2020
Ngài Đã Hàn Gắn Tôi Lại
Tháng Mười năm 2020


Ngài Đã Hàn Gắn Tôi Lại

Bạn tôi nghe nói rằng tôi bị bệnh và đã gửi một trò chơi ghép hình tự làm dành riêng cho tôi.

Hình Ảnh
puzzle of a name

Hình ảnh do Joshua Dennis minh họa

Tôi đã luôn luôn nghĩ rằng mình là một người khỏe mạnh. Vì vậy, tôi đã hoảng hốt khi thức dậy vào một buổi sáng nọ với cảm giác như là ngực mình bị đè mạnh đến mức sắp nổ tung. Tôi được đưa đi cấp cứu ở bệnh viện, nhưng sau nhiều giờ kiểm tra, các bác sĩ không thể tìm ra vấn đề. Họ đã cho tôi về nhà mặc dù tôi vẫn bị đau đớn tột cùng. Thế là tôi bắt đầu một thử thách gay go kéo dài bảy tháng với các cuộc hẹn với bác sĩ, phải nằm viện, và chịu cơn đau tệ hại nhất mà tôi chưa từng cảm thấy trong đời.

Tôi bắt đầu trở nên chán nản. Tôi đã phải nghỉ học đại học và chuyển về ở nhà cha mẹ tôi. Tôi không thể đi chơi với bạn bè. Tôi bị đau quá nhiều nên phải gác lại mọi sở thích của mình. Tôi cảm thấy rằng mọi điều mà tôi quan tâm—những nguyện vọng, các mối quan hệ, các tài năng của tôi—đã tiêu tan, và bây giờ tôi không thể nào làm được những việc mà mình đã làm trước đây và tôi không thể tưởng tượng được làm sao tôi có thể trở lại giống như xưa. Và tôi bắt đầu tự hỏi: Làm sao Cha Thiên Thượng có thể để điều này xảy ra cho tôi? Ngài không yêu thương tôi sao?

Sau một cuộc hẹn đầy thất vọng và đau đớn khác với bác sĩ, tôi chỉ muốn cuộn tròn mình lại và khóc. Nhưng khi về đến nhà, tôi thấy một cái gì đó rất lạ ở hiên nhà: một cái hộp đựng giày cũ rách nát được dán băng keo và gửi cho tôi.

Một lá thư trên cái hộp cho biết rằng gói đồ đó do một người bạn của tôi gửi tới. Bạn ấy nghe nói rằng tôi bị bệnh và muốn làm cho tôi vui. Khi mở hộp đựng giày ra, tôi thấy nó chứa đầy những mảnh xốp nhỏ. Đó là một trò chơi ghép hình tự làm dành riêng cho tôi.

Khi ráp các mảnh ghép với nhau thì tôi bắt đầu khóc. Các mảnh ghép thành tên tôi, được bao quanh bởi những thông điệp dịu dàng đầy yêu thương và khích lệ. Tôi cảm thấy rằng thân thể rã rời đau đớn của mình giờ đã được hàn gắn lại với nhau khi tôi ráp lại món quà của người bạn tôi.

Sau đó ít lâu, tôi bắt đầu dùng một loại thuốc làm giảm các triệu chứng của tôi và giúp các bác sĩ chẩn đoán. Tôi mắc một căn bệnh hiếm gặp nhưng có thể điều trị được, và với thuốc men phù hợp, tôi đã có thể trở lại cuộc sống bình thường.

Ngay cả khi cơ thể tôi đã được chữa lành, tôi biết là mình sẽ không bao giờ quên điều tôi đã học được. Nhờ món quà tuyệt vời của bạn tôi, tôi đã biết rằng mình được yêu thương và Cha Thiên Thượng đã không quên tôi. Sau nhiều tháng cảm thấy kiệt sức, nhờ lòng nhân từ của một người bạn và tình yêu thương của Cha Thiên Thượng, tôi đã lành lặn trở lại.