2006
Ân Tứ về Quyền Tự Quyết
Tháng Năm năm 2006


Ân Tứ về Quyền Tự Quyết

Khi chúng ta tuân theo các giáo lệnh của Cha Thiên Thượng thì đức tin của chúng ta gia tăng, chúng ta tăng trưởng trong sự khôn ngoan và sức mạnh thuộc linh và sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta để chọn điều đúng.

Cách đây một thời gian, khi tôi đang lái xe thì tôi phải ngừng lại ở đèn đỏ. Cái xe ở trước tôi làm cho tôi chú ý . Cái bảng số viết là: “Tôi làm điều gì tôi muốn.”

Tôi tự nghĩ tại sao một người nào đó lại chọn để một lời phát biểu như vậy trên xe của mình. Thông điệp mà người ấy muốn gửi ra là gì? Có lẽ người lái chiếc xe này muốn bày tỏ công khai rằng người ấy đã được hoàn toàn tự do bằng cách cứ làm điều mà người ấy muốn làm chăng. Khi tôi nghĩ về điều này tôi nhận thấy rằng thế giới của chúng ta sẽ khá hỗn loạn nếu mọi người cứ làm điều mà mình muốn làm.

Điều hiển nhiên là có một sự nhầm lẫn nào đó trong xã hội của chúng ta về vấn đề này. Trong các phương tiện truyền thông, quảng cáo, giải trí và những nơi khác chúng ta đều thấy ý kiến phổ biến rằng khi một người nào đó có thể làm điều người ấy muốn làm thì người ấy vui hưởng sự tự do và sẽ được vui sướng. Nó gợi ý rằng tiêu chuẩn độc nhất cho các quyết định của chúng ta là điều gì làm hài lòng chúng ta, điều gì thú vị hoặc điều gì thích hợp với những ước muốn cá nhân của chúng ta.

Cha Thiên Thượng của chúng ta đã ban cho chúng ta một khái niệm tốt hơn. Đó là kế hoạch hạnh phúc vĩ đại của Ngài, mà cho chúng ta sự tự do và hạnh phúc thật sự. Chúng ta đọc trong Sách Mặc Môn:

“Rồi Đấng Mê Si sẽ đến trong thời kỳ trọn vẹn để Ngài có thể cứu chuộc con cái loài người khỏi sự sa ngã. Và nhờ được cứu chuộc khỏi sự sa ngã họ đã được tự do mãi mãi, phân biệt được thiện ác, và tự hành động lấy một mình, chứ không bị tác động, trừ phi đó là sự trừng phạt theo luật pháp vào ngày vĩ đại cuối cùng, dựa trên các lệnh truyền mà Thượng Đế đã ban.”

“Vậy nên, loài người được tự do theo thể cách xác thịt, và tất cả những điều gì cần thiết cho loài người đều được ban phát cho họ. Và họ được tự ý lựa chọn sự tự do và cuộc sống vĩnh cửu, qua Đấng Trung Gian vĩ đại của tất cả loài người; hay là họ muốn lựa chọn cảnh tù đày và sự chết dưới xiềng xích và quyền hành của quỷ dữ; vì nó rất muốn tìm cách làm cho tất cả loài người phải đau khổ như nó vậy.”1

Khi chúng ta đến thế gian này, chúng ta mang với mình từ căn nhà thiên thượng của chúng ta ân tứ và đặc ân được Thượng Đế ban cho này mà chúng ta gọi là quyền tự quyết của mình. Ân tứ này ban cho chúng ta quyền và khả năng để quyết định và chọn lựa. Quyền tự quyết là một luật pháp vĩnh cửu. Chủ Tịch Brigham Young, khi nói về quyền tự quyết của chúng ta đã dạy: “Đây là một luật pháp luôn luôn tồn tại từ mọi thời vĩnh cửu, và sẽ tiếp tục tồn tại suốt thời vĩnh cửu mai sau. Mỗi sinh vật có tri thức phải có quyền chọn lựa.”2

Chủ Tịch Wilford Woodruff nhận xét cùng một đề tài đó: “Quyền tự quyết luôn luôn là di sản của con người theo nguyên tắc và sự chỉ đạo của Thượng Đế. Ngài có nó trên các tầng trời trước khi có thế gian và nơi đó Chúa đã duy trì và bảo vệ quyền ấy chống lại sự gây hấn của Lu Xi Phe và những người theo nó. Vì quyền tự quyết này mà các anh chị em và tôi và tất cả nhân loại được tạo ra là những sinh vật có trách nhiệm, có trách nhiệm về hướng đi mà chúng ta theo đuổi, cuộc sống mà chúng ta sống và những hành động mà chúng ta làm.”3

Khi Chúa giảng dạy Áp Ra Ham về tính chất vĩnh cửu của các linh hồn và ông đã được chọn từ trước khi ông sinh ra, Ngài đã giải thích cho Áp Ra Ham biết một trong số các mục đích quan trọng của việc đến thế gian này, bằng cách phán: “Và chúng ta sẽ thử thách họ bằng phương tiện này, để xem họ sẽ làm theo tất cả những gì Chúa, Thượng Đế của họ, sẽ truyền lệnh cho họ chăng.”4

Như vậy, quyền tự quyết của chúng ta làm cho cuộc sống của chúng ta trên thế gian này thành một thời gian thử thách. Nếu chúng ta không có ân tứ về quyền tự quyết tuyệt vời này thì chúng ta sẽ không thể cho Cha Thiên Thượng thấy chúng ta sẽ làm tất cả những gì Ngài truyền lệnh cho chúng ta làm hay không.

