2002
Con Đường Này Chúng Ta Gọi là Cuộc Sống
THÁNG BẢY NĂM 200


Con Đường Này Chúng Ta Gọi là Cuộc Sống

Nếu các em vẫn ở trên con đường đúng, thì phần thưởng vào cuối cuộc hành trình của cuộc sống sẽ đáng bõ công cho những lúc nghịch cảnh mà các em trải qua trong suốt con đường.

Thưa các anh em, tôi hân hoan được hiện diện với các anh em buổi tối nay. Tôi muốn nói riêng với các thiếu niên của Chức Tư Tế A Rôn. Tôi yêu thương các em và quan tâm rất nhiều đến các em.

Trong tập sách nhỏ mới Cho Sức Mạnh của Giới Trẻ, Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn nói với các em: “Các em thiếu niên của chúng tôi, chúng tôi có một sự tin tưởng lớn lao nơi các em. Các em là những linh hồn chọn lọc đã được sinh ra trong thời kỳ này khi các trách nhiệm và cơ hội, cũng như những cám dỗ, là lớn lao nhất. Các em đang bắt đầu cuộc hành trình của mình qua cuộc sống hữu diệt này. Cha Thiên Thượng của các em muốn cuộc sống của các em luôn vui vẻ và đưa các em trở về nơi hiện diện của Ngài. Những quyết định mà bây giờ các em chọn sẽ xác định đa số những gì sẽ tiếp theo trong cuộc sống của các em và trong suốt vĩnh cửu” ([tập sách nhỏ, năm 2001], 2).

Tôi hy vọng trong một cách thức nhỏ bé nào đó, buổi tối hôm nay các em có thể học được từ thời gian gần 70 năm của tôi hành trình trên con đường này mà chúng ta gọi là cuộc sống. Cha mẹ và ông bà của các em có thể đã bảo các em điều này rồi: “Con càng lớn thì thời gian dường như càng qua nhanh.” Điều đó cũng giống như các em đang mười hai tuổi với cả cuộc đời trước mặt mình rồi bỗng chốc các em gần đến tuổi 70 với cả cái bụng phệ đưa ra trước!

Thật là khó để tin rằng cách đây gần mười ba năm khi tôi nói chuyện lần cuối trong buổi họp chức tư tế trung ương. Vào lúc ấy, tôi kể cho các anh em nghe về cuộc hành trình của tôi bằng xe đạp với các con trai của tôi và đã rút tỉa từ kinh nghiệm đó tầm quan trọng của việc chuẩn bị tốt cho hành trình trong cuộc sống.

Hôm nay tôi muốn kể cho các em nghe về các cuộc hành trình khác của tôi và chia sẻ các bài học mà tôi học được từ chúng.

Mới đây, mấy người trong gia đình tôi đã nhất quyết rằng cuộc đạp xe đi từ Bozeman, Montana đến Jackson Hole, Wyoming ở Hoa Kỳ thì sẽ thú vị lắm. Chúng tôi sẽ mất ba ngày cho cuộc hành trình dài 362 cây số này và chúng tôi sẽ có dịp đi ba lần ngang qua Continental Divide. Chúng tôi quyết định rằng hành trình băng ngang dải núi với thời tiết tốt thì sẽ là một kinh nghiệm tuyệt vời mà sẽ giúp chúng tôi biết ơn những sự sáng tạo của Thượng Đế.

Sau khi hoạch định và chuẩn bị kỹ lưỡng, hai trong số các con trai của tôi và đứa con gái duy nhất của tôi và tôi lên đường ngày đầu tiên đạp xe đến chỗ nghỉ qua đêm ở Big Sky, Montana. Buổi sáng thì tuyệt hảo và chúng tôi hy vọng một cuộc hành trình đầy thú vị. Tuy nhiên, khi chúng tôi đang đi, thì mây đen tụ lại và mang mưa đến mà cuối cùng trở thành mưa lẫn tuyết và mưa đá và làm cho chúng tôi lạnh, ướt và khổ sở vô cùng. Khi chúng tôi kết thúc ngày đầu tiên của cuộc hành trình của mình và đi đến địa điểm nghỉ qua đêm của mình, thì tôi được nhắc nhở rằng cuộc sống có thể cũng giống như cái ngày đó. May mắn thay, chúng tôi đã chuẩn bị đối phó với mọi biến chuyển của thời tiết; nếu chúng tôi không làm như thế thì chắc là khó khăn lắm để hoàn thành cuộc hành trình của mình vào ngày đầu tiên đó. Vào mỗi giai đoạn của cuộc hành trình trong đời sống, chúng ta phải lên đường với đầy hy vọng và lạc quan, nhưng tuy vậy chúng ta phải chuẩn bị để đương đầu với sự tương phản hay khó khăn ở một thời điểm nào đó.

