2010
Những Người Đánh Dương Cầm trong Hội Thiếu Nhi
tháng Tư năm 2010


Những Người Đánh Dương Cầm trong Hội Thiếu Nhi

Hình Ảnh
Charles W. Dahlquist

“Tôi không tin đâu!”

“Bạn nói đùa đó thôi!”

“Điều đó không bao giờ xảy ra đâu!”

Đó là điều mà Andrea, Erick, Kristofer, Suzett, và Yuridia ở Provo, Utah có thể nói nếu các em nói với các em ấy rằng các em ấy sẽ đánh dương cầm cho phần trình bày trong lễ Tiệc Thánh của Hội Thiếu Nhi lần tới. Xét cho cùng, chỉ có một em trong số các em ấy đã từng đánh dương cầm trước đó mà thôi!

Nhưng người đánh dương cầm trong Hội Thiếu Nhi, Chị Perry, đã yêu cầu các em một điều—và các em ấy sẵn lòng chấp nhận điều đó.

Một tuần một lần, mỗi em học đánh dương cầm với Chị Perry, ngoại trừ một em đã có thầy dạy đàn rồi. Ở nhà, các em ấy thực tập trên bàn phím điện. Chẳng bao lâu, các em ấy đã học đánh được bài ca đã được đơn giản hóa cho phần trình bày trong lễ Tiệc Thánh. Các em ấy cũng tập đàn trong Hội Thiếu Nhi trong khi các em khác cùng hát theo.

Cuối cùng, ngày trọng đại đó đến. Mỗi em đánh một hoặc hai bài. Các em ấy có lo lắng khi đánh đàn trước toàn thể tiểu giáo khu không? Chắc chắn rồi! Nhưng điều đó không làm cho các em chùn bước.

Kristofer nói: “Em cảm thấy rất lo lắng nhưng em tiếp tục có đức tin.”

Nhờ vào đức tin và sự siêng năng làm việc của các em nên mọi người đều thành công vào ngày đó. Và điều tốt nhất về sự việc đó là gì?

Andrea nói: “Em cảm thấy vui vì có thể giúp đỡ trong nhà thờ. Đó là một phước lành lớn đối với em.”

Giờ đây, các em ấy có thể đánh đàn trong buổi họp tối gia đình, tại lễ báp têm, và khi gia đình của các em hát trong lễ Tiệc Thánh. Thật là tuyệt vời!

Hình ảnh do Christina Smith thực hiện