2008
Ba Thầy Tư Tế Thượng Phẩm Chủ Tọa
Tháng Năm năm 2008


Ba Thầy Tư Tế Thượng Phẩm Chủ Tọa

Sự khôn ngoan và sức mạnh sẽ đến với chúng ta khi chúng ta hướng đến Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn là lý tưởng và mẫu mực lãnh đạo của chúng ta.

Hình Ảnh
Elder William R. Walker

Thật là một phước lành và đặc ân cho chúng ta để tán trợ Chủ Tịch Thomas S. Monson, Chủ Tịch Henry B. Eyring và Chủ Tịch Dieter F. Uchtdorf với tư cách là tân Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn của Giáo Hội của Chúa.

Lần đầu tiên tôi biết được tầm quan trọng của Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn là lúc còn là một đứa bé lớn lên ở miền Tây Canada. Khi đi đến nhà của Ông Bà Nội Walker, vừa bước vào cửa thì tôi đã thấy một khung ảnh Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn của Giáo Hội. Tôi nhớ khung ảnh đó rất rõ. Dường như họ đứng đó như là những người lính canh chào mừng tất cả những người bước vào.

Bức ảnh màu rất đẹp của Chủ Tịch George Albert Smith với hai vị cố vấn J. Reuben Clark Jr. và David O. McKay. Bức ảnh cho thấy họ đang đứng chung cạnh bên một quả cầu thế giới lớn. Tôi ưa thích bức ảnh đó. Họ là những người đàn ông đẹp trai và có phẩm cách; tôi biết họ là vị tiên tri của Thượng Đế và hai vị cố vấn của ông.

Bức ảnh đó treo ở phòng ngoài trong nhà ông bà nội tôi đã có một ảnh hưởng mạnh mẽ đối với tôi. Tôi sống trong một thị trấn đồng nội nhỏ Raymond nơi mà ông bà nội tôi sống. Tôi có thể đi bộ đến nhà của ông bà nội nên tôi đi thăm ông bà nội rất thường. Tôi nhớ đã thường một mình đứng im lặng trong phòng ngoài một cách nghiêm trang trước khung ảnh đó của Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn. Tôi nhớ đã nghĩ về lý do tại sao ông bà nội tôi nghĩ rằng việc kính trọng Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn và có khung ảnh đó treo ở chỗ dễ thấy trong nhà của họ là điều quan trọng. Tất cả những người bước vào sẽ thấy bức ảnh đó. Có lẽ quan trọng hơn hết đối với con cháu của họ, đó là một sự nhắc nhở liên tục về điều quan trọng sâu xa trong lòng và cuộc sống của ông bà nội.

Nhiều năm sau, tôi kết luận rằng việc treo bức ảnh Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn cũng tương đương với lời phát biểu tuyệt vời của Giô Suê: “Ngày nay hãy chọn ai mà mình muốn phục sự. Nhưng ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê Hô Va” (Giô Suê 24:15).

Tất cả những người bước vào nhà của James và Fannye Walker biết rằng lòng họ đã ghi khắc những lời này: “Chúng tôi và nhà chúng tôi sẽ phục sự Chúa.” Là cháu nội của họ, tôi biết điều đó và tôi không bao giờ quên điều đó.

Khi còn nhỏ, tôi không hiểu rõ ý nghĩa của việc có ba vị trong Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn thay vì chỉ có một Vị Chủ Tịch. Dĩ nhiên, tôi biết rằng Chúa Giê Su đã chọn Phi E Rơ, Gia Cơ và Giăng, chứ không phải chỉ có Phi E Rơ mà thôi. Tôi biết rằng cha tôi là một trong ba người trong giám trợ đoàn, phục vụ với tư cách là cố vấn của Giám Trợ J. O. Hicken. Tôi biết ông nội tôi là chủ tịch giáo khu và rằng ông có hai vị cố vấn đứng bên cạnh ông (Chủ Tịch John Allen và Chủ Tịch Leslie Palmer).

Trong mọi trường hợp—một chủ tịch đoàn—không chỉ gồm có một nguời với tư cách là người lãnh đạo, mà cả ba người cùng lãnh đạo. Trong Hội Thiếu Nhi, tôi đã học Những Tín Điều và trở nên yêu mến Những Tín Điều. Những Tín Điều mang đến cho giới trẻ của chúng ta sự an ủi và sự tin tưởng khi họ hvề các giáo lý cơ bản của Giáo Hội. Rồi tôi biết được rằng “muốn được thuyết giảng Phúc Âm và thực hiện các giáo lễ trong Phúc Âm, con người phải được Thượng Đế kêu gọi bằng lời tiên tri và bằng phép đặt tay bởi những vị có thẩm quyền” (Những Tín Điều 1:5).