Để có thể sử dụng quyền tự quyết của mình, chúng ta phải có một sự hiểu biết về điều thiện với điều ác, chúng ta phải có sự tự do để lựa chọn và sau khi chúng ta sử dụng quyền tự quyết của mình thì sẽ phải có những hậu quả đi theo những sự chọn lựa của chúng ta.

Tôi đã học biết rằng khi chúng ta tuân theo các giáo lệnh của Cha Thiên Thượng thì đức tin của chúng ta gia tăng, chúng ta tăng trưởng trong sự khôn ngoan và sức mạnh thuộc linh và sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta để chọn điều đúng.

Đấng gương mẫu cao quý của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô đã nêu tấm gương toàn hảo cho tất cả chúng ta về cách thức sử dụng quyền tự quyết của mình. Trong Đại Hội đó trên Thiên Thượng, khi kế hoạch của Đức Chúa Cha được trình bày cho chúng ta—để chúng ta sẽ có cơ hội đến thế gian này và tiếp nhận một thể xác—Vị Nam Tử Yêu Quý , là Con Trai Yêu Dấu và Được Chọn Lựa của Đức Chúa Cha từ lúc khởi đầu, đã thưa cùng Đức Chúa Cha: “Thưa Cha, xin ý Cha sẽ được nên và vinh quang sẽ thuộc về Cha mãi mãi.”5

Tương tự như thế, chúng ta nên chọn lựa bằng cách sử dụng cùng một tiêu chuẩn. Thay vì nói “Tôi làm điều tôi muốn làm,” thì phương châm của chúng ta phải là: “Tôi làm điều mà Đức Chúa Cha muốn tôi làm.”

Nếu làm điều này, chúng ta có thể chắc chắn rằng các phước lành của Chúa sẽ ở cùng chúng ta. Chắc có lẽ rằng chúng ta phải chọn một số trong những điều vào lúc không thuận tiện cho chúng ta. Tuy nhiên, tôi đã học biết rằng mặc dù đôi khi thời gian không thuận tiện với thời khóa biểu của chúng ta, nhưng nếu chúng ta chọn điều đúng, thì Chúa sẽ lo lắng cho chúng ta trong cách thức riêng của Ngài mà vào thời điểm đó chúng ta chưa biết được.

Khi chúng tôi được thuyên chuyển vào năm 1989 từ Phái Bộ Truyền Giáo Germany Hamburg (Tây Đức) đến Đông Đức, để chủ tọa phái bộ truyền giáo Dresden, thời gian không thuận tiện cho gia đình chúng tôi. Con cái chúng tôi mới vừa làm quen với trường học mới của chúng ở Hamburg và giờ đây lại phải làm quen với hệ thống trường học thuộc chế độ xã hội chủ nghĩa ở Đông Đức. Một đứa con đã không thể đi với chúng tôi vì nó cần phải hoàn tất việc học của nó ở Tây Đức. Tuy nhiên, chúng tôi đã học biết được từ kinh nghiệm này rằng điều mà dường như khó khăn cho chúng tôi lúc đầu, cuối cùng lại trở thành một phước lành lớn lao đối với tất cả chúng tôi. Chúa đã có cách thức riêng của Ngài để chăm lo cho những thử thách của chúng tôi.

Các anh chị em thân mến, tôi rất biết ơn về ân tứ tuyệt vời về quyền tự quyết mà Cha Thiên Thượng đã ban cho chúng ta. Tôi biết ơn để biết rằng chúng ta là con cái của Ngài. Tôi biết từ nhiều kinh nghiệm riêng rằng Ngài yêu thương chúng ta và Ngài quan tâm đến chúng ta. Tôi biết rằng Chúa Giê Su là Đấng Ky Tô, Vị Nam Tử của Thượng Đế, Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta. Tôi biết rằng Tiên Tri Joseph Smith đã thấy Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử và rằng ông là vị tiên tri của Sự Phục Hồi. Tôi biết rằng Chủ Tịch Gordon B. Hinckley là vị tiên tri của Thượng Đế ngày nay.

Tôi làm chứng điều này trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.

GHI CHÚ

  1. 2 Nê Phi 2:26–27.

  2. Deseret News, Ngày 10 tháng Mười năm 1866, 355.

  3. Millennial Star, Ngày 14 tháng Mười năm 1889, 642.

  4. Áp Ra Ham 3:25.

  5. Môi Se 4:2.