Đại Hội Trung Ương
Mọi Chuyện Rồi Sẽ Ổn Thỏa Nhờ Các Giao Ước Đền Thờ
Đại hội trung ương tháng Tư năm 2024


Mọi Chuyện Rồi Sẽ Ổn Thỏa Nhờ Các Giao Ước Đền Thờ

Không có điều gì quan trọng hơn việc tôn trọng các giao ước mà anh chị em đã lập hoặc có thể lập trong đền thờ của Thượng Đế.

Anh chị em thân mến, phiên họp này của đại hội trung ương là thời gian thiêng liêng đối với tôi. Tôi biết ơn về sự chỉ định được ngỏ lời cùng hàng triệu Thánh Hữu Ngày Sau và những người bạn của chúng ta trên khắp thế giới. Tôi yêu thương anh chị em và tôi biết Chúa yêu thương anh chị em.

Cách đây hơn 50 năm, tôi đã có một đặc ân lớn lao để phục vụ với tư cách là chủ tịch của trường Ricks College, ở Rexburg, Idaho. Vào buổi sáng ngày 5 tháng Sáu năm 1976, tôi cùng Kathy, vợ tôi lái xe từ Rexburg tới Đền Thờ Idaho Falls Idaho để dự lễ gắn bó của một người bạn thân. Dĩ nhiên, với bốn đứa con trai nhỏ ở nhà tại thời điểm đó, chuyến đi đền thờ của chúng tôi chỉ có thể thực hiện được nhờ sự giúp đỡ của một cô giữ trẻ can đảm! Chúng tôi để mấy đứa con yêu quý của mình cho cô ấy chăm sóc và lái xe một quãng đường ngắn, 30 phút.

Cũng như mọi khi, kinh nghiệm của chúng tôi trong đền thờ ngày hôm đó thật tuyệt vời. Tuy nhiên, sau buổi lễ gắn bó—và trong khi đang chuẩn bị ra về—thì chúng tôi nhận thấy nhiều người làm việc trong đền thờ cũng như người đến tham dự đang có vẻ lo lắng khi trò chuyện tại sảnh đền thờ. Chỉ trong chốc lát, một người làm việc trong đền thờ cho chúng tôi biết là Đập Teton mới được xây dựng ở phía đông Idaho đã bị vỡ! Hơn 80 tỷ ga lông (300 triệu mét khối) nước đã chảy tràn qua đập vào các thung lũng lân cận trải dài 300 dặm vuông (775 kilômét vuông). Gần cả thành phố Rexburg chìm trong biển nước, nhà cửa và xe cộ bị nước lũ cuốn trôi. Hai phần ba trong số 9.000 cư dân bỗng nhiên trở thành vô gia cư.1

Như anh chị em có thể tưởng tượng được, ý nghĩ và nỗi lo lắng của chúng tôi hướng đến sự an toàn và an lạc của mấy đứa con yêu dấu của mình, hàng trăm sinh viên và giảng viên đại học cũng như cộng đồng mà chúng tôi yêu quý. Chúng tôi chỉ cách nhà chưa đầy 30 dặm (50 km), tuy nhiên vào ngày hôm đó, rất lâu trước khi có điện thoại di động và tin nhắn, chúng tôi không có cách nào để lập tức liên lạc với con cái mình, và cũng không thể lái xe từ Idaho Falls về Rexburg, vì mọi con đường đều đã bị đóng.

Lựa chọn duy nhất là nghỉ qua đêm tại một khách sạn địa phương ở Idaho Falls. Kathy và tôi đã cùng quỳ xuống trong căn phòng nhỏ của khách sạn và khiêm nhường khẩn nài Cha Thiên Thượng cho sự an toàn của con cái chúng tôi và hàng ngàn người khác đang bị ảnh hưởng bởi sự kiện bi thảm này. Tôi nhớ Kathy đã đi qua đi lại trên sàn nhà cho tới rất khuya, lo lắng về con cái chúng tôi. Dù tôi cũng rất lo lắng nhưng tôi đã có thể làm cho tâm trí mình bình tĩnh rồi ngủ thiếp đi.

Chưa ngủ được bao lâu thì người bạn đời vĩnh cửu của tôi đánh thức tôi dậy và nói: “Hal, làm sao anh có thể ngủ được trong lúc này chứ?”

Những lời sau đây đã đến với tấm lòng và tâm trí tôi thật rõ ràng. Tôi đã nói với vợ tôi: “Kathy à, dù kết cục có ra sao đi nữa, thì mọi chuyện rồi sẽ ổn thỏa nhờ có đền thờ. Chúng ta đã lập giao ước với Thượng Đế và đã được làm lễ gắn bó với tư cách là một gia đình vĩnh cửu.”

Ngay lúc đó, thể như Thánh Linh của Chúa đã xác nhận trong tấm lòng và tâm trí chúng tôi những điều mà cả hai chúng tôi đều đã biết là chân thật: các giáo lễ gắn bó, chỉ được tìm thấy trong nhà của Chúa và chỉ được thực hiện bởi thẩm quyền hợp thức của chức tư tế, đã ràng buộc chúng tôi với nhau với tư cách là vợ chồng, và con cái chúng tôi đã được làm lễ gắn bó với chúng tôi. Không có điều gì thực sự phải sợ hãi cả, và chúng tôi rất biết ơn là sau đó đã biết được rằng các con trai của chúng tôi đều an toàn.

