các anh chị em và thúc giục các anh chị em làm công việc đó cho những người mà không thể tiến triển được trừ phi các anh chị em làm như vậy. Cầu xin chúng ta được hân hoan về đặc ân vinh quang mà thuộc về chúng ta, tôi chân thành cầu nguyện trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.