2005
Công Cụ Trong Tay Thượng Đế
Tháng Mười Một năm 2005


Công Cụ Trong Tay Thượng Đế

Ảnh hưởng tốt lành của các chị em thì không sao kể xiết.

Chủ Tịch Hinckley đã cho phép tôi thay mặt cho Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn để bày tỏ lòng biết ơn của chúng tôi đối với tất cả những người đã giúp đỡ trong mọi cách thức để gìn giữ mạng sống và tài sản tiếp theo các tai ương mà đã xảy ra và vẫn hiện còn tiếp tục trong quốc gia của chúng ta.

Thưa các chị em thân mến, tôi cảm thấy hạ mình trước trách nhiệm và đặc ân lớn lao này để ngỏ lời cùng các chị em là các con gái của Thượng Đế trong nhiều quốc gia. Chúng ta đã được gầy dựng và nâng cao tinh thần bởi đoạn phim video ngắn do Chủ Tịch Hinckley trình bày. Chúng ta biết ơn Chủ Tịch Hinckley và Chủ Tịch Monson đang hiện diện với chúng ta nơi đây trong buổi tối hôm nay. Chúng ta được củng cố bởi sự hỗ trợ và ảnh hưởng của họ. Chị Parkin, Chị Hughes, và Chị Pingree đã soi dẫn chúng ta. Ca Đoàn đã cảm động lòng chúng ta. Khi tôi nhìn vào gương mặt của các chị em, tôi có thể cảm nhận được lòng nhân từ của các chị em. Tôi có lời khen ngợi mỗi chị em về việc làm ngay chính hằng ngày của các chị em. Mặc dù những việc làm của các chị em có thể chỉ được một vài người biết, nhưng chúng được ghi chép vào sách sự sống của Chiên Con,1 mà một ngày nào đó nó sẽ được mở ra để làm chứng về sự tận tâm phục vụ, sự tận tụy và những hành động của các chị em là “công cụ trong tay Thượng Đế để thực hiện công việc vĩ đại này.”2

Anh Cả Neal A. Maxwell đã nói: “Chúng ta biết rất ít … về những lý do phân chia bổn phận giữa phái nữ với phái nam cũng như giữa vai trò làm mẹ với chức tư tế. Sự phân chia bổn phận này đã được định đoạt trong một lúc khác và một nơi khác. Chúng ta quen chú trọng đến những người nam của Thượng Đế vì chức tư tế và trách nhiệm lãnh đạo thuộc về họ. Nhưng song song với ảnh hưởng của thẩm quyền đó là một dòng ảnh hưởng ngay chính liên tục phản ảnh những người phụ nữ phi thường của Thượng Đế là những người hiện hữu trong mọi thời đại và mọi gian kỳ, kể cả thời đại và gian kỳ của chúng ta. Sự cao trọng không phải đo lường bằng bao nhiêu điều ghi chép trong báo chí hoặc trong thánh thư. Do đó, cho đến nay, câu chuyện về các phụ nữ của Thượng Đế được tiềm ẩn trong dòng lịch sử của nhân loại.”3

Một số các chị em có thể cảm thấy không thích đáng bởi vì dường như các chị em không thể làm tất cả những gì mình muốn làm. Chức năng làm mẹ và bổn phận làm cha mẹ là các vai trò khó khăn nhất. Các chị em cũng có những sự kêu gọi trong Giáo Hội mà các chị em đã làm tròn một cách thành thạo và chu đáo. Vả lại, có nhiều chị em, ngoài tất cả những điều này ra, còn phải làm việc để lo liệu cho gia đình mình. Tôi cảm thông với các chị em góa bụa và các chị em đơn chiếc là những người đã mang lấy rất nhiều trọng trách của bổn phận làm cha mẹ. Nói chung, các chị em, là những người phụ nữ cao quý , đang làm một công việc tốt hơn nhiều trong việc làm tròn các trách nhiệm của mình trong đời và đang làm cho cuộc sống của mình thành công hơn là các chị em thấy. Tôi xin đề nghị rằng các chị em nên đối phó với những thử thách của mình mỗi lần một ít. Hãy làm hết sức mình. Hãy nhìn mọi việc qua viễn ảnh vĩnh cửu. Nếu các chị em làm như vậy thì cuộc sống sẽ có được một viễn cảnh khác biệt.

