2010
Sáng Sớm Chúa Nhật
tháng Tư năm 2010


Sáng Sớm Chúa Nhật

Các thiếu niên này ở Fiji thức dậy sớm và đi bộ rất xa nhưng họ hăng hái thi hành bổn phận của mình.

Đó là buổi chiều thứ Bảy ở Tiểu Giáo Khu Waila thuộc Giáo Khu Nausori Fiji. Trách nhiệm của ngày đó đã được làm tròn, những người nắm giữ Chức Tư Tế A Rôn đã chuẩn bị cho ngày Sa Bát và hiện đang quy tụ tại nhà của Anh Chị Maiwiriwiri. Đó là cơ hội cho họ để có một bữa ăn đơn sơ trước khi bắt đầu ngày nhịn ăn—tiếp theo với một buổi tối ngủ trên chiếu trong nhà của gia đình Maiwiriwiri.

Buổi sáng đối với các thiếu niên có Chức Tư Tế A Rôn này đến rất sớm. Từ trước khi rạng đông, họ nhanh chóng thức dậy, mặc áo sơ mi trắng, cà vạt và quần sậm màu, rồi đến 6 giờ sáng thì họ đã đi từng cặp rời nhà của Anh Chị Maiwiriwiri—cũng giống như những người truyền giáo. Mỗi đôi bạn đồng hành này đều đi theo một lộ trình riêng biệt để đến giáo đường khoảng 10 giờ sáng khi buổi họp chức tư tế bắt đầu. Trách nhiệm của họ là ngừng lại nhà của mỗi tín hữu trên lộ trình của họ và mời các tín hữu đóng góp của lễ nhịn ăn.

Các thiếu niên này đi bộ 5 kilômét từ nhà của gia đình Maiwiriwiris ở đầu tiểu giáo khu đến nhà hội ở cuối tiểu giáo khu. Đây là cơ hội để làm tròn bổn phận của họ và mời các tín hữu của Giáo Hội tham gia vào công việc vĩ đại là chăm sóc cho các góa phụ cùng các anh chị em của họ bằng cách đóng góp của lễ nhịn ăn. Chủ Tịch Alipate Tagidugu của Giáo Khu Nausori Fiji cho biết rằng nhờ vào nỗ lực này của Chức Tư Tế A Rôn mà phần đóng góp của lễ nhịn ăn đã tăng lên 20 phần trăm.

Các thiếu niên này cũng có cơ hội quan trọng để làm tròn bổn phận của mình và giúp các tín hữu của tiểu giáo khu tuân giữ các giao ước mà họ lập lúc chịu phép báp têm:

“Vì các người muốn gia nhập đàn chiên của Thượng Đế và để được gọi là dân Ngài, và sẵn lòng mang gánh nặng lẫn cho nhau để cho gánh nặng ấy được nhẹ nhàng;

“Phải, và sẵn sàng than khóc với những ai than khóc; phải, và an ủi những ai cần được an ủi, và đứng lên làm nhân chứng cho Thượng Đế bất cứ lúc nào, trong bất cứ việc gì, và ở bất cứ nơi đâu mà các người hiện diện, cho đến khi chết, ngõ hầu các người có thể được Thượng Đế cứu chuộc và được tính chung với những người thuộc về lần phục sinh thứ nhất, để các người có được cuộc sống vĩnh cửu” (Mô Si A 18:8–9).

Đối với các thiếu niên tuyệt diệu này, việc thu góp của lễ nhịn ăn không phải là một gánh nặng mà là một phước lành. Họ vui vẻ mặc áo sơ mi trắng và cà vạt, hăng hái thức dậy sớm và sẵn lòng gõ cửa nhà của các tín hữu lúc sáng sớm để mời các tín hữu dự phần vào phước lành có được từ việc biếu tặng một của lễ nhịn ăn rộng rãi.

Khi nhìn các thiếu niên này chuẩn bị và làm tròn bổn phận của họ với tư cách là những người nắm giữ chức tư tế, tôi nghĩ đó sẽ thật là một phước lành tuyệt diệu trong suốt cuộc sống của họ để hiểu được ý nghĩa của các nỗ lực của họ trong việc mời gọi các tín hữu của Giáo Hội đến gần Đấng Cứu Rỗi hơn qua việc biếu tặng của lễ nhịn ăn. Họ sẽ là những người truyền giáo, những người chồng và người cha tốt hơn biết bao nhờ nỗ lực chức tư tế của họ.

Họ sẽ hiểu rõ hơn câu thánh thư này về dân của Chúa: “Chúa gọi dân Ngài là Si Ôn vì họ đồng một lòng và một trí và sống trong sự ngay chính; và không có người nào nghèo khó trong số họ” (Môi Se 7:18).

Thật là một phước lành cho những người mang chức tư tế này để biết rằng họ đã mời các tín hữu đến gần Đấng Cứu Rỗi hơn.

Ngày bắt đầu sớm, nhưng với nụ cười các thiếu niên này đi bộ từ đầu tiểu giáo khu này đến cuối tiểu giáo khu khác, thu góp các của lễ nhịn ăn ở dọc đường.

Fiji

New Zealand

Úc

Khung hình: hình ảnh © Dynamic Graphics, Inc.; hình ảnh do Talat Mehmood thực hiện; bản đồ phỏng theo Map Resources