2007
Lễ Tái Cung Hiến Đại Thính Đường Salt Lake
Tháng Năm năm 2007


Lễ Tái Cung Hiến Đại Thính Đường Salt Lake

Tôi biết ơn tòa nhà tráng lệ này đã được làm cho kiên cố và sửa chữa lại mới để nó có thể tiếp tục được sử dụng để chỉ dạy và gây dựng các con cái của Thượng Đế.

Hình Ảnh

Thật là một vinh dự và đặc ân lớn lao được dự phần vào lễ tái cung hiến tòa nhà đồ sộ này, Đại Thính Đường Salt Lake, tọa lạc ở phía tây của Đền Thờ Salt Lake. Chúng tôi ghi nhận mọi người đã tham gia vào công việc vĩ đại mà đã được thực hiện trong tòa nhà này. Chúng tôi đặc biệt cám ơn Giám Trợ Đoàn Chủ Tọa—Giám Trợ H. David Burton, Giám Trợ Richard C. Edgley, và Giám Trợ Keith B. McMullin—về sự lãnh đạo xuất sắc của họ trong việc hướng dẫn công việc hiện đại hóa và sửa chữa Đại Thính Đường Salt Lake.

Tôi có những ký ức trìu mến khi còn niên thiếu đi đến Đại Thính Đường này. Tôi chịu phép báp têm ở đây. Khi tôi trở thành thầy trợ tế, cha tôi mang tôi đến nơi đây để tham dự buổi họp chức tư tế trung ương. Chúng tôi đến sớm 15 phút và có thể dễ dàng có được chỗ ngồi trên lầu.

Trong những ngày đầu tiên của Giáo Hội, chỉ có hai tòa nhà được xây một cách đặc biệt để thờ phượng là hai đền thờ Kirtland và Nauvoo. Cả hai được xây cất theo sự mặc khải. Tòa nhà đầu tiên được Giáo Hội xây cất mà được ghi chép là dành làm nhà hội cũng được dùng làm nhà trường. Nó được xây bằng gỗ ở Missouri vào năm 1831.1

Đến lúc Đền Thờ Kirtland được làm lễ cung hiến vào năm 1836 thì nó đã quá nhỏ không đủ chỗ cho tất cả Các Thánh Hữu muốn tham dự lễ cung hiến. Tiên Tri Joseph Smith đã buồn bã chép rằng tòa nhà sẽ không có chỗ thêm nữa.2 Tuy nhiên, khi sự bạo động chống lại Các Thánh Hữu và các vị lãnh đạo của họ gia tăng ở Kirtland, thì Giáo Hội dời đi Missouri vào năm 1838, bỏ lại sau lưng tòa nhà quý báu.

Đền Thờ Nauvoo theo đúng như mô hình của Đền Thờ Kirtland về các phòng họp ở lầu một và lầu hai. Tuy nhiên, trước khi Đền Thờ Nauvoo được hoàn tất vào năm 1846, thì Các Thánh Hữu thường họp bên ngoài, thường cạnh bên đền thờ, để nghe Joseph và các vị lãnh đạo khác của Giáo Hội nói chuyện. Đôi khi hằng ngàn người tham dự các buổi họp đó.

Như George A. Smith đã nhận xét một cách hóm hỉnh: “Trong thời của Tiên Tri Joseph… . Đạo Mặc Môn nở rộ bên ngoài trời.” Điều này là vì “[chúng ta] không xây một tòa nhà đủ lớn để chứa các Thánh Hữu trước khi Vị Tiên Tri chết.”3

Thỉnh thoảng thời tiết xấu làm gián đoạn những buổi họp ngoài trời và rất bất tiện cho những người nói chuyện lẫn giáo đoàn. Chủ Tịch Joseph F. Smith, là người nhớ rất rõ sự thiếu tiện nghi của các buổi họp ngoài trời gần bên đền thờ ở Nauvoo, đã nói:

“Ký ức đầu tiên của tôi về một chỗ thờ phượng là ở Nauvoo. Nó ở trong một lùm cây nhỏ gần đền thờ. Cùng với mẹ, tôi ngồi nơi đây lắng nghe những người như Brigham Young, Heber C. Kimball, Orson Hyde, Parley P. Pratt, Orson Pratt, Tiên Tri Joseph và Tộc Trưởng Hyrum. Tôi nhớ khá rõ đã tham dự một buổi họp trong lùm cây này, mà một chiếc xe kéo được kéo đến trước cử tọa và Tiên Tri Joseph đứng nói chuyện trong chiếc xe kéo, thì trời bắt đầu đổ mưa. Một hoặc hai người đứng dậy và cầm dù che cho vị tiên tri, để ông khỏi bị ướt. Nhiều người không có dù, và rất là bực mình và khó chịu để ngồi đó, nhưng tôi nhớ rất rõ, mặc dù tôi chỉ là một đứa bé, là không một ai rời buổi họp trong khi vị tiên tri đang nói.”4