Tôi tin rằng tất cả các chị em đều muốn được hạnh phúc và tìm ra sự bình an mà Đấng Cứu Rỗi đã hứa. Tôi nghĩ rằng nhiều chị em đã hết sức cố gắng để làm tròn tất cả các trách nhiệm của các chị em. Tôi không muốn làm mếch lòng ai. Bất đắc dĩ, tôi phải đề cập đến một vấn đề mà tôi cảm thấy cần phải nói ra. Đôi khi chúng ta mang lấy những cảm nghĩ khổ sở về những điều đau khổ trong quá khứ mà đã kéo dài quá lâu. Chúng ta bỏ quá nhiều nghị lực vào những điều đã qua và không thể thay đổi được. Chúng ta cố gắng quên đi quá khứ và nỗi đau đớn. Nếu sau đó, chúng ta có thể tha thứ cho bất cứ điều gì đã gây ra nỗi đau đớn, thì chúng ta sẽ tìm ra “nguồn an ủi cho cuộc sống” qua Sự Chuộc Tội, và “sự bình an tuyệt vời” của sự tha thứ sẽ thuộc vào chúng ta.4 Một số vết thương rất đau đớn và sâu đến nỗi sự chữa lành chỉ có thể đến với sự giúp đỡ từ một quyền năng cao hơn và hy vọng cho công lý trọn vẹn và sự đền bù trong cuộc sống mai sau. Thưa các chị em, các chị em có thể tìm ra quyền năng cao hơn đó và nhận được sự an ủi quý báu và sự bình an tuyệt vời.

Tôi e rằng các chị em không thấy rõ phạm vi ảnh hưởng rộng lớn và tốt lành của các chị em trong gia đình mình, trong Giáo Hội và trong xã hội. Ảnh hưởng tốt lành của các chị em thì không sao kể xiết. Chủ Tịch Brigham Young đã nói: “Các chị em trong Hội Phụ Nữ đã làm rất nhiều việc thiện. Ta có thể biết được số việc thiện mà các người mẹ và các con gái Y Sơ Ra Ên có khả năng để làm chăng? Không, không thể nào biết được. Và việc thiện mà họ làm sẽ đi theo họ cho suốt thời vĩnh cửu.”5 Tôi thành thật tin rằng các chị em là công cụ trong tay Thượng Đế trong nhiều vai trò của mình, nhất là vai trò làm mẹ.

Trong công việc của vương quốc, những người nam và những người nữ đều quan trọng như nhau. Thượng Đế giao phó cho người phụ nữ trọng trách sinh đẻ và nuôi dưỡng con cái của Ngài. Không có công việc nào khác quan trọng hơn. Vai trò làm mẹ là một vai trò rất quan trọng đối với phụ nữ. Các phước lành thiêng liêng và ảnh hưởng ngay chính đã đến với cuộc sống của tôi và cuộc sống của gia đình tôi từ người vợ yêu dấu của tôi, mẹ vợ của tôi, mẹ tôi, các bà ngoại và bà nội của tôi, các đứa con gái và các cháu gái nội ngoại quý báu của tôi. Mối quan hệ trân quý của mỗi phụ nữ trong đời tôi thì không thể nào nói lên được bằng lời. Điều này đặc biệt đúng đối với người bạn đời vĩnh cửu của tôi, Ruth.