Năm 1835, Chúa đã mặc khải cho Tiên Tri Joseph Smith trật tự thích đáng của các chủ tịch đoàn trong Giáo Hội:

“Cần phải có các vị chủ tịch hay các chức sắc chủ tọa …

“Từ Chức Tư Tế Mên Chi Xê Đéc, ba Thầy Tư Tế Thượng Phẩm Chủ Tọa, được nhóm túc số chọn lựa, được chỉ định và sắc phong vào chức vụ đó, và được tán trợ qua sự tín nhiệm, đức tin, cùng lời cầu nguyện của giáo hội, họp thành nhóm túc số Chủ Tịch Đoàn của Giáo Hội” (GLGƯ 107:21–22).

“Nhóm túc số ba vị chủ tịch” (GLGƯ 107:29)—chứ không phải một vị chủ tịch và hai vị phó chủ tịch mà là ba thầy tư tế thượng phẩm chủ tọa. Một nhóm túc số ba vị chủ tịch—Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn của Giáo Hội của Chúa.

Thế gian không tự mình tổ chức theo cách này, nhưng đây là cách mà Chúa đã tổ chức và thiết lập Giáo Hội của Ngài.

Điều này nhắc tôi nhớ đến đoạn thánh thư:

“Đức Giê Hô Va phán: Ý tưởng ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối ta.

“Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi” (Ê Sai 55:8–9).

Vào khoảng thời gian sinh nhật thứ bảy của tôi, tôi đã biết được một chút về sự kế nhiệm trong Chủ Tịch Đoàn khi Chủ Tịch George Albert Smith qua đời. Một thời gian sau đó, khung ảnh trong phòng ngoài ở nhà ông bà nội được thay thế bằng khung ảnh xinh đẹp của Chủ Tịch David O. McKay và hai vị cố vấn của ông là Stephen L. Richards và J. Reuben Clark, Jr.

Khi còn nhỏ, tôi chắc chắn là không hiểu ý nghĩa sâu xa hoặc tiến trình kế nhiệm trong Chủ Tịch Đoàn—nhưng tôi biết rằng vị tiên tri đã qua đời và chúng tôi đã được một vị tiên tri mới của Thượng Đế hướng dẫn, với hai vị cố vấn của ông bên cạnh ông.

Vào lúc 13 tuổi, tôi được gọi vào văn phòng của Giám Trợ Murray Holt, và ông đưa ra sự kêu gọi cho tôi để phục vụ với tư cách là chủ tịch nhóm túc số thầy trợ tế. Ông bảo tôi rằng tôi cần đi về nhà và cầu nguyện về việc ai sẽ làm hai cố vấn của tôi. Ông đã dạy tôi biết rằng Chúa sẽ giúp tôi quyết định. Và Chúa đã thật sự giúp tôi quyết định. Rồi tôi học về các cố vấn và tôi bắt đầu thấy lý do tại sao Chúa đã để cho Giáo Hội của Ngài được hướng dẫn bởi các chủ tịch đoàn, chứ không phải bởi các chủ tịch. Tôi yêu mến các cố vấn của tôi trong nhóm túc số thầy trợ tế, và chúng tôi đã cầu nguyện và cố gắng nhiều để giúp các em trai trong nhóm túc số của chúng tôi. Giám Trợ Holt đã dạy tôi biết về mẫu mực của các chủ tịch đoàn và dạy cho tôi biết cách mà một chủ tịch đoàn cần phải điều hành và hoạt động trong Giáo Hội của Chúa.

Về sau khi tôi phục vụ với tư cách là chủ tịch của các nhóm túc số khác, tôi đã biết về tầm quan trọng của các cố vấn và tôi biết rằng Chúa sẽ giúp tôi chọn các cố vấn—cũng giống như vị giám trợ của tôi đã giảng dạy cho tôi.

Với tư cách là chủ tịch nhóm túc số thầy trợ tế và về sau là giám trợ và chủ tịch giáo khu, tôi biết rằng bất kể sự khôn ngoan, hiểu biết hoặc khả năng mà tôi có, thì nó sẽ được làm cho vinh hiển rất đáng kể khi tôi có được sự tham gia của các cố vấn của tôi trong bất cứ quyết định cần được chọn nào. Tôi biết được rằng những lợi ích của việc cùng phục vụ chung với tư cách là một chủ tịch đoàn thì rất tuyệt diệu và vinh hiển.

Tôi tiến đến việc hiểu lý do tại sao Chúa đã quy định rằng Giáo Hội của Ngài cần phải được ba thầy tư tế thượng phẩm chủ tọa lãnh đạo và tại sao hình thức lãnh đạo đó sẽ được quy định hầu hết trong khắp Giáo Hội.

