2006
Si Ôn ở Giữa Ba Bi Lôn
Tháng Năm năm 2006


Si Ôn ở Giữa Ba Bi Lôn

Chúng ta không cần phải chấp nhận các tiêu chuẩn, các tập tục và các luân lý của Ba Bi Lôn. Chúng ta có thể tạo dựng Si Ôn ở giữa Ba Bi Lôn.

Mùa hè năm ngoái, vợ tôi và tôi đã có cơ hội đi San Diego, California, và nơi đó chúng tôi xem vở kịch Macbeth của Shakespeare tại Hí Viện Old Globe. Chúng tôi xem hai buổi trình diễn vì con gái của chúng tôi Carolyn đóng vai một trong ba mụ phù thủy trong vở kịch đó. Dĩ nhiên, chúng tôi rất vui mừng để thấy nó trong vở kịch đó, và càng vui mừng hơn khi, vào một giây phút xúc động, nó đã nói những câu nói hay đó: “Sự đau nhói của hai ngón tay cái của tôi cho tôi biết có một điều gì tà ác sẽ đến” (màn 4, cảnh 1, các dòng 40–41).

Khi nghe điều đó, tôi đã nghĩ rằng thật là hữu ích biết bao để có được một hệ thống báo trước mà cho chúng ta biết là điều xấu xa đang đến gần và cho phép chúng ta chuẩn bị cho điều đó. Điều xấu xa đang tiến về phía chúng ta cho dù chúng ta có một hệ thống báo trước hay không.

Vào một dịp về sau, trong một đêm nọ, vợ tôi và tôi đang lái xe xuyên bang và đang tiến gần đến một thành phố lớn. Khi chúng tôi lên đến đỉnh đồi và nhìn thấy ánh đèn rực sáng từ chân trời thì tôi thúc khuỷ u tay vào người vợ còn đang thức của mình và nói: “Xem kìa thành phố Ba Bi Lôn!”

Dĩ nhiên, không có thành phố đặc biệt nào trong ngày nay mà tượng trưng cho Ba Bi Lôn. Trong thời Y Sơ Ra Ên cổ xưa, Ba Bi Lôn là một thành phố trở nên dâm dục, suy đồi và đồi bại. Tòa nhà chính trong thành phố là một đền thờ tà thần mà chúng ta thường nói đến là Bên hay Ba Anh.

Tuy nhiên, sự dâm dục, đồi bại và suy đồi đó và sự thờ phượng tà thần đã được thấy trong nhiều thành phố, lớn cũng như nhỏ, rải rác trên khắp địa cầu. Như Chúa đã phán: “Chúng không tìm đến Chúa để thiết lập sự ngay chính của Ngài, nhưng mọi người lại đi theo con đường riêng của mình, và theo hình ảnh một thượng đế riêng của mình” (GLGƯ 1:16).

Có rất nhiều người trên thế gian đã tiến đến việc giống như Ba Bi Lôn thời xưa bằng cách đi theo con đường riêng của họ, và đi theo một thượng đế “mà hình ảnh theo kiểu thế gian.”

Một trong những thử thách lớn nhất mà chúng ta sẽ gặp là có thể sống trong thế giới đó nhưng bằng cách này hay bằng cách khác, lại không thuộc vào thế giới đó. Chúng ta phải tạo dựng Si Ôn ở giữa Ba Bi Lôn.

“Si Ôn ở giữa Ba Bi Lôn.” Thật là một lối nói minh bạch và sáng chói, như một ánh sáng chiếu rực ở giữa bóng tối thuộc linh. Thật là một khái niệm để ấp ủ trong lòng mình, khi chúng ta thấy Ba Bi Lôn đang trở nên phổ biến hơn. Chúng ta thấy Ba Bi Lôn trong các thành phố của mình; chúng ta thấy Ba Bi Lôn trong cộng đồng của mình; chúng ta thấy Ba Bi Lôn ở khắp nơi.

Và với sự phát triển của Ba Bi Lôn, chúng ta phải tạo dựng Si Ôn ở giữa nó. Chúng ta chớ nên để cho mình bị nhận chìm bởi các ảnh hưởng tà ác vây quanh chúng ta. Ít khi nào chúng ta biết rằng mình bị ảnh hưởng biết bao bởi thế giới chung quanh chúng ta, nơi chúng ta sống và thời chúng ta sống.