Chúng tôi muốn các chị em độc thân biết về tình yêu thương lớn lao của chúng tôi đối với các chị em. Các chị em có thể là công cụ mạnh mẽ trong tay của Thượng Đế để thực hiện công việc vĩ đại này. Các chị em được quý trọng và cần đến. Các phụ nữ khác, dù đã kết hôn, cũng có thể không phải là những người mẹ. Đối với những người mà nằm một trong hai hoàn cảnh này, thì xin hãy an tâm rằng Chúa yêu thương các chị em và không quên các chị em. Các chị em có thể làm một điều gì đó cho một người khác mà không một ai khác có thể làm được. Các chị em có thể làm một điều gì đó cho con của một người phụ nữ khác mà tự người ấy không thể làm được. Tôi tin rằng một số phước lành đền bù sẽ đến trong cuộc sống này và cuộc sống mai sau cho các chị em ở trong các hoàn cảnh đó. Các phước lành này và một sự bình an đầy an ủi sẽ đến với các chị em nếu các chị em có thể “hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí mà” yêu mến Thượng Đế “và yêu người lân cận như mình.”6 Các chị em vẫn có thể được thành công lớn trong bất cứ điều gì các chị em làm với tư cách là công cụ trong tay Thượng Đế để thực hiện công việc vĩ đại này.

Các phụ nữ có rất nhiều ảnh hưởng tốt đối với những gì xảy ra trên thế giới hoặc ngược lại. Trong một mức độ nào đó, những người vợ và người mẹ chi phối dòng lưu lượng của các phước lành vào nhà của họ. Khi các chị em tán trợ những sự kêu gọi của chức tư tế của người chồng của mình và khuyến khích các con trai của mình trong những sinh hoạt của chức tư tế, thì nhà của các chị em sẽ được ban phước dồi dào. Các chị em cũng nên khuyến khích con cái mình giúp đỡ những người khác đang gặp cảnh hoạn nạn. Nhà của chúng tôi đã được ban phước nhờ vào sự tham gia của vợ tôi trong Hội Phụ Nữ trong suốt thời gian chúng tôi kết hôn với nhau. Vợ của tôi đã là chủ tịch Hội Phụ Nữ trong tiểu giáo khu và rồi giáo khu trong vài năm. Khi vợ của tôi đi làm các bổn phận của mình và tham dự các buổi nhóm họp của mình, thì nhà của chúng tôi được ban phước với tinh thần phục vụ tuyệt vời mà vợ của tôi đã mang về nhà.

Như các chị em đã nghe được đêm nay, các chị em là thành viên của một tổ chức phụ nữ vĩ đại nhất trên thế giới. Và như Chủ Tịch Hinckley mới vừa nói cho chúng ta biết trong đoạn phim video, Tiên Tri Joseph Smith đã tuyên bố: “Tổ Chức này nhằm nhận sự chỉ dẫn qua cách thức mà Thượng Đế đã thiết lập—qua trung gian của những người được chỉ định lãnh đạo—và giờ đây tôi trao lại trách nhiệm cho các chị em trong tôn danh của Thượng Đế, và Tổ Chức này sẽ được hân hoan, và sự hiểu biết và tri thức sẽ tuôn tràn bắt đầu từ lúc này—đây là sự khởi đầu của những ngày tốt lành hơn cho Tổ Chức này.”7 Nhiều cơ hội đã đến với các phụ nữ kể từ khi Tiên Tri Joseph Smith trao trách nhiệm cho họ hơn là từ lúc bắt đầu có loài người trên thế gian.8

Từ lúc khởi đầu, các phụ nữ trong Giáo Hội đã là công cụ trong tay Thượng Đế. Khi đền thờ được xây cất ở Kirtland các phụ nữ đã cung ứng sự hỗ trợ cho những người làm việc ở đó, như Heber C. Kimball đã thuật lại:

