2007
Các Con Gái của Cha Thiên Thượng
Tháng Năm năm 2007


Các Con Gái của Cha Thiên Thượng

Cha Thiên Thượng biết rõ các em và yêu thương các em. Các em là con gái đặc biệt của Ngài. Ngài có một kế hoạch cho các em.

Hình Ảnh

Con rể của chúng tôi nói với đứa con gái ba tuổi của nó, Eliza, rằng họ sẽ có một bài học về một đề tài rất đặc biệt cho buổi họp tối gia đình. Eliza cười rất tuơi và cố gắng đoán ra điều ngạc nhiên. Cháu nói: “Chắc phải là về con đó, bởi vì con rất đặc biệt!” Eliza nhớ và biết cháu là ai—một đứa con rất đặc biệt của Thượng Đế. Cháu đã biết được điều này từ mẹ của cháu, là người đã hát cho cháu nghe kể từ lúc cháu còn thơ ấu bài thánh ca mở đầu của chúng ta: “Tôi Là Con Đức Chúa Cha” (Thánh Ca và Các Bài Ca Thiếu Nhi, trang 58), là bài hát ru con hằng đêm.

Trên khắp thế giới và hầu như trong mọi ngôn ngữ, các thiếu nữ tuổi từ 12 đến 18 đều cùng nói một điều: “Chúng tôi là các con gái của Cha Thiên Thượng, là Đấng yêu thương chúng tôi, và chúng tôi yêu mến Ngài” (“Young Women Theme,” Young Women Personal Progress [booklet, 2001], 5). Tuy nhiên khi lớn lên, các em ấy đánh mất sự hiểu biết chắc chắn của Eliza ba tuổi rằng các em ấy rất đặc biệt. Giới trẻ thường trải qua một cơn khủng hoảng về lai lịch nguồn gốc tự hỏi mình thật sự là ai. Thời niên thiếu cũng là thời mà tôi mô tả là “việc đánh cắp lai lịch nguồn gốc,” có nghĩa rằng những ý kiến, triết lý và sự lừa dối làm cho chúng ta hoang mang, vùi dập chúng ta, và tìm cách tước đoạt sự hiểu biết về nguồn gốc lai lịch thật sự của chúng ta.

Một em thiếu nữ rất tốt nọ đã nói với tôi: “Đôi khi em không chắc em là ai. Em không cảm thấy được tình thương yêu của Cha Thiên Thượng. Cuộc sống của em dường như quá khó khăn. Mọi việc không xảy ra như em muốn, hy vọng và mơ ước.” Tôi đã nói với em ấy điều mà tôi hiện đang nói với các thiếu nữ khắp nơi: Tôi biết chắc chắn rằng các em là con gái của Thượng Đế. Ngài biết rõ các em, Ngài yêu thương các em, và Ngài có một kế hoạch dành cho các em. Tôi biết rằng đây là một sứ điệp mà Cha Thiên Thượng muốn tôi chia sẻ với các em.

Các vị tiên tri ngày sau và các sứ đồ làm chứng về thiên tính của chúng ta. Bản tuyên ngôn cùng thế giới về gia đình nói rằng: “Mỗi người [chúng ta] là một đứa con trai hay con gái linh hồn yêu dấu của cha mẹ thiên thượng, và, vì lẽ đó, mỗi người có một thiên tính và một số mệnh thiêng liêng” (Liahona, tháng Mười năm 2004, 49). Và Chủ Tịch Gordon B. Hinckley cũng đã nói:

“Các em không thua kém một người nào cả. Các em là con gái của Thượng Đế.

“Có một điều xinh đẹp, thánh thiện và thiêng liêng đến với các em nhờ vào quyền thừa kế của các em. Đừng bao giờ quên điều đó. Đức Chúa Cha Vĩnh Cửu của các em là Đấng Chủ Tể của vũ trụ. Ngài trị vì tất cả nhưng Ngài cũng sẽ lắng nghe những lời cầu nguyện của các em với tư cách là con gái của Ngài và nghe các em thưa chuyện cùng Ngài. Ngài sẽ đáp ứng những lời cầu nguyện của các em. Ngài sẽ không bỏ các em một mình đâu.” (“Stay on the High Road,” Liahona, tháng Năm năm 2004, 112).