Trong thời Y Sơ Ra Ên cổ xưa, dân của Chúa cũng giống như một hòn đảo của một Thượng Đế chân chính, vây quanh bởi một đại dương thờ thần tượng.

Những đợt sóng của đại dương ấy vỗ liên tục vào bờ biển Do Thái. Bất chấp lệnh truyền cấm làm hình tượng và thờ lạy nó, dân Y Sơ Ra Ên dường như không thể tự mình tránh khỏi bị ảnh hưởng bởi tập tục của nơi chỗ ở và thời kỳ. Nhiều lần, mặc dù Chúa nghiêm cấm, mặc dù điều mà vị tiên tri và thầy tư tế đã nói, Y Sơ Ra Ên vẫn đi tìm các thần ngoại bang, và thờ lạy chúng.

Làm thế nào Y Sơ Ra Ên đã quên Chúa là Đấng đã mang họ ra khỏi Ai Cập? Họ đã liên tục bị áp lực bởi điều phổ biến trong môi trường mà họ đang sống.

Chúng ta đang sống ở giữa tập tục này là điều rất xảo quyệt. Nó thâm nhập vào môi trường của chúng ta, và chúng ta nghĩ là chúng ta có lý và hợp lý , khi chúng ta thường xuyên được tạo ra bởi những đặc tính, điều mà người Đức gọi là zeitgeist hoặc tập tục nơi chỗ ở và thời kỳ của chúng ta.

Vì vợ tôi và tôi có được cơ hội để sống trong 10 quốc gia khác nhau nên chúng tôi đã thấy hậu quả của các đặc tính về cách cư xử. Phong tục mà được hoàn toàn chấp nhận trong một văn hóa thì lại được xem là không thể chấp nhận bởi một văn hóa khác; lời lẽ được xem lễ độ trong một vài nơi thì lại là đáng ghét ở những nơi khác. Con người trong mỗi văn hóa sống trong vòng cái kén tự mãn của sự tự dối mình, hoàn toàn tin rằng cách mà họ thấy những sự việc thì là cách mà những sự việc thật sự đúng như vậy.

Văn hóa của chúng ta có khuynh hướng xác định thức ăn nào chúng ta thích, cách chúng ta ăn mặc, điều gì tạo thành lối cư xử lễ độ, các môn thể thao nào mà chúng ta nên yêu thích, loại nhạc chúng ta nên yêu thích, tầm quan trọng của học vấn, và thái độ của chúng ta đối với sự lương thiện. Nó cũng ảnh hưởng đến những người đàn ông về tầm quan trọng của sự giải trí hoặc tôn giáo, ảnh hưởng đến các phụ nữ về ưu tiên của nghề nghiệp hoặc sinh con đẻ cái, và có một nỗ lực mạnh mẽ về cách thức chúng ta đặt vấn đề với sự sinh đẻ và các vấn đề luân lý . Thường thường chúng ta giống như những con rối bị giật dây, khi văn hóa của chúng ta xác định điều gì thì phổ biến.

Dĩ nhiên có một zeitgeist mà qua đó chúng ta cần phải chú ý , và đó là những đặc tính của Chúa, văn hóa của dân của Thượng Đế. Như Phi E Rơ đã nói về điều đó: “Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi E Rơ 2:9).

Đó là đặc tính của những người tuân giữ các lệnh truyền của Chúa, bước đi trong lối Ngài và “sống theo từng lời nói phán ra từ miệng của Thượng Đế” (GLGƯ 84:44). Nếu điều đó có làm cho chúng ta trở nên lập dị thì chúng ta sẽ là lập dị.

Sự tham gia của tôi trong việc xây cất đền thờ Manhattan cho tôi cơ hội để được ở trong đền thờ khá thường xuyên trước khi lễ cung hiến. Thật là tuyệt vời để được ngồi trong phòng thượng thiên giới và nơi đó trong sự yên lặng hoàn toàn, không nghe được một tiếng động nào từ bên ngoài đường phố New York đầy bận rộn. Làm thế nào ngôi đền thờ có thể nghiêm trang yên lặng khi tiếng ồn ào náo nhiệt nơi thị tứ chỉ cách đó một vài thước?