“Các phụ nữ của chúng tôi đã tham gia vào việc đánh sợi và đan dệt để may đồ cho những người đang lao nhọc để xây cất tòa nhà, và chỉ có Chúa mới biết những cảnh nghèo khó, khổ sở và khốn cùng mà chúng tôi đã trải qua để hoàn tất công trình xây cất này. Vợ của tôi làm việc suốt mùa hè trong việc giúp đỡ vào thành quả này. Vợ của tôi có 45 kí lô len và, với sự phụ giúp của một em gái, đã đánh sợi để cung cấp quần áo cho những người tham gia vào việc xây cất Đền Thờ, và mặc dù có đặc ân để giữ phân nửa số lượng len cho mình, tức là sự trả công, nhưng vợ của tôi không giữ đủ số len ngay cả để may một đôi vớ cho mình; mà lại tặng nó cho những người đang lao nhọc tại nhà của Chúa. Vợ của tôi đánh sợi, dệt thành vải, và cắt may thành quần áo, và tặng chúng cho những người dốc sức cho Đền Thờ; hầu hết tất cả các chị em ở Kirtland đều gắng công đan, may, đánh sợi, vân vân, vì mục đích xúc tiến công việc của Chúa.”9

Polly Angell, vợ của kiến trúc sư cho Giáo Hội nói rằng Vị Tiên Tri đã cho họ biết rằng: “Vâng thưa các chị em, các chị em luôn luôn sẵn sàng. Các chị em luôn luôn là những người đầu tiên và trước hết tham gia vào tất cả các công việc thiện. Mary là [người] đầu tiên [có mặt ở ngôi mộ để thấy Chúa phục sinh]; và các chị em giờ đây là những người đầu tiên làm việc bên trong đền thờ.”10

Các chị em có những thuộc tính thiêng liêng của sự nhạy cảm và tình thương yêu đối với những điều xinh đẹp và đầy soi dẫn. Đây là các ân tứ mà các chị em sử dụng để làm cho cuộc sống của chúng ta được dễ chịu hơn. Thường thường khi các chị em chuẩn bị để đưa ra một bài học, thì các chị em trải một tấm khăn bàn hấp dẫn và đặt hoa lên trên bàn—một biểu lộ tuyệt vời về mối quan tâm và bản tính chu đáo của các chị em. Trái lại, khi các anh em đưa ra bài học thì họ không trang hoàng cái bàn ngay cả với hoa dại cháy quăn! Tuy nhiên, thỉnh thoảng các chị em lại quá khắt khe đối với bản thân mình. Các chị em nghĩ rằng nếu sự ban phát của mình không khá hoàn chỉnh thì không thể chấp nhận được. Tuy thế tôi xin nói với các chị em rằng nếu các chị em làm hết sức mình, là điều mà các chị em thường làm, thì sự ban phát khiêm nhường của các chị em, bất kể điều đó có thể là gì, thì cũng sẽ được Chúa chấp nhận và hài lòng.

Trong thời nay, các giảng viên thăm viếng làm nhiều điều tốt lành. Cách đây mười hai năm, Suzy được kêu gọi là giảng viên thăm viếng của Dora. Là một người góa phụ không con cái, Dora có một bản tính khó khăn và hầu như là một người ẩn dật. Khi Suzy mới bắt đầu thăm viếng Dora, chị đứng ở ngưỡng cửa nhưng không bao giờ được mời vào. Vài tháng sau, Suzy mang đến biếu Dora một dĩa bánh ngọt, nhưng Dora nói rằng chị không thể nhận nó. Khi Suzy hỏi tại sao không nhận nó, thì Dora trả lời: “Vì chị sẽ muốn một điều gì đó trả lại.” Suzy cam đoan với Dora rằng: ”Tôi chỉ muốn làm bạn với chị mà thôi.“ Sau đó, cuộc viếng thăm trở nên dễ dàng hơn. Dần dần Suzy tìm cách để làm nhiều điều cho Dora và lắng nghe khi cần thiết. Suzy cũng nói cho Dora biết về những người tuyệt vời trong tiểu giáo khu, các bài học và các đại hội, như vậy làm cho Dora cảm thấy như là một thành phần của tiểu giáo khu. Khi sức khỏe của Dora bắt đầu tồi tệ, Suzy đến thăm chị hằng ngày và họ trở thành bạn thân. Khi Dora chết, Suzy đã có thể khen ngợi người phụ nữ mà những người khác gọi là “khó lại gần” là một “phụ nữ phi thường” và “một người bạn yêu dấu.”11 Suzy đã biết Dora như một vài người khác có thể biết nhờ vào sự phục vụ của chị với tư cách là một giảng viên thăm viếng.