Khi các em để cho sự hiểu biết rằng các em là con gái của Thượng Đế in sâu vào tâm hồn của mình, thì nó sẽ an ủi các em, củng cố đức tin của các em, và ảnh hưởng đến hành vi của các em. Nếu các em để cho đức hạnh của các em làm đẹp tư tưởng của các em luôn luôn, thì các em sẽ có được sự tin tưởng nơi sự hiện diện của Thượng Đế, như câu thánh thư chủ đề của Hội Hỗ Tương của chúng ta đã hứa (xin xem GLGƯ 121:45).

Làm thế nào mỗi người chúng ta có thể biết và cảm nhận được rằng chúng ta đều là con gái của Cha Thiên Thượng? Có một bức màn che giữa thiên thượng với thế gian, một “giấc ngủ với một sự quên lãng” (William Wordsworth, “Ode on Intimations of Immortality từ Recollections of Early Childhood” thơ tứ tuyệt 5, dòng 58) khi chúng ta được sinh ra. Đây là điều cần thiết cho chúng ta để “đạt được kinh nghiệm trần thế để tiến đến sự toàn hảo và cuối cùng ý thức được số mệnh thiêng liêng của mình với tư cách là một người thừa hưởng cuộc sống vĩnh cửu” (Liahona, tháng Mười năm 2004, 49). Cha Thiên Thượng yêu thương chúng ta và muốn giúp đỡ chúng ta tưởng nhớ đến Ngài để Ngài cung ứng cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua về thời vĩnh cửu. Sứ Đồ Phao Lô đã dạy rằng “Đức Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời” (Rô Ma 8:16). Thánh Linh ban cho chúng ta ý niệm về việc chúng ta là ai. Thánh Linh thường phán bảo chúng ta khi chúng ta cầu nguyện, đọc thánh thư, suy ngẫm về lòng thương xót của Chúa đối với chúng ta, tiếp nhận các phước lành chức tư tế, phục vụ những người khác, hoặc cảm thấy được những người khác yêu thương và chấp nhận.

Môi Se đã biết được rằng ông là ai qua một kinh nghiệm thuộc linh rất mạnh mẽ. Ông đã trò chuyện mặt đối mặt với Thượng Đế và biết được rằng ông là con trai của Thượng Đế, với một sứ mệnh đặc biệt để thi hành. Sau khi có được kinh nghiệm thuộc linh huyền diệu này, thì Môi Se đã bị Sa Tan hành hạ. Nhưng vì Môi Se đã cảm thấy được vinh quang của Thượng Đế nên ông đã nhận biết rằng Sa Tan không có vinh quang nào cả. Vì Môi Se biết được rằng ông là con trai của Thượng Đế và rằng Thượng Đế có một sứ mệnh cho ông, nên ông đã có quyền năng và khả năng để chống lại Sa Tan, để có được những lời phán đoán ngay chính, để cầu xin Thượng Đế ban cho sức mạnh, và để tiếp tục có được Thánh Linh của Ngài ở cùng ông. (Xin xem Môi Se 1.)

Cũng cùng một mẫu mực đó áp dụng cho chúng ta. Khi chúng ta tiến đến sự hiểu biết và cảm nhận rằng chúng ta thật sự là ai, thì chúng ta có thể nhận biết được sự khác biệt giữa điều tốt với điều xấu và được ban cho quyền năng để chống lại cám dỗ. Một trong những cách thức mà chúng ta có thể tiến đến việc am hiểu sứ mệnh đã được Chúa chỉ định cho chúng ta là qua các phước lành tộc trưởng của chúng ta. Đây là một sứ điệp rất minh bạch và riêng tư mà mỗi chúng ta có thể nhận được bằng quyền năng của chức tư tế.