Có lẽ lời phát biểu này của Chủ Tịch Thomas S. Monson minh họa rõ nhất cảm giác của Kathy và tôi vào cái đêm khó quên đó. “Khi tham dự đền thờ, chúng ta có thể có được một mức độ thuộc linh đáng kể và một cảm giác bình an. … Chúng ta sẽ hiểu được ý nghĩa thực sự của những lời của Đấng Cứu Rỗi khi Ngài phán: ‘Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi. … Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi [Giăng 14:27].’”2

Tôi đã được ban phước để cảm nhận được sự bình an đó mỗi khi tôi bước vào đền thờ thánh. Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên khi tôi bước vào Đền Thờ Salt Lake. Lúc đó tôi là một thiếu niên.

Tôi nhìn lên trần nhà màu trắng mà làm cho căn phòng sáng chói đến mức dường như đó là căn phòng lộ thiên. Và vào khoảnh khắc đó, một ý nghĩ đã đến với tâm trí tôi bằng những lời nói rõ ràng: “Tôi đã từng ở nơi chốn đầy ánh sáng này trước đây rồi.” Nhưng ngay lập tức những lời này đã đến với tâm trí tôi, mà không phải là tiếng nói của tôi: “Không phải, ngươi chưa từng đến nơi này trước đây. Ngươi đang nhớ tới khoảnh khắc trước khi ngươi sinh ra. Ngươi đã ở một nơi thiêng liêng như thế này nơi mà Chúa có thể đến.”

Thưa anh chị em, tôi khiêm nhường làm chứng rằng khi chúng ta tham dự đền thờ, chúng ta có thể được nhắc nhở về tính chất vĩnh cửu của linh hồn của chúng ta, mối quan hệ của chúng ta với Cha Thiên Thượng và Vị Nam Tử Thiêng Liêng của Ngài, và mong muốn tột cùng của chúng ta để trở về căn nhà thiên thượng của mình.

Trong các bài nói chuyện gần đây tại đại hội, Chủ Tịch Russell M. Nelson đã dạy:

“Nơi an toàn nhất cho phần thuộc linh là ở bên trong các giao ước đền thờ của anh chị em!”

Mọi điều chúng ta tin và mọi lời hứa Thượng Đế đã lập với dân giao ước của Ngài đều kết hợp với nhau trong đền thờ.”3

“Mỗi người nào lập giao ước … trong các đền thờ—và tuân giữ các giao ước đó—đều được gia tăng khả năng tiếp cận quyền năng của Chúa Giê Su Ky Tô.”4

Ông cũng dạy rằng “một khi chúng ta lập giao ước với Thượng Đế, chúng ta từ bỏ vùng trung lập mãi mãi. Thượng Đế sẽ không từ bỏ mối quan hệ của Ngài với những người đã tạo dựng liên kết như vậy với Ngài. Quả thực, tất cả những ai đã lập giao ước với Thượng Đế đều được tiếp cận một tình yêu thương và lòng thương xót đặc biệt.”5

Dưới sự lãnh đạo đầy soi dẫn của Chủ Tịch Nelson, Chúa đã và sẽ tiếp tục đẩy mạnh việc xây cất đền thờ trên khắp thế giới. Điều này sẽ cho phép tất cả con cái của Thượng Đế cơ hội để tiếp nhận các giáo lễ cứu rỗi và tôn cao cũng như lập và tuân giữ các giao ước thiêng liêng. Việc hội đủ điều kiện để lập các giao ước thiêng liêng không phải là một nỗ lực chỉ được thực hiện một lần mà là một mẫu mực suốt đời. Chúa đã phán rằng việc này sẽ chiếm hết tất cả tấm lòng, tất cả năng lực, tâm trí và sức mạnh của chúng ta.6

Việc thường xuyên tham dự vào các giáo lễ của đền thờ có thể tạo ra một mẫu mực tận tụy đối với Chúa. Khi anh chị em tuân giữ và ghi nhớ các giao ước đền thờ, anh chị em mời gọi sự đồng hành của Đức Thánh Linh để củng cố lẫn thanh tẩy bản thân mình.

Sau đó, anh chị em có thể cảm nhận được ánh sáng và niềm hy vọng để làm chứng rằng những lời hứa đó là thật. Anh chị em sẽ tiến đến việc biết rằng mọi giao ước với Thượng Đế đều là một cơ hội để đến gần Ngài hơn, mà sau đó sẽ tạo ra một niềm khao khát trong lòng anh chị em để tuân giữ các giao ước đền thờ.