Hội Phụ Nữ là một tổ chức của các phụ nữ và là một nơi mà các phụ nữ được chỉ thị để xây đắp đức tin của họ và hoàn tất những việc thiện. Như Chủ Tịch Hinckley thường nói, chúng ta đều cần có bạn. Tình bạn đầy dẫy vui vẻ và yêu thương. Sự cần có bạn không giới hạn cho người trẻ tuổi hay lớn tuổi, người giàu hay kẻ nghèo, người không tiếng tăm hay nhân vật nổi tiếng. Bất luận hoàn cảnh của chúng ta ra sao, chúng ta đều cần một người nào đó chịu lắng nghe chúng ta với sự thông cảm, khen ngợi chúng ta khi chúng ta cần lời khuyến khích, và xây đắp nơi chúng ta ước muốn để làm tốt hơn và sống tốt hơn. Hội Phụ Nữ được dành cho giới bạn bè như vậy, tràn đầy lòng thông cảm mà phát sinh tình yêu thương và thành quả vì, trên hết, đó là tình chị em.

Buổi họp này của Hội Phụ Nữ trung ương được phát thanh và truyền hình đến một số quốc gia trên toàn cầu. Thật là tốt để nghĩ đến các chị em đang quy tụ trong nhiều địa điểm khác nhau để chia sẻ cùng các sứ điệp mà chúng ta đang nghe và cùng hiện diện với nhau với tư cách là những người bạn. Một chị từ Ethiopia đã tham dự một buổi nhóm họp như vậy ở Fredericksburg, Virginia, đã nhận xét: “Chúng tôi ngồi xuống với tư cách là những người bạn, những người mẹ và con gái, nhưng rời buổi họp với tư cách là các chị em.”12

Một chị truyền giáo đang phục vụ ở Thái Lan đã viết về việc cùng ngồi với các chị em phụ nữ ở Bangkok trong buổi phát thanh và truyền hình năm ngoái. Chị ấy nói: “Tôi cảm thấy một sức mạnh mãnh liệt nơi nhóm phụ nữ Thái ít người này. Họ cố gắng hết sức để tuân theo lời khuyên dạy từ các phụ nữ ở Salt Lake mà họ chưa bao giờ gặp.”13 Thật là điều phi thường để cảm thấy mối ràng buộc của tình chị em nối liền các đại dương và sông biển trong nhiều quốc gia khi chúng ta cùng nhau tham dự buổi họp này! Quả thật vậy, trách nhiệm đã được Tiên Tri Joseph Smith trao lại khi ông họp với nhóm ít người đó của các phụ nữ ở Nauvoo để tổ chức Hội Phụ Nữ vào năm 1842!

Cuối cùng, tôi muốn nói một vài lời cùng các em nhỏ tuổi hơn. Các em có một chỗ quan trọng trong tổ chức hội phụ nữ vĩ đại này. Hầu hết các em đã được ban phước với một chứng ngôn về phúc âm phục hồi của Chúa Giê Su Ky Tô. Với chứng ngôn đó, và với sức mạnh trẻ trung, tầm ảnh hưởng và trí tuệ của mình, các em có thể nhận được các phước lành mà đến để làm tròn trách nhiệm “làm công cụ trong tay Thượng Đế để thực hiện công việc vĩ đại này.”

Một thiếu nữ trẻ tuổi mới vừa chia sẻ những cảm nghĩ của mình về Hội Phụ Nữ. Em ấy nói rằng em đã lớn lên trong một tiểu giáo khu nơi mà các chị em phụ nữ có mối quan tâm lớn đối với em, ngay cả khi em còn ở trong Hội Thiếu Nữ, vậy nên đến lúc em đi vào Hội Phụ Nữ, em rất phấn khởi và họ cũng thế. Em đã thấy có “sự đa dạng về cá tính, sở thích, lai lịch và tuổi tác trong Hội Phụ Nữ đó,” và nhận xét: “Giờ đây em … có một nhóm bạn với lứa tuổi khác nhau rất xa—từ các thiếu nữ đến các bà cố và mọi lứa tuổi giữa lớp trẻ và lớp già đó.”14