Một cách thức khác để nhận được những sự hiểu biết thuộc linh về thiên tính của mình là từ một người cha, người mẹ hay người lãnh đạo mà có thể tái cam đoan với chúng ta về thiên tính của chúng ta nhờ vào ý niệm đầy soi dẫn của họ về việc chúng ta thật sự là ai. Thánh Linh thỉnh thoảng mách bảo một cách rất rõ ràng cho tôi về thiên tính của các con tôi. Tôi nhớ cái đêm trước khi một trong số những đứa con của chúng tôi ra đời, tôi có được ấn tượng rõ ràng rằng đứa bé này sẽ là một người bạn quý và giúp đỡ mỗi anh chị em của nó. Điều này đã được chứng minh là hoàn toàn đúng. Một lần khác, khi một trong những đứa con tuổi niên thiếu của tôi đang thất vọng vì gặp một tai nạn xe hơi thì tôi đã nghe được những lời này trong tâm trí tôi rất rõ ràng: “Tôi yêu thương đứa con này và sẽ hướng dẫn cuộc sống của nó.” Và Ngài đã hướng dẫn. Những ý niệm như vậy đã đến với tôi nhiều lần. Khi chúng cần sự khích lệ thì tôi đã được ban phước với những sự hiểu biết về các tinh thần vĩnh cửu trọng đại và cao quý của các con tôi. Mẹ hay cha của các em có bao giờ nhắc nhở các em khi các em ra khỏi nhà là phải “nhớ rằng các em là ai” không? Họ có ý nói gì bằng lời nói đó? “Hãy nhớ rằng mình là một phần tử của gia đình này với một thanh danh cần phải gìn giữ.” Và, còn quan trọng hơn nữa, “hãy nhớ rằng các em là con của Thượng Đế và phải hành động sao cho phù hợp.” Những người truyền giáo đeo một tấm thẻ như là một vật nhắc nhở thường xuyên rằng họ là những người đại diện của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô. Điều này nhắc nhở họ ăn mặc trang nhã và lịch sự, để đối xử lễ độ với những người khác, và để cố gắng có được hình ảnh của Đấng Ky Tô trong diện mạo của họ. Họ phải làm những điều này vì họ đeo tấm thẻ tên ấy, một dấu hiệu bên ngoài của lý lịch của họ. Qua giao ước, chúng ta cũng đều mang danh của Đấng Ky Tô. Danh của Ngài phải được khắc sâu trong lòng của chúng ta. Tương tự như thế, chúng ta được trông mong phải hành động như các con cái xứng đáng của Cha Thiên Thượng, là Đấng ít nhất đã gián tiếp gửi chúng ta đến thế gian với lời khuyên dặn: “Hãy nhớ các con là ai!”

Khi được kêu gọi để phục vụ các em, các thiếu nữ của Giáo Hội này, tôi đã biết rằng tôi phải cư xử thích đáng. Một ngày nọ, một đứa con gái của tôi nhận giấy phạt vì nó đậu xe trên đường phố với nhãn đăng ký đã hết hạn. Tôi nhận trách nhiệm giải quyết vấn đề và đi đến tòa thị chính để giải thích rằng giấy tờ đăng ký đang trên đường gửi đến chúng tôi. Khi tôi đi ngang qua cửa lòng đầy cương quyết, thì một người nào đó đã nói với tôi: “Tôi biết chị là ai.” Lời nói đó đã làm tôi dừng lại và nhắc tôi nhớ rằng tôi cũng cần nhớ rằng tôi là ai—không những tôi là chủ tịch trung ương Hội Thiếu Nữ mà đặc biệt nhất là một con gái của Thượng Đế.