Các thói quen mà các em có trong thời niên thiếu của mình có thể đi theo các em trong suốt cuộc đời trên trần thế của mình. Bằng cách chọn lựa đúng từ bây giờ, các em sẽ có thể đi theo con đường mà sẽ giúp các em kiên trì chịu đựng những giây phút lạnh lẽo và ảm đạm nhất sau này.

Chẳng hạn, nếu các em có thói quen dùng lời nói tục tĩu, thì các em càng dùng nó lâu ngày thì càng khó hơn để thay đổi và ngừng dùng đến nó. Bây giờ là tốt hơn để chọn một con đường khác, một con đường dẫn đến sự thanh sạch trong ý nghĩ, lời nói và hành động để các em có thể thụ hưởng sự đồng hành của Đức Thánh Linh. Hãy tưởng tượng sự khó khăn của việc phục vụ truyền giáo và lời nói xấu xa chợt đến với tâm trí của các em khi các em cần có Thánh Linh ở với mình với tư cách là người đồng hành luôn hiện diện bên mình. Nếu việc dùng lời nói xấu xa là một vấn đề đối với các em, thì giờ đây là lúc phải thay đổi.

Vào ngày thứ hai của chuyến đi của chúng tôi, chúng tôi đi về phía West Yellowstone. Mọi điều dường như tốt đẹp như đã định—những chiếc xe đạp chạy êm ái, chân chúng tôi được nghỉ ngơi, trong khi chúng tôi tiến về địa điểm thứ nhì của mình. Thì lúc ấy tôi nhận thấy rằng nếu chúng tôi không cẩn thận khi mọi điều đang diễn tiến tốt đẹp trong đời, thì có thể có một cám dỗ để quên Cha Thiên Thượng của chúng ta và tự tán thưởng mình về trạng thái hạnh phúc của mình. Chớ phạm lầm lỗi đó.

Tiên Tri Joseph Smith đã dạy: “Hạnh phúc là mục tiêu và mục đích của cuộc sống chúng ta; và sẽ là cứu cánh của nó, nếu chúng ta theo đuổi con đường đưa dẫn đến nó; và con đường này là đức hạnh, sự thẳng thắn, sự trung thành, sự thánh thiện và việc tuân giữ tất cả mọi giáo lệnh của Thượng Đế” (Teachings of the Prophet Joseph Smith, do Joseph Fielding Smith tuyển chọn [1976], 255–56).

Sách Mặc Môn đầy dẫy các câu chuyện về những người đã được Chúa ban phước và rồi trở thành khoác lác về các thành quả của họ. Cuối cùng với tính kiêu ngạo của họ, họ đã rời con đường đúng và đánh mất tất cả những gì mà họ có khi họ rời xa khỏi lẽ thật. Hãy chắc chắn rằng các em không trở nên giống như dân Nê Phi thời xưa; hãy luôn nhớ đến nguồn gốc đích thực của các phước lành của mình.

Vào ngày thứ ba của cuộc hành trình của chúng tôi, tôi biết được rằng mặc dù chúng tôi có thể có một số điều vất vả trong cuộc sống của mình, nhưng thái độ của chúng tôi sẽ quyết định cách thức chúng tôi đối phó với chúng. Vào ngày đó chúng tôi băng ngang Continental Divide ba lần, đi đến độ cao khoảng 1.463 thước đến 2.530 thước. Việc vượt ngang dải núi hiểm trở bằng xe đạp đòi hỏi có thái độ đúng đắn để đạt đến độ cao đúng. Điều đó cũng giống như cuộc đời. Khi đặt ra các mục tiêu đáng bõ công và giữ mắt mình chăm chú vào chúng, thì các em sẽ học được sự kỷ luật tự giác và hoàn thành nhiều điều. Vâng, có những lúc khi trèo lên ngọn núi dốc đứng cheo leo với hết cả sức chịu đựng của tôi, nhưng tôi không bỏ cuộc bởi vì tôi vẫn bám vào mục đích của mình.

Các em thiếu niên của Chức Tư Tế A Rôn, tôi khuyến khích các em đặt các mục tiêu cho bản thân mình chẳng hạn như hoàn tất chương trình học giáo lý , phục vụ truyền giáo một cách vẻ vang, tốt nghiệp đại học và xứng đáng với việc kết hôn trong đền thờ. Vào tuổi các em, những điều này dường như là các mục tiêu quá to lớn, nhưng nếu các em bắt đầu từ bây giờ thì các em sẽ được chuẩn bị tốt hơn để hoàn thành chúng.