Chúa phán: “Ta ban cho các ngươi một mẫu mực cho mọi sự việc, để các ngươi khỏi bị lừa gạt” (GLGƯ 52:14). Ngài đã ban cho chúng ta mẫu mực lãnh đạo. Chủ tịch Gordon B. Hinckley đã dạy: “Mỗi một tổ chức trong Giáo Hội đều được chủ tọa bởi một chủ tịch đoàn gồm ba người, ngoại trừ Nhóm Túc Số Thầy Bảy Mươi [và Nhóm Túc Số Mười Hai]” (Teachings of Gordon B. Hinckley [1997], 94). Ngoài các tổ chức bổ trợ, ở tất cả các cấp đều được lãnh đạo bởi một vị chủ tịch và hai cố vấn. Tất cả các phước lành và những lợi ích của việc cùng phục vụ chung với tư cách là một chủ tịch đoàn áp dụng cho các tổ chức bổ trợ, cũng như cho các nhóm túc số chức tư tế.

Mỗi một người chúng ta phục vụ trong các chủ tịch đoàn bất cứ nơi đâu trong Giáo Hội đều cần phải hướng đến Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn làm mẫu mực của chúng ta và tấm gương mà chúng ta cố gắng noi theo khi chúng ta thi hành vai trò quản lý của mình. Chúng ta cần phải cố gắng được giống như họ và cùng làm việc chung trong tình yêu thương và hòa thuận như họ.

Chủ Tịch Gordon B. Hinckley thường nói về tầm quan trọng của các vị cố vấn. Ông nói: “Chúa đã đặt để họ [các vị cố vấn] ở đó vì một mục đích” (Teachings of Gordon B. Hinckley, 94).

Chủ Tịch Hinckley còn dạy chúng ta thêm: “Mỗi buổi sáng ngoại trừ ngày thứ Hai, Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn họp, khi chúng tôi không đi xa. Tôi mời Chủ Tịch Faust trình bày công việc của ông và chúng tôi thảo luận nó và chọn quyết định. Rồi tôi mời Chủ Tịch Monson trình bày công việc của ông và chúng tôi thảo luận nó và chọn quyết định. Rồi tôi trình bày những mục mà tôi muốn trình bày và chúng tôi thảo luận chúng và chọn quyết định. Chúng tôi cùng làm việc chung… . Các anh em không thể làm công việc của một người trong một chủ tịch đoàn. Các cố vấn—các cố vấn thật là tuyệt vời. Họ giúp các anh em không làm việc sai, họ giúp các anh em làm việc đúng” (Teachings of Gordon B. Hinckley, 95; xin xem thêm “In … Counsellors There Is Safety,” Ensign, tháng Mười Một năm 1990, 48–51).

Một vị cố vấn cho Chủ Tịch Joseph F. Smith có lần đã mô tả cách mà Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn thận trọng xem xét: “Khi có một trường hợp mà [Vị Chủ Tịch của Giáo Hội] phải xét đoán, thì ông và hai vị cố vấn của ông sẽ bàn thảo kỹ điều đó và cân nhắc thận trọng cho đến khi họ cùng đi đến một kết luận giống nhau” (Anthon H. Lund trong Conference Report, tháng Sáu năm 1919, 19; sự nhấn mạnh được thêm vào).

Đó phải là mẫu mực của chúng ta trong các chủ tịch đoàn.

Những điều mặc khải dạy chúng ta biết chọn các quyết định của mình trong các nhóm túc số và các chủ tịch đoàn “bằng mọi sự ngay chính, thánh thiện, khiêm tốn trong lòng, nhu mì và sự nhịn nhục, đức tin, đức hạnh, sự hiểu biết, sự ôn hòa, sự kiên nhẫn, sự tin kính, lòng nhân từ với anh em và lòng bác ái” (GLGƯ 107:30).

Chúa đã ban cho chúng ta một mẫu mực.

Ngày hôm nay chúng ta đã tán trợ Chủ Tịch Đoàn mới của Giáo Hội. Họ sẽ giảng dạy chúng ta và chỉ cho chúng ta mẫu mực mà chúng ta cần phải tuân theo. Sự khôn ngoan và sức mạnh sẽ đến với chúng ta khi chúng ta hướng đến Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn là lý tưởng và mẫu mực lãnh đạo của chúng ta.

Các phước lành lớn lao sẽ đến với gia đình của chúng ta khi chúng ta giảng dạy con cháu của mình biết yêu thương và tán trợ các vị lãnh đạo của Giáo Hội. Khi còn là một đứa bé đứng trong nhà của ông bà nội mình, tôi biết rằng chúng tôi đã được những người của Thượng Đế lãnh đạo, là những người mà Chúa đã đặt nơi đó để hướng dẫn chúng tôi.

Và bây giờ tôi cũng biết điều đó. Tôi làm chứng rằng đây là công việc của Chúa Giê Su Ky Tô; và rằng chúng ta được các sứ đồ và các vị tiên tri của Ngài hướng dẫn. Tôi làm chứng rằng vị sứ đồ trưởng, Chủ Tịch Thomas S. Monson đã được Thượng Đế kêu gọi và rằng với hai vị cố vấn cao quý bên cạnh ông, họ sẽ lãnh đạo chúng ta theo như ý muốn của Chúa là Đấng mà Giáo Hội này thuộc vào. Trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.