Trong những mối quan hệ, chúng ta cần phải nhớ rằng những người khác cũng là con cái của Cha Thiên Thượng. Lúc chúng tôi mới kết hôn, chồng của tôi thường nói: “Anh không kết hôn với em vì nhan sắc của em.” Cuối cùng tôi đã chọc anh ấy một chút bằng cách nói rằng “Điều này nghe không vui tai lắm.” Anh ấy giải thích về điều mà tôi đã thật sự biết rồi, rằng đây là lời khen ngợi tốt nhất mà anh ấy có thể cho tôi. Anh ấy nói: “Anh yêu em vì bản chất vĩnh cửu của con người em.” Chúa đã phán: “Chớ xem về bộ dạng và hình vóc cao lớn của nó, vì ta đã bỏ nó. Đức Giê Hô Va chẳng xem điều gì loài người xem; loài người xem bề ngoài, nhưng Đức Giê Hô Va nhìn thấy trong lòng” (1 Sa Mu Ên 16:7). Trong gia đình, trong tình bằng hữu, việc hẹn hò và hôn nhân, chúng ta không những cần phải trân quý vẻ xinh đẹp và quá trình làm việc, mà còn về cá tính, các tiêu chuẩn đạo đức và thiên tính được thừa hưởng của nhau.

Trong một giáo khu ở Chí Lợi, các thiếu nữ đã làm điều này tại nơi cắm trại bằng cách giữ một quyển sách về đức tính của nhau. Mỗi ngày các em làm thân với nhau và viết xuống bản tính tốt mà các em đang học về mỗi người ở đó. Vào lúc kết thúc cuộc cắm trại, các em ấy đã chia sẻ những ý nghĩ, giúp đỡ mỗi người thấy được rõ hơn thiên tính trong tâm hồn của mình. Người lãnh đạo của họ đã nói: “Chúng tôi đã thật sự vui hưởng tinh thần tử tế và thiện ý tuyệt vời này. Tôi có thể thành thật mà nói rằng tôi chưa bao giờ nghe một lời than phiền từ các em gái! Các em đầy dẫy tinh thần dịu dàng của việc chấp nhận nhau mà thường thì không xảy ra giữa các em thiếu nữ. Không có sự tranh chấp, không có sự bất đồng nào. Cuộc cắm trại của chúng tôi đã trở thành một chút thiên thượng” (thư riêng). Các em thiếu nữ đã nhận biết và tái xác nhận thiên tính của nhau, và Thánh Linh đã tràn đầy nơi cắm trại khi những ý nghĩ thánh thiện này được bày tỏ.

C. S. Lewis nói một cách khôn ngoan rằng: “Việc sống trong một xã hội của những người có thể trở thành thánh thiện là một sự kiện quan trọng, để nhớ rằng người chậm chạp và không đáng để ý đến nhất mà ta có thể nói chuyện thì một ngày nào đó sẽ là một người mà, nếu ta thấy bây giờ, chắc hẳn ta sẽ quyết tâm cố gắng thờ phượng… . Không có người tầm thường… . Người láng giềng của ta là vật thể thiêng liêng nhất được biểu lộ trước các giác quan của ta” (C. S. Lewis, “The Weight of Glory,” trong Screwtape Proposes a Toast and Other Pieces (1974), 109-110).

Các thiếu nữ khắp nơi là những người biết rằng mình và những người khác đều là con gái của Cha Thiên Thượng đầy lòng nhân từ đều cho thấy tình yêu mến của mình đối với Ngài bằng cách sống một cuộc sống đức hạnh, luôn hướng đến sự phục vụ và gương mẫu. Tôi rất cảm kích trước các thiếu nữ đã ăn mặc trang nhã trong một vùng nóng nực và ẩm ướt của Ba Tây. Các em ấy nói: “Sự trang nhã không phải vì khí hậu mà là ở tấm lòng.” Các thiếu nữ này biết rằng họ là các con gái của Thượng Đế.