Câu trả lời là ở sự thiết kế đền thờ. Ngôi đền thờ được xây cất bên trong các bức tường của một ngôi nhà đã hiện hữu, và các bức tường bên trong của đền thờ được ăn thông với các bức tường bên ngoài chỉ một vài chỗ tụ điểm. Đó là cách thức mà đền thờ (Si Ôn) hạn chế những ảnh hưởng của Ba Bi Lôn hoặc thế giới bên ngoài.

Có thể đây là một bài học cho chúng ta. Chúng ta có thể tạo dựng Si Ôn thật sự ở giữa chúng ta, bằng cách giới hạn phạm vi mà qua đó Ba Bi Lôn sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta.

Khoảng 600 năm trước công nguyên, khi Nê Bu Cát Nết Sa đến từ Ba Bi Lôn và xâm chiếm Giu Đa, ông đã bắt đi dân của Chúa. Nê Bu Cát Nết Sa chọn ra một số thanh niên để có được học vấn và sự huấn luyện đặc biệt.

Trong số họ là Đa Ni Ên, Ha Na Nia, Mi Sa Ên và A Xa Ria. Họ là những người được biệt đãi trong số những người trẻ tuổi được mang đến Ba Bi Lôn. Người tôi tớ của nhà vua chỉ thị cho họ rằng họ phải ăn thịt do vua ban và uống rượu của vua.

Chúng ta hãy hiểu rõ những áp lực mà bốn thanh niên này đang chịu đựng. Họ bị bắt đi làm tù nhân bởi một thế lực chiến thắng, và đang ở trong nhà của một vị vua có thể định đoạt mạng sống hay cái chết của họ. Vậy mà … Đa Ni Ên và các anh em của ông đã từ chối làm điều mà họ tin là sai, tuy tập tục Ba Bi Lôn tin rằng điều đó là đúng. Và vì lòng chung thủy và can đảm đó mà Chúa đã ban phước cho họ và “ban cho bốn người trai trẻ đó được thông biết tỏ sáng trong mọi thứ học thức và sự khôn ngoan …” (Đa Ni Ên 1:17).

Vì sự đồi bại bởi tập tục của mình, chúng ta thường khó mà nhận ra sự thờ hình tượng của mình, giống như chúng ta bị ảnh hưởng bởi điều phổ biến trong thế giới Ba Bi Lôn. Quả vậy, như nhà thơ Wordsworth đã nói: “Chúng ta đã quá say mê những sự việc của thế gian” (“The World Is Too Much with Us; Late and Soon,” trong The Complete Poetical Works of William Wordsworth [1924], 353).

Trong lá thư truyền giáo đầu tiên của ông, Giăng viết: “Ta đã viết cho các ngươi, vì các ngươi là mạnh mẽ, lời Đức Chúa Trời ở trong các ngươi, và các ngươi đã thắng được ma quỷ .

“Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa” (1 Giăng 2:14–15).

Chúng ta không cần phải chấp nhận các tiêu chuẩn, các tập tục và các luân lý của Ba Bi Lôn. Chúng ta có thể tạo dựng Si Ôn ở giữa Ba Bi Lôn. Chúng ta có thể có những tiêu chuẩn riêng của mình về âm nhạc, văn chương, khiêu vũ, phim ảnh và lời lẽ. Chúng ta có thể có các tiêu chuẩn riêng của mình về cách ăn mặc và hành vi, về sự lễ độ và lễ phép. Chúng ta có thể sống theo các luật pháp đạo đức của Chúa. Chúng ta có thể giới hạn bao nhiêu điều của Ba Bi Lôn mà chúng ta cho phép có mặt trong nhà của mình tùy theo loại phương tiện truyền thông.

Chúng ta có thể sống như một dân tộc Si Ôn, nếu chúng ta muốn. Điều đó sẽ khó khăn không? Dĩ nhiên là sẽ khó; vì các đợt sóng của tập tục Ba Bi Lôn không ngừng đập vào bãi biển của chúng ta. Nó sẽ cần lòng can đảm chăng? Dĩ nhiên là nó sẽ cần.

Chúng ta luôn luôn hân hoan với những câu chuyện kể về lòng can đảm, về những người đối phó với các thử thách gay go và đã khắc phục được chúng. Lòng can đảm là nền tảng và căn bản đối với tất cả những đức hạnh khác; sự thiếu can đảm giảm bớt mỗi đức hạnh khác mà chúng ta có. Nếu chúng ta phải có Si Ôn ở giữa Ba Bi Lôn thì chúng ta sẽ cần lòng can đảm.