Chúng ta đã được hứa rằng: “Nhờ giao ước của chúng ta với Thượng Đế, Ngài sẽ không bao giờ mệt mỏi trong những nỗ lực của Ngài để giúp chúng ta, và chúng ta sẽ không bao giờ làm cạn kiệt sự kiên nhẫn nhân từ của Ngài đối với chúng ta.”7

Chính là qua các giao ước gắn bó trong đền thờ chúng ta mới có thể nhận được sự bảo đảm về các mối liên hệ gia đình đầy yêu thương mà sẽ tiếp tục sau khi chết và kéo dài suốt vĩnh cửu. Việc tôn trọng các giao ước hôn nhân và gia đình được lập trong đền thờ của Thượng Đế sẽ bảo vệ chúng ta khỏi sự xấu xa của tính ích kỷ và kiêu ngạo.

Để cho các anh chị em trong gia đình thường xuyên chăm sóc và giúp đỡ lẫn nhau thì cách duy nhất là phải có các nỗ lực kiên trì của cha mẹ trong việc dẫn dắt gia đình mình theo đường lối của Chúa. Hãy tạo cho con cái cơ hội để cầu nguyện cho nhau. Hãy nhanh chóng nhận ra nguyên nhân bắt đầu sự bất hòa và tích cực ghi nhận những hành động phục vụ vô vị kỷ, đặc biệt là các anh chị em trong gia đình với nhau. Khi các anh chị em trong gia đình cầu nguyện cho nhau và phục vụ lẫn nhau, họ sẽ mềm lòng và hướng đến nhau và đến cha mẹ họ.

Một phần, đó là điều mà đã được Ma La Chi mô tả khi ông báo trước về sự xuất hiện của tiên tri Ê Li: “Và người sẽ gieo vào lòng các con cái những lời đã hứa với ông cha chúng, và lòng các con cái trở lại cùng ông cha chúng. Nếu không được như vậy thì cả trái đất này sẽ hoàn toàn bị hoang tàn khi Ngài đến.”8

Tất cả chúng ta chắc chắn sẽ gặp phải những thử thách, khó khăn và đau khổ. Không một ai trong chúng ta được miễn trừ khỏi những “cái giằm xóc vào thịt.”9 Tuy nhiên, khi tham dự đền thờ và nhớ đến các giao ước của mình, chúng ta có thể chuẩn bị để nhận được sự hướng dẫn cá nhân từ Chúa.

Khi Kathy và tôi kết hôn và được làm lễ gắn bó trong Đền Thờ Logan Utah, Anh Cả Spencer W. Kimball lúc bấy giờ đã thực hiện lễ gắn bó. Trong vài lời mà ông nói, ông đã đưa ra lời khuyên bảo này: “Hal và Kathy, hãy sống sao để khi sự kêu gọi đến, anh chị có thể ra đi phục vụ dễ dàng.”

Ban đầu chúng tôi đã không hiểu được lời khuyên bảo đó có ý nghĩa gì đối với mình, nhưng chúng tôi đã cố gắng hết sức để sống cuộc sống của mình theo cách mà chúng tôi có thể sẵn sàng ra đi phục vụ Chúa khi có sự kêu gọi. Sau khi kết hôn được gần 10 năm, một sự kêu gọi bất ngờ đã đến từ Ủy Viên Giáo Dục của Giáo Hội, Neal A. Maxwell.

Lời khuyên bảo đầy yêu thương mà Chủ Tịch Kimball đưa ra trong đền thờ là có thể “ra đi phục vụ dễ dàng” đã trở thành hiện thực. Kathy và tôi đã nhận được một sự kêu gọi để bỏ lại những gì dường như là một hoàn cảnh gia đình bình dị ở California để phục vụ trong một chỉ định ở một nơi mà tôi không hề biết gì cả. Tuy vậy, gia đình chúng tôi đã sẵn sàng bỏ lại, vì một vị tiên tri, trong một ngôi đền thờ thánh, một nơi của sự mặc khải, đã trông thấy một sự kiện tương lai mà vì thế lúc đó chúng tôi đã sẵn sàng.

Anh chị em thân mến, tôi làm chứng rằng không có điều gì quan trọng hơn là việc tôn trọng các giao ước mà mình đã lập hoặc có thể lập trong đền thờ. Cho dù anh chị em đang ở đâu trên con đường giao ước, tôi khuyên anh chị em hãy hội đủ điều kiện và để có thể tham dự đền thờ. Hãy tham dự đền thờ thường xuyên khi hoàn cảnh cho phép. Hãy lập và tuân giữ các giao ước thiêng liêng với Thượng Đế. Tôi có thể bảo đảm với anh chị em cũng lẽ thật mà tôi đã chia sẻ với Kathy vào lúc nửa đêm cách đây gần năm thập niên trong một căn phòng nhỏ của khách sạn ở Idaho Falls: “Dù kết cục có ra sao đi nữa, thì mọi chuyện rồi sẽ ổn thỏa nhờ có các giao ước đền thờ.”

Tôi để lại cho anh chị em lời chứng chắc chắn rằng Chúa Giê Su là Đấng Ky Tô. Ngài hằng sống và hướng dẫn Giáo Hội của Ngài. Đền thờ là nhà của Chúa. Chủ Tịch Russell M. Nelson là vị tiên tri tại thế của Thượng Đế trên thế gian. Tôi yêu thương ông, và tôi yêu thương mỗi anh chị em. Trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.