Tôi rất cảm động biết được tính thiện lành của năm sinh viên Thánh Hữu Ngày Sau trẻ tuổi từ Idaho mới vừa bị chết chìm trong một tai nạn thảm khốc. Bè bạn và cộng đồng của họ biết rằng họ đã sống theo những tiêu chuẩn đạo đức ngay chính và là những tấm gương xuất sắc về đức hạnh và điều thiện. Những người trẻ tuổi này biết rằng họ là các con trai và các con gái của Thượng Đế.

Lòng tôi cảm thấy ấm áp bởi tấm gương của một thiếu nữ khác có cha mẹ ly dị. Em này đã không muốn các em trai và các em gái của mình cảm thấy không được thương yêu nên em đã cầu nguyện với các em ấy mỗi đêm và nói cho các em ấy biết rằng em yêu thương các em ấy. Em thiếu nữ này biết rằng em là con gái của Cha Thiên Thượng là Đấng yêu thương em, và em yêu mến Ngài bằng cách yêu thương các em của mình.

Và tôi đã cảm động khi biết về những hành động của các thiếu nữ trong một khu vực nghèo khó và bị đàn áp chính trị của thế giới. Mặc dù hoàn cảnh gian khổ nhưng các thiếu nữ này đã họp trại và hoạch định những cách thức để nâng đỡ nhau. Các em đã làm những bộ dụng cụ vệ sinh cho các phụ nữ gặp hoạn nạn. Các em đã có thêm sự phục vụ trong cộng đồng, trong bệnh viện và trong nhà. Chúng tôi biết được qua hành động của các em rằng các em này đã hiểu được nguồn gốc lai lịch của mình là các con gái của Thượng Đế. Lòng tôi tràn đầy tình yêu thương đối với các thiếu nữ này và đối với các thiếu nữ ở khắp nơi. Tôi biết rằng các em là con gái của Thượng Đế là Đấng yêu thương các em.

Để kết thúc, tôi xin chia sẻ một kinh nghiệm rất cảm động và còn rất thiêng liêng đối với tôi. Khi mới được kêu gọi phục vụ với tư cách là chủ tịch trung ương Hội Thiếu Nữ, thì tôi đã cảm thấy kinh hãi và không xứng đáng. Tôi đã thức trắng nhiều đêm lo lắng, hối cải và khóc. Sau vài đêm như vậy, tôi đã có được một kinh nghiệm rất cảm động. Tôi bắt đầu nghĩ về các cháu gái của tôi mà đã là thiếu nữ, rồi về các thiếu nữ láng giềng và trong tiểu giáo khu của tôi, và rồi về các thiếu nữ mà tôi thường thấy tại trường trung học, và rồi tôi hình dung ra các thiếu nữ của Giáo Hội trên khắp thế giới, hơn nửa triệu em. Cảm giác ấm áp kỳ diệu nhất bắt đầu bao phủ lấy tôi và dâng lên trong lòng tôi. Tôi cảm thấy được tình yêu thương mạnh mẽ như vậy đối với các thiếu nữ Thánh Hữu Ngày Sau ở khắp nơi, mỗi người trong các em, và tôi biết rằng điều mà tôi cảm thấy là tình yêu thương của Cha Thiên Thượng đối với các em. Đó là tình yêu thương mạnh mẽ và tuyệt đối. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy được bình an, vì tôi biết được điều Cha Thiên Thượng muốn tôi làm. Ngài muốn tôi làm chứng cùng các em về tình yêu thương lớn lao của Ngài đối với các em. Và tôi làm chứng như vậy một lần nữa với các em rằng tôi biết chắc chắn là Cha Thiên Thượng biết rõ các em và yêu thương các em. Các em là con gái đặc biệt của Ngài. Ngài có một kế hoạch cho các em, và Ngài sẽ mãi mãi ở nơi đó để hướng dẫn, dẫn dắt và bước đi bên cạnh các em (xin xem “Tôi Là Con Đức Chúa Cha”). Tôi tha thiết cầu nguyện rằng các em sẽ biết và cảm nhận điều này, trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.