Các anh chị em có bao giờ tưởng tượng rằng khi đến lúc thử thách, thì các anh chị em sẽ cho thấy một số cử chỉ dũng cảm chăng? Tôi biết là tôi đã làm như vậy, khi còn nhỏ. Tôi đã tưởng tượng ra một người nào đó đang gặp nguy hiểm và tôi đã liều mạng mình để cứu người ấy. Hoặc trong một cuộc chạm trán nguy hiểm nào đó với một đối thủ lợi hại, tôi đã có can đảm để khắc phục. Đúng là óc tưởng tượng của tuổi trẻ chúng ta!

Gần 70 năm trên đời đã dạy cho tôi biết rằng những cơ hội quả cảm đó thì rất hiếm nếu chúng có thật sự đến đi nữa.

Nhưng các cơ hội để bênh vực điều đúng—khi các áp lực rất là tinh vi và khi mà ngay cả bạn bè của chúng ta đang khuyến khích chúng ta chịu thờ lạy thần tượng của thời kỳ—thì những điều đó đến thường xuyên hơn. Không có một nhiếp ảnh viên nào nơi đó để thu hình sự quả cảm, không một nhà báo nào sẽ đăng nó lên trang trước của tờ nhật báo. Chỉ trong sự suy ngẫm thầm lặng về lương tâm của chúng ta, chúng ta sẽ biết rằng chúng ta đã đương đầu với thử thách của lòng can đảm: Si Ôn hoặc Ba Bi Lôn chăng?

Đừng lầm lẫn về điều đó: nhiều Ba Bi Lôn, nếu không phải là đa số nó, là xấu xa. Và chúng ta sẽ không chờ cho sự đau nhói của hai ngón tay cái để cảnh cáo chúng ta. Nhưng đợt sóng này đến đợt sóng khác đang đến vỗ vào bờ biển của chúng ta. Nó sẽ là Si Ôn hay nó sẽ là Ba Bi Lôn?

Nếu Ba Bi Lôn là thành phố của thế gian thì Si Ôn là thành phố của Thượng Đế. Chúa đã phán về Si Ôn: “Si Ôn không thể được xây dựng trừ phi theo những nguyên tắc của luật pháp vương quốc thượng thiên” (GLGƯ 105:5) và “Đây là Si Ôn—những kẻ có tấm lòng thanh khiết” (GLGƯ 97:21).

Dù chúng ta đang ở đâu, thành phố nào mà chúng ta có thể đang sống, thì chúng ta cũng có thể xây đắp Si Ôn của mình theo những nguyên tắc của luật pháp vương quốc thượng thiên, và luôn luôn tìm cách để trở nên thanh khiết trong lòng. Si Ôn là xinh đẹp, và Chúa cầm nó trong tay Ngài. Nhà của chúng ta có thể là những nơi trú ẩn, ẩn náu và bảo vệ, và Si Ôn thì cũng thế.

Chúng ta không cần phải trở thành những con rối trong bàn tay tập tục của nơi chốn và thời kỳ. Chúng ta có thể can đảm và có thể bước đi trong lối Chúa và nối gót theo Ngài. Và nếu làm như thế, chúng ta sẽ được gọi là Si Ôn, và chúng ta sẽ là dân của Chúa.

Tôi cầu nguyện rằng chúng ta sẽ được củng cố để chống lại những cuộc tấn công dữ dội của Ba Bi Lôn, và rằng chúng ta có thể tạo dựng Si Ôn trong nhà và cộng đồng của mình—quả vậy, cầu xin cho chúng ta có thể có “Si Ôn ở giữa Ba Bi Lôn.”

Chúng ta tìm kiếm Si Ôn vì đó là nơi Chúa cư ngụ, là Chúa Giê Su Ky Tô, Đấng Cứu Rỗi và Cứu Chuộc của chúng ta. Trong Si Ôn và từ Si Ôn, ánh sáng rõ ràng và rực rỡ của Ngài sẽ chiếu tỏa, và Ngài sẽ trị vì mãi mãi. Tôi làm chứng rằng Ngài hằng sống và yêu thương chúng ta, và sẽ trông nom chúng ta.

Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.