Cách đây hai năm, Anh Cả Richard G. Scott thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ và tôi đã có cơ hội đi bơi xuồng trong vùng hoang dã Quetico ở Ontario, Gia Nã Đại, và di chuyển xuồng từ hồ này sang hồ khác. Khi chúng tôi bơi xuồng nửa đường băng ngang một trong các hồ rộng lớn, thì thời tiết trở nên xấu và mặt nước mà trước đó yên lặng giờ trở nên dữ dội và nguy hiểm, nhồi tròng trành chiếc xuồng nhỏ bé của chúng tôi.

Chúng tôi phải chọn một quyết định. Chúng tôi cố gắng đi đến địa điểm đã định của mình hoặc chúng tôi đi đến hòn đảo gần nhất và chờ cho cơn bão qua đi? Bây giờ câu trả lời thì dường như hiển nhiên, nhưng lúc bấy giờ thì không phải là một quyết định dễ dàng để làm. Nếu tiếp tục đi tới chúng tôi có thể đến được chỗ cắm trại đã định của mình. Nếu trì hoãn cuộc hành trình, thì chúng tôi sẽ đến nơi rất trễ và có thể phải hành trình trong bóng đêm. Khi chúng tôi suy nghĩ cách lựa chọn, chúng tôi có cảm tưởng là phải đi đến hòn đảo gần nhất. Khi chúng tôi làm như vậy, một cơn bão dữ dội hơn chúng tôi dự liệu thổi tới bên chúng tôi. Nếu chúng tôi chọn tiếp tục bơi xuồng đi, thì có lẽ chúng tôi đã có nguy cơ mất mạng rồi.

Nơi đây trên trần thế chúng ta được kêu gọi để chọn các quyết định quan trọng, mà kết quả của điều này có thể có một ảnh hưởng lâu dài trên tương lai thuộc linh của chúng ta. Tôi khuyến khích các em luôn xứng đáng để tìm kiếm Thánh Linh nhằm giúp đỡ các em luôn chọn điều đúng.

Trong Sách Mặc Môn, Nê Phi bảo chúng ta: “Và rồi, các anh em sẽ được ở trong con đường chật và hẹp ấy, tức là con đường dẫn các anh em đến cuộc sống vĩnh cửu vậy; phải, các anh em đã đi vào bằng lối cổng hẹp; các anh em đã làm theo lệnh truyền của Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con; và các anh em đã thụ nhận Đức Thánh Linh.” (2 Nê Phi 31:18).

Khi gia đình chúng tôi kết thúc cuộc hành trình dài 362 cây số bằng xe đạp, chúng tôi biết được rằng dù những sự việc trên con đường này mà chúng ta gọi là cuộc sống có khó khăn đến mấy đi nữa, thì hạnh phúc lớn lao cũng đang chờ đợi những người tuân giữ các giáo lệnh và kiên trì đến cùng.

Các em thiếu niên của Chức Tư Tế A Rôn, các em có trách nhiệm để vẫn cương quyết tập trung vào điểm đến vĩnh cửu của mình. Vâng, cuộc hành trình trong đời có thể có nhiều điều tốt cũng như điều xấu. Vâng, sẽ có những ngày mà các em cảm thấy cuộc sống thật khó khăn. Nhưng nếu các em vẫn ở trên con đường đúng, thì phần thưởng vào cuối cuộc hành trình của cuộc sống sẽ đáng bõ công cho những lúc nghịch cảnh mà các em trải qua trong suốt con đường.

Lần nữa, từ tập sách nhỏ Cho Sức Mạnh của Giới Trẻ, Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn viết: “Cầu xin cho các em gìn giữ tâm trí và thể xác của các em trong sạch khỏi những tội lỗi của thế gian để các em có thể làm công việc lớn lao trong tương lai của các em. Chúng tôi cầu nguyện rằng các em sẽ được xứng đáng để tiến hành các trách nhiệm xây đắp vương quốc của Thượng Đế và chuẩn bị thế gian cho Ngày Tái Lâm của Đấng Cứu Rỗi” (trang 3).

Các bạn trẻ của tôi, xin nhận biết tầm quan trọng của sự khôn ngoan bằng cách tuân theo lời khuyên dạy của các tiên tri của chúng ta, và hạnh phúc sẽ thuộc về các em trong suốt cuộc hành trình của cuộc sống.

Tôi xin làm chứng điều này như thế trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.