2002
Chúng Ta Hướng Về Đấng Ky Tô
THÁNG BẢY NĂM 200


Chúng Ta Hướng Về Đấng Ky Tô

Giống như vì sao bắc đẩu trên các tầng trời, … vẫn có Đấng Cứu Thế , Vị Nam Tử của Thượng Đế, đích xác và chắc chắn như cái neo của cuộc sống bất diệt của chúng ta.

Thưa các anh chị em thân mến của tôi, tôi cũng muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu xa về công việc phục vụ đắc lực của Chị Smoot, Chị Jensen, Chị Dew và ủy ban của các chị, mà đã phục vụ thật là trung tín và tốt đẹp trong tổ chức vĩ đại và to lớn này cho các phụ nữ. Đây là một tổ chức tuyệt vời với 4.900.000 người. Tôi nghĩ không có điều gì giống như nó trên khắp thế giới và nó đã có ảnh hưởng tốt lành đến cuộc sống của các phụ nữ ở khắp nơi trên quả địa cầu. Các chị em phụ nữ thân mến, xin cám ơn các chị em về những gì các chị em đã làm. Xin chào mừng Chị Parkin và các cố vấn của chị, và ủy ban mà chị đã chọn.

Giờ đây chúng ta kết thúc đại hội trọng đại này. Chúng ta đã nhận hưởng những lời chỉ dạy tuyệt diệu của Chúa qua các tôi tớ của Ngài trong đại hội trọng đại này. Chúng ta đã được giáo huấn trong các đường lối của Ngài và theo mẫu mực của Ngài.

Mỗi người chúng ta cần phải tốt hơn một ít nhờ vào kinh nghiệm quý giá này. Nếu không, sự quy tụ của chúng ta nơi đây thật là vô ích.

Khi tôi dứt lời, ca đoàn sẽ hát:

Xin ở cùng tôi cho đến lúc hoàng hôn;

Ngày đã trôi qua;

Bóng tối của màn đêm buông xuống;

Đêm đang đến.

Xin Ngài làm người khách quý

Ngự vào nhà tôi và vào lòng tôi,

Ôi Đấng Cứu Rỗi, xin ở cùng tôi đêm nay;

Kìa đã đến lúc hoàng hôn.

(“Abide with Me; ‘Tis Eventide,” Hymns, số 165)

Những lời của bài thánh ca này tóm lược những cảm nghĩ của chúng ta khi chúng ta quay trở về nhà mình.

Cầu xin Thánh Linh của Chúa đồng hành với chúng ta và ở cùng chúng ta. Chúng ta không biết tương lai sẽ ra sao. Chúng ta không biết những ngày sắp tới sẽ ra sao. Chúng ta sống trong một thế giới không ổn định. Đối với một số người, sẽ được thành tựu lớn lao. Đối với những người khác, thì sẽ có thất vọng. Đối với một số người, sẽ có nhiều điều hân hoan và vui mừng, sức khỏe dồi dào và cuộc sống tốt đẹp. Đối với những người khác, thì có lẽ sẽ gặp bệnh tật và một phần nào buồn phiền. Chúng ta không biết được. Nhưng có một điều mà chúng ta thật sự biết. Giống như vì sao bắc đẩu trên các tầng trời, bất luận tương lai như thế nào, vẫn có Đấng Cứu Thế , Vị Nam Tử của Thượng Đế, đích xác và chắc chắn như cái neo của cuộc sống bất diệt của chúng ta. Ngài là đá cứu rỗi, sức mạnh, sự an ủi của chúng ta, trọng tâm chính của đức tin chúng ta.

Dù lúc vui sướng hay gặp nghịch cảnh, chúng ta đều hướng về Ngài, và Ngài hiện diện nơi đó để trấn an và tươi cười với chúng ta.

Ngài là trọng tâm chính của việc thờ phượng của chúng ta. Ngài là Vị Nam Tử của Thượng Đế hằng sống, Con Đầu Lòng của Đức Chúa Cha, Con Độc Sinh theo thể cách xác thịt, là Đấng đã rời ngôi báu trên thiên thượng để làm người trần thế trong hoàn cảnh hèn mọn nhất. Ngài đã phán về cảnh sống cô đơn của Ngài: “Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu” (Ma Thi Ơ 8:20). Ngài “đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước” (Công Vụ Các Sứ Đồ 10:38).

Ngài là một người có nhiều phép lạ. Ngài tìm tới những người đang đau buồn. Ngài chữa lành người bệnh và làm cho kẻ chết sống lại. Tuy nhiên, để đáp lại bao tình tình yêu thương mà Ngài mang đến cho thế gian, Ngài đã “bị người ta khinh dể và chán bỏ; từng trải sự buồn bực, biết sự đau ốm:… bị khinh,” và chúng ta cũng chẳng coi Ngài ra gì (Ê Sai 53:3).

Chúng ta nhìn cuộc sống độc nhất vô nhị của Ngài và cùng nói với tiên tri Ê Sai:

“… Ngài đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; “… Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương.

Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh” (Ê Sai 53:4–5).