Trước khi chết, Tiên Tri Joseph đã chỉ thị phải dựng lên một đền tạm bằng vải bạt để che mưa che nắng cho Các Thánh Hữu trong những buổi họp lớn. Vào năm 1845, khi đền thờ gần hoàn tất, Anh Cả Orson Hyde thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai được gửi đi miền Đông Hoa Kỳ để gây quỹ và mua “khoảng ba ngàn bảy trăm thước vải bạt” để dựng lên cái mà Brigham Young nói đến là “Đền Tạm của giáo đoàn ở Si Ôn.”5

Anh Orson Pratt đã giải thích địa điểm đã được đề nghị và thiết kế đền tạm bằng vải bạt trong một lá thư viết vào ngày 30 tháng Tám năm 1845:

“Có ý định để dựng lên một đền tạm bằng vải bạt ở đằng trước, và nằm cạnh Đền Thờ ở phía tây. Đền tạm này sẽ có hình Elip; … Diện tích của nó sẽ chứa đủ tám hoặc mười ngàn người. Các ghế ngồi của nó sẽ được bố trí dần dần cao hơn nhau theo như kiểu của một rạp hát.”6

Ngày hôm sau, các anh em bắt đầu dọn dẹp mặt đất để dựng lên đền tạm bằng vải bạt. Tuy nhiên, vì sự ngược đãi khốc liệt từ những kẻ thù của họ, Các Thánh Hữu đã phải rời bỏ Nauvoo nên đền tạm bằng vải bạt không bao giờ được dựng lên. Orson Hyde “chất vải bạt lên xe kéo vào năm 1846 và đi về miền tây với nó.”7 Một số người đã đoán rằng “vải bạt đã được sử dụng làm những thứ như lều, rạp che và mái che cho xe kéo”8 cho Các Thánh Hữu trong cuộc di cư đến Thung Lũng Salt Lake.

Đại Thính Đường tại Khuôn Viên Đền Thờ đã được hoàn tất ở Thành Phố Salt Lake có kích thước gần giống như đền tạm bằng vải bạt đã được dự tính dựng lên cho Nauvoo, và giống như đền tạm Nauvoo đã được đề nghị, nó cũng nằm ngay ở phía tây của đền thờ. Cùng với những vấn đề khác, như cuộc di cư vĩ đại về miền Tây, Joseph Smith đã hình dung ra một đại thính đường; và Brigham Young đã biến nó thành hiện thực.

Vậy thì ngôi đền tạm được dự tính cho Nauvoo, mặc dù chưa bao giờ được dựng lên ở đó, nhưng là một nguyên mẫu cho tòa nhà lịch sử này. Khi tôi còn nhỏ, chúng tôi nghe đại hội trung ương trên đài phát thanh; giờ đây với sự sử dụng hệ thống vệ tinh và thiết bị điện tử hiện đại, chúng ta phát thanh và truyền hình từ Thành Phố Salt Lake đến các quốc gia trên toàn thế giới cùng một lần—cũng như chúng ta hiện đang làm bây giờ—bằng cách sử dụng hệ thống truyền tải thông tin đến các tòa nhà trên khắp thế giới. Kỹ thuật này có được nhờ vào sự soi dẫn từ Các Anh Em Thẩm Quyền Trung Ương để đáp ứng nhu cầu của các tín hữu trong thời kỳ của chúng ta. Đây là một ví dụ rất hay về cách thức mà Chúa đã làm việc để đáp ứng nhu cầu của các tín hữu Giáo Hội. Tôi làm chứng rằng Chúa sẽ tiếp tục mặc khải qua vị tiên tri của Ngài, Gordon B. Hinckley, những cách thức và các phương tiện để đáp ứng nhu cầu của tất cả các tín hữu trong một Giáo Hội luôn luôn tăng trưởng.

Tôi biết ơn tòa nhà tráng lệ này đã được làm cho kiên cố và sửa chữa lại mới để nó có thể tiếp tục được sử dụng để chỉ dạy và gây dựng các con cái của Thượng Đế. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.

Ghi Chú

  1. Xin xem Richard W. Jackson, Places of Worship: 150 Years of Latter-day Saint Architecture (2003), 16.

  2. Xin xem History of the Church, 2:410–11.

  3. Deseret News, ngày 29 tháng Tám năm 1855, 194.

  4. “The Spirit of Worship,” Improvement Era, tháng Sáu năm 1910, 749–50.

  5. Brigham Young ngỏ lời cùng Các Thánh Hữu ở Hải Ngoại, ngày 17 tháng Sáu năm 1845, trong New York Messenger, ngày 16 tháng Tám năm 1845; xin xem thêm History of the Church, 7:427; Elden J. Watson, “The Nauvoo Tabernacle,” Brigham Young University Studies, mùa xuân năm 1979, 416.

  6. Orson Pratt ngỏ lời cùng Reuben Hedlock, ngày 20 tháng Tám năm 1845, trong New York Messenger, ngày 30 tháng Tám năm 1845, 67; xin xem thêm Brigham Young University Studies, mùa xuân năm 1979, 420.

  7. Glen M. Leonard, Nauvoo: A Place of Peace, a People of Promise (2002), 479–80.

  8. Brigham Young University Studies, mùa xuân năm 1979, 421; xin xem thêm lời khẳng định của William Smith trong Glen M. Leonard, Nauvoo, 754 lời chú giải 86.