Một tương lai rực rỡ đang chờ đón các em thiếu nữ. Có lẽ nó sẽ không đúng như các em hoạch định, nhưng nó có thể đem lại sự thỏa mãn một cách tuyệt diệu và có thể thành đạt một cách vô cùng tốt đẹp. Đối với các em thiếu nữ đang làm bạn với các chị phụ nữ trưởng thành, đầy kinh nghiệm, ngay chính thì đó là một cơ hội lẫn một phước lành.

Người vợ yêu dấu của Chủ Tịch Hinckley, Marjorie Pay Hinckley, đã giải thích điều đó rất hay khi bà nói: “Chúng ta cùng nhau trong tổ chức này. Chúng ta cần nhau. Vâng, chúng ta cần nhau biết bao. Những người lớn tuổi trong chúng ta thì cần các em là những người trẻ tuổi. Và hy vọng rằng những người trẻ tuổi cần một số người lớn tuổi trong chúng tôi. Việc phụ nữ cần phụ nữ là một sự kiện xã hội. Chúng ta cần tình bằng hữu sâu đậm, vừa ý và trung thành với nhau. Tình bằng hữu này là một nguồn giúp đỡ rất cần thiết. Chúng ta cần tái lập đức tin của mình mỗi ngày. Chúng ta cần cùng nhau nỗ lực và giúp xây đắp vương quốc để vương quốc lăn cùng khắp thế gian.”15

Các chị em thân mến, những người cộng sự yêu dấu của chúng tôi trong vương quốc mà tên của họ đã được ghi trong sách sự sống của Chiên Con,16 cầu xin cho các chị em tiếp tục tiến bước. Hãy tiến bước trong đức tin và lòng khiêm nhường. Đừng để cho Sa Tan hoặc bất cứ quyền lực xấu xa cám dỗ nào của nó ảnh hưởng đến các chị em. Đừng để cho kẻ nghịch thù17 lợi dụng cơ hội cũng đừng để cho nó làm giảm bớt tính nhạy cảm độc đáo của các chị em đối với Thánh Linh của Chúa mà Thượng Đế đã ban cho. Cầu xin Thánh Linh đó luôn luôn hướng dẫn các chị em đến những cảm nghĩ thiêng liêng trong mọi ý tưởng và sinh hoạt của các chị em khi các chị em tìm đến những người khác trong tình thương yêu và lòng thương xót, tôi cầu nguyện trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.

Ghi chú

  1. Xin xem Khải Huyền 21:27.

  2. An Ma 26:3.

  3. “The Women of God,” Ensign, tháng Năm năm 1978, 10.

  4. Xin xem “My Journey to Forgiving,” Ensign, tháng Hai năm 1997, 43.

  5. Discourses of Brigham Young, do John A. Widtsoe (1954) tuyển chọn, 216.

  6. Lu Ca 10:27.

  7. Relief Society Minutes of the General , ngày 28 tháng Tư năm 1842, Văn Khố của Sở Lịch Sử, Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô, 40.”

  8. Xin xem lời phát biểu của Chủ Tịch George Albert Smith, “Address to Members of te Relief Society,” Relief Society Magazine, tháng Mười Hai năm 1945, 717

  9. “History of Joseph Smith,” Times and Seasons ngày 15 tháng Tư năm 1845, 867.

  10. Tullidge, Women of Mormondom, 76.

  11. Thư của văn phòng Hội Phụ Nữ.

  12. Thư của văn phòng Hội Phụ Nữ.

  13. Thư của văn phòng Hội Phụ Nữ.

  14. Thư của văn phòng Hội Phụ Nữ.

  15. Glimpses into the Life and Heart of Marjorie Pay Hinckley, Virginia H. Pearce, 254-55.

  16. Xin xem Phi Líp 4:3.

  17. Xin xem 1 Ti Mô Thê 5:14.