Khi trận Đại Chiến trên trời xảy ra, Lu Xi Phe, con trai của ban mai, đã bước ra với một kế hoạch mà bị bác bỏ. Đức Chúa Cha của tất cả chúng ta, với tình yêu thương dành cho chúng ta, các con cái của Ngài, đã đưa ra một kế hoạch tốt hơn mà theo đó chúng ta sẽ được tự do lựa chọn tiến trình cuộc sống của mình. Con Đầu Lòng của Ngài, Người Anh Cả của chúng ta, đóng vai trò chính yếu trong kế hoạch đó. Con người sẽ có quyền tự quyết của mình và với quyền tự quyết đó thì sẽ phải có trách nhiệm. Loài người sẽ đi con đường theo kiểu thế gian, phạm tội và vấp ngã. Nhưng Vị Nam Tử của Thượng Đế sẽ mang hình dáng của loài người và tự hiến thân mình làm vật hy sinh để chuộc tội cho tất cả loài người. Qua nỗi đau khổ không tả xiết, Ngài đã trở thành Đấng Cứu Chuộc cao trọng, Đấng Cứu Rỗi của tất cả nhân loại.

Với một ít hiểu biết về ân tứ vô song đó, ân tứ cứu chuộc kỳ diệu đó, chúng ta kính cẩn cúi đầu với tình yêu thương trước Ngài.

Chúng ta bị chỉ trích, rất nhiều, với tư cách là một Giáo Hội. Họ nói chúng ta không tin vào Đấng Ky Tô theo truyền thống của Ky Tô Giáo. Có phần nào đúng trong điều họ nói. Đức tin, sự hiểu biết của chúng ta không dựa vào truyền thống cổ xưa, tín ngưỡng mà đến từ một sự hiểu biết hạn hẹp và từ hầu hết vô số các cuộc thảo luận của con người cố gắng đi đến một định nghĩa về Đấng Ky Tô phục sinh. Đức tin, sự hiểu biết của chúng ta đến từ lời chứng của một vị tiên tri trong gian kỳ này, là người đã nhìn thấy trước mắt ông Thượng Đế cao trọng của vũ trụ và Vị Nam Tử Yêu Quý của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô phục sinh. Các Ngài ngỏ lời cùng ông. Ông thưa chuyện với các Ngài. Ông đã làm chứng một cách thẳng thắn, rõ ràng và thành thật về khải tượng trọng đại đó. Đó là khải tượng về Đấng Toàn Năng và Đấng Cứu Thế, đầy vinh quang vượt quá sự hiểu biết của chúng ta, nhưng chắc chắn và rõ ràng trong sự hiểu biết mà nó mang lại. Chính từ sự hiểu biết đó, được thiết lập vững vàng trong sự mặc khải hiện đại mà chúng ta, trong những lời của Nê Phi, “nói về Đấng Ky Tô, chúng ta hoan hỉ về Đấng Ky Tô, chúng ta thuyết giáo về Đấng Ky Tô, chúng ta tiên tri về Đấng Ky Tô, và chúng ta viết ra những điều tiên tri của chúng ta, để cho [chúng ta và] con cháu chúng ta có thể hiểu được nguồn gốc nào mà [chúng ta] có thể tìm kiếm được sự xá tội [của mình]” (2 Nê Phi 25:26).

Và như vậy, thưa các anh chị em của tôi, khi chúng tôi nói lời từ giã cùng các anh chị em trong một thời gian, chúng tôi xin lặp lại chứng ngôn chắc chắn và bền vững của chúng tôi. Chúng tôi làm vậy với tư cách là các cá nhân với một sự hiểu biết đích xác và chắc chắn. Như tôi đã từng nói nhiều lần trước đây, và bây giờ tôi xin nói lại, tôi biết rằng Thượng Đế Đức Cha Vĩnh Cửu của chúng ta hằng sống. Ngài là Thượng Đế cao trọng của vũ trụ. Ngài là Đức Chúa Cha của linh hồn chúng ta mà chúng ta có thể thưa chuyện bằng lời cầu nguyện.

Tôi biết rằng Chúa Giê Su Ky Tô là Con Độc Sinh của Ngài, Đấng Cứu Thế, là Đấng đã phó mạng Ngài để chúng ta có thể có được cuộc sống vĩnh cửu và là Đấng điều khiển và trị vì với Cha của Ngài. Tôi biết rằng các Ngài là hai nhân vật cá biệt, riêng biệt và khác biệt nhau, nhưng lại giống nhau trong hình dáng, thể chất và mục đích. Tôi biết rằng đây là công việc của Đấng Toàn Năng “để mang lại sự bất diệt và cuộc sống vĩnh cửu cho loài người” (Môi Se 1:39). Tôi biết rằng Joseph Smith là một vị tiên tri, vị Tiên Tri cao trọng của gian kỳ này mà qua ông những lẽ thật này đã được tiết lộ. Tôi biết rằng Giáo Hội này là công việc của Thượng Đế, được chủ tọa và chỉ dẫn bởi Chúa Giê Su Ky Tô, mà Giáo Hội này đang mang thánh danh của Ngài.

Tôi xin long trọng làm chứng về những điều này khi tôi để lại với các anh chị em, những người bạn yêu quý của tôi, tình yêu thương và phước lành của tôi, trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men. Xin Thượng Đế luôn bên các anh chị em cho đến khi chúng ta